TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Thi hữu
CHÙM THƠ NGUYỄN NHẬT HUY
CHÙM THƠ NGUYỄN NHẬT HUY
vhntquangngai, 12/10/2022 10:57:20 AM
Từ Vanvn- CẬP NHẬT NGÀY: 11 THÁNG MƯỜI, 2022 LÚC 17:35
Với một tư duy thơ và cách trình hiện khác biệt so với truyền thống và ngay cả ở một số người trẻ thế hệ mình, Nguyễn Nhật Huy đang tự tin mở con đường riêng đầy hứa hẹn đi vào thế giới sáng tạo thi ca vừa gần gũi vừa hiện đại vừa chênh chao chẳng dễ xuôi dòng: “Rất tiếc chiếc điện thoại của tôi không có linh hồn/ nhưng bộ nhớ của nó đủ làm một bài thơ tuyệt tác/ Những kí ức luôn được lặp lại một cách nào đó trong sự tạo hình của sáng tối/ cả những nỗi buồn khi tìm tên một cô gái không còn trong danh sách bạn bè” (PH).
Nhà thơ trẻ Nguyễn Nhật Huy
SÂN BAY
Anh có một điểm đợi trên những đám mây
Anh xếp hàng nhận diện mình
nơi ngờ vực cả sự tồn tại
Anh bay qua những đường biên tưởng tượng
Nơi thù ghét
Nơi thân thuộc
Nơi họ định nghĩa anh
cho đến khi bay qua những đám mây
Không còn nơi trú ẩn nào trong ánh sáng
Không còn một ý nghĩa nào
ngoài tiếng động cơ
và sự im lặng vo ve
một chặng đường bay trống rỗng
Anh lại hạ cánh ở một đường biên
nơi tưởng tượng ra mình
cho đến lần bay sắp tới.
ĐIỆN THOẠI
Rất tiếc chiếc điện thoại của tôi không có linh hồn
nhưng bộ nhớ của nó đủ làm một bài thơ tuyệt tác
Những kí ức luôn được lặp lại một cách nào đó trong sự tạo hình của sáng tối
cả những nỗi buồn khi tìm tên một cô gái không còn trong danh sách bạn bè
Nó giàu kỉ niệm hơn cả nhà thơ
chỉ tiếc nó không có linh hồn
Có một sự nhầm lẫn nào đó khi đêm ánh sáng lóe lên từ màn hình
linh hồn mình từ lâu nằm sau vỏ nhựa
cựa quậy thành từng chữ
còn cơ thể mình thì đầy những vết bầm mã vạch
Tôi vẫn yêu chiếc điện thoại như điều bí mật nhất của mình
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.