• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ NGUYỄN NHẬT HUY

CHÙM THƠ NGUYỄN NHẬT HUY



vhntquangngai, 12/10/2022 10:57:20 AM         


Từ Vanvn-  CẬP NHẬT NGÀY: 11 THÁNG MƯỜI, 2022 LÚC 17:35

 

Với một tư duy thơ và cách trình hiện khác biệt so với truyền thống và ngay cả ở một số người trẻ thế hệ mình, Nguyễn Nhật Huy đang tự tin mở con đường riêng đầy hứa hẹn đi vào thế giới sáng tạo thi ca vừa gần gũi vừa hiện đại vừa chênh chao chẳng dễ xuôi dòng: “Rất tiếc chiếc điện thoại của tôi không có linh hồn/ nhưng bộ nhớ của nó đủ làm một bài thơ tuyệt tác/ Những kí ức luôn được lặp lại một cách nào đó trong sự tạo hình của sáng tối/ cả những nỗi buồn khi tìm tên một cô gái không còn trong danh sách bạn bè” (PH).

Nhà thơ trẻ Nguyễn Nhật Huy

SÂN BAY

 

Anh có một điểm đợi trên những đám mây

Anh xếp hàng nhận diện mình

nơi ngờ vực cả sự tồn tại

 

Anh bay qua những đường biên tưởng tượng

Nơi thù ghét

Nơi thân thuộc

Nơi họ định nghĩa anh

cho đến khi bay qua những đám mây

 

Không còn nơi trú ẩn nào trong ánh sáng

Không còn một ý nghĩa nào

ngoài tiếng động cơ

và sự im lặng vo ve

một chặng đường bay trống rỗng

 

Anh lại hạ cánh ở một đường biên

nơi tưởng tượng ra mình

cho đến lần bay sắp tới.

 

ĐIỆN THOẠI

 

Rất tiếc chiếc điện thoại của tôi không có linh hồn

nhưng bộ nhớ của nó đủ làm một bài thơ tuyệt tác

Những kí ức luôn được lặp lại một cách nào đó trong sự tạo hình của sáng tối

cả những nỗi buồn khi tìm tên một cô gái không còn trong danh sách bạn bè

 

Nó giàu kỉ niệm hơn cả nhà thơ

chỉ tiếc nó không có linh hồn

Có một sự nhầm lẫn nào đó khi đêm ánh sáng lóe lên từ màn hình

linh hồn mình từ lâu nằm sau vỏ nhựa

cựa quậy thành từng chữ

còn cơ thể mình thì đầy những vết bầm mã vạch

 

Tôi vẫn yêu chiếc điện thoại như điều bí mật nhất của mình

dù nó đã nuốt mất linh hồn

và rất nhiều kỉ niệm

Tranh của họa sĩ Nguyễn Quang Thiều

TIẾNG SẤM

 

Tiếng sấm không rõ từ nơi nào sau những đám mây

Mơ hồ sợ

Chờ đợi điều gì những tiếng đập cửa thờ ơ của gió

Sẽ có một cơn giông chạy qua mình

Tôi đếm những con chim đậu sau mái hiên

Tiếng sấm khan

run run chạy trong mắt

Một chiều được bưng bê từ ngày cũ

trong tiếng sấm ầm ì

Qua đường chớp lóe lên bất tận

thấy mình rõ hơn trong khoảnh khắc sợ hãi

những cơn giông chạy qua đời

những đôi môi tan mất

 

thế giới trong bàn tay bé nhỏ nước mắt

mưa long đong chảy

Bước ra ngoài hiên một chiều đập cửa

Khẽ mỉm cười giọt nước lặng không

 

VỀ KHÔNG

 

Cái bóng

vướng vào nhau

trong những giây cạn kiệt

Anh vắt một bón

sen tàn

Đang bay

Trong buổi chiều va đập

Phố bụi

Mây bụi

Nước bụi

Một màn mắt đi lang thang

Trong khô cạn

Sau những vũng lầy đang úa

Hỏi những cái chết

đi đâu

Vàng mã đi đâu

Hương khói đi đâu

Vắt buồn trí nhớ

Anh “về không”

một chiều gió vỡ

Trong sen

 

VỤN

 

Chiều ùa về

Bóng Anh bay trên mái nhà mùa đông

Như muốn bung ra khỏi thành phố

Con đường

vụn vặt

Nằm

Rát mình trong bụi bặm

 

Lăn qua mảnh nhọn tiếng cười

Chẳng nhớ từ thế kỉ nào

Bào mòn chúng ta

Vụn đi

Thành cát

Huyễn hoặc

Lâu đài

Ánh gươm máu ứa

 

Trên những đám mây

Vụn vỡ

Những hình hài chẳng còn tên

 

NGUYỄN NHẬT HUY

Từ khóa: Từ khóa:  Nguyễn Nhật Huy,  cây bút trẻ,  chùm thơ, 


Tin tức khác

· MÓN QUÀ TẾT Ở SÔNG VỆ -Tản văn HUỲNH NHƯ PHƯƠNG
· CHÙM THƠ NGÔ THANH VÂN - THOẢNG NIỀM TIN VỪA RỚT BÊN ĐỜI
· THƠ 1-2-3 TRẦN THANH DŨNG: DA THỊT RUỘNG VƯỜN ỬNG LÊN TRONG MÀN SƯƠNG DÁT MỎNG
· NGUYỄN THÁNH NGÃ - NGƯỜI LƯU LẠC NHƯNG HỒN KHÔNG LƯU LẠC
· THƠ NGUYỄN ĐỨC HẠNH
· THƠ BÙI MINH VŨ - GỌI RẪY THIÊNG LIÊNG NHƯ TÊN BUÔN, TÊN VỢ, TÊN CHỒNG
· THƠ NGUYỄN PHONG VIỆT - ĐỜI SỢ LẮM NHỮNG NGÀY IM TIẾNG GIÓ
· MỐI TÌNH ĐẦU -Truyện ngắn MAI BÁ ẤN 
· THƠ HÀ HƯƠNG SƠN
· MÓN QUÀ HỦY DIỆT - Truyện ngắn của ITALO CALVINO (Ý)
· CHÙM THƠ NGUYỄN ĐỨC PHƯỚC
· CHÙM THƠ LÊ NHI - VẪN KHÔNG TÌM ĐƯỢC BÓNG MÌNH
· BÁC SÁU DÂN -Bút ký THANH THẢO
· CÁI MỚI TẬN NGUỒN
· CHÙM THƠ BÙI VIỆT PHƯƠNG - NGƯỜI TA MUỐN QUÊN ĐÃ KHÔNG TRỞ LẠI
· CHÙM THƠ LÊ NGỌC DŨNG - LÀN MÂY LỬNG LƠ DÃY ĐỒI VÀNG
· BÁC SÁU DÂN - Bút ký của THANH THẢO
· THƠ VIỄN TƯỞNG CỦA JOE DOLCE
· NHÀ THƠ PHẠM CÔNG TRỨ - TRONG KHỔ ĐAU, BỤT CHƯA HIỆN BAO GIỜ
· THƠ HÀ NGUYÊN - MÌNH TỰ NHẮC MÌNH ĐẾN GA CUỐI MỚI DỪNG CHÂN

Tin tức mới
♦ TRANG CUỐI NGUYỄN ĐÌNH THI -Tiểu luận VŨ QUẦN PHƯƠNG (29/01/2023)
♦ ''NẾU NGÀY MAI EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA'' (29/01/2023)
♦ LÂM HUY NHUẬN - NGƯỜI TRONG GƯƠNG ẤY CÒN ĐAU HƠN MÌNH (28/01/2023)
♦ DỆT CÂU VĂN TIẾNG ANH BẰNG TÌNH THÂN NƯỚC VIỆT -Tiểu luận NGUYỄN PHAN QUẾ MAI (28/01/2023)
♦ KHI NHÀ VĂN BỊ... CHÊ -Tiểu luận TẠ DUY ANH (28/01/2023)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 982059
Trong thang Trong tháng: 85018
Trong tuan Trong tuần: 121807
Trong ngay Trong ngày: 121786
Truc tuyen Trực tuyến: 22

Tạp chí BẤT ĐỘNG SẢN NHÀ ĐẤT VIỆT NAM

TẠP CHÍ BẤT ĐỘNG SẢN NHÀ ĐẤT VIỆT NAM

Designed by VietNetNam