• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Cuồng và Ánh sáng

Cuồng và Ánh sáng

Cô gái ngây thơ

Sóng thu ba vừa dâng lên khóe mắt,

Ôi thôi rồi! chết sững cả con ngươi...

Màu hoa trăng trang điểm cặp môi cười

Thêm ý nhị như ân tÌnh háo hức;

Mùa nhạc gẫm nao nao trong lồng ngực;

Đôi tuyết lê ấp úng bởi e dè;

Xuân dậy thì đương độ khởi đê mê,

Ô cặp má đồng tiền ngây thơ lạ!

Hương da thịt còn thơm hơn chất xạ.

Đây đàn thơ, ai sáng kiến cho ra?

Đây đàn thơ, từ điệu sắp ngân nga

Cho vàng ngọc của hồn va sảng sốt...

Hồn tôi rúng đến muôn dây thần cốt,

Phép làm sao như chân lý ra đời;

Như nơi đây linh diệu của muôn trời

Vừa hớn hở quy hàng bên Sắc Đep,

Chao ôi trời! làm sao nàng cảm biết

Nàng ở đây hay nàng bước qua đây

Cả anh hoa là sắc tướng thơ ngây.

 

Chưa run chạm những tơ đồng ảo não?

Men vật chất sặc lên mùi cám dỗ

Hồn nàng sao khỏi lạc giữa yên ba?

Chao ôi trời! thế giới ánh bao la

Màu trụy lạc vờn trong không khí mộ!

 

Người nghệ sĩ lòng buồn hơn cổ độ

Khóc Ngây Thơ, mà tóc bạc không hay...

Lòng chết đi nhưng máu vẫn cuồng say

Nhịp cung cầm cho vang lên tiếng nhạc

Cho ngất lịm giữa nguồn thơm khoái lạc

Đương tượng hình một trinh nữ trong mơ.

... Đây du dương vừa ngợp cả trăng sao

Hồn bay qua muôn luồng không khí nhẹ

No ứ quá, nhưng không thôi quạnh quẽ

Không thôi trào máu lệ giữa con ngươi.


BÀI VIẾT LIÊN QUAN

Cuồng và Ánh sáng

Cặp mắt
Mộng lạ
Một cõi trời
Nàng bước tới
Ngọc
Phương Thảo
Sầu lãng tử
Sọ người
Thơ bay
Trái tim
Ăn mày
Đồ mi hoa
Tin tức mới
♦ HỒ QUÝ LY - ÔNG LÀ AI? - Tiểu luận PHẠM XUÂN NGUYÊN (16/07/2025)
♦ SUY NGẪM VỀ 'VÓC DÁNG' VẦN ĐIỆU CỦA THƠ CA TRONG BIẾN THIÊN THỜI ĐẠI - Tiểu luận GS TRẦN VĂN THỌ (16/07/2025)
♦ THƠ CỦA NGHỆ SĨ NHÂN DÂN, SOẠN GIẢ CẢI LƯƠNG VIỄN CHÂU (16/07/2025)
♦ ĐỘI TƯỢNG BINH CÓ SỨC MẠNH KHỦNG KHIẾP NHẤT SỬ VIỆT KHIẾN PHƯƠNG BẮC KHIẾP VÍA (16/07/2025)
♦ ĐỐI THOẠI TRẮNG -Trường ca của HOÀNG QUÝ (13/07/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1702111
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 47304
Truc tuyen Trực tuyến: 2

...

...

Designed by VietNetNam