Chỉ mình em đối diện chính em/ Và vòm đêm những vạt màu loang lổ/ Tiếng côn trùng gọi bạn tình lọt vào khe cửa sổ/ Quệt vách tường xao xác heo may// Mượn ban mai giấu khóe mắt hao gầy/ Ngọc lan phả tràn hương cho nắng./ Cà phê đắng uống ngàn đêm trắng/ Trả lại người một liếp trầu cay.
Ngày mẹ lìa đời, thơ tôi viết trong nước mắt: Mẹ của con cũng chẳng phải anh hùng/ Bầu sữa ngọt là Huân chương Tạo hóa/ Lời khuyên bảo ân cần mà thiêng hơn phép lạ/ Con biết yêu, biết ghét để nên người (Mẹ tôi).
Cha tôi vốn lá một thủ lĩnh thanh niên thời thành phố Vinh tiêu thổ kháng chiến, cùng gia đình tản cư lên thị trấn Đô Lương. Những năm tháng tuổi trẻ của người là chuỗi ngày hăng say với công tác đoàn thể. Từng làm dân công tiếp vận cho các chiến dịch Biên giới, chiến dịch Điện Biên Phủ…
Cái buổi chiều tối ấy, cái quán cà phê ấy và nói chung, tất cả những ngày xưa cũ ấy sống mãi suốt đời Tâm, nhưng chắc chắn là anh sẽ không bao giờ muốn nhớ lại làm gì nếu như không vì muốn có một lần trở về với tình cha con xưa cũ và nhiều đau đớn của một thời.
Lẫn trong những tiếng kinh cầu/ Là những đố kỵ sân si vẫn trào lên ngập ngụa/ Những hồn ma hiện hình cuồng điên nhảy múa/ Có còn chút nào tâm thiện ở lòng ta?/ Nam mô a di đà…
Không chọn được ngày hạnh phúc/ Không chọn được lúc yêu anh/ Hồng gai bên nhành củi mục/ Tứa tay chảy máu ngọt lành// Cơn mưa ướt mèm thân phận/ Dột đời dột cả ước mơ/ Sét tình đi vào ngõ tận/ Bài thơ nét chữ tình cờ
Người có quyền tụng ca tất cả gì cần ca tụng?// nhưng sự thật không dễ bị lấp liếm bao giờ/ trăng biết hết và mặt trời biết hết!// những oan hồn luôn quanh quẩn đâu đây/ sống lương thiện không phải sợ trời sợ đất/ vì có gì đâu để giữ lại đời này?
Trời chiều bất chợt mưa tuôn/ lòng ta bất chợt mưa nguồn nỗi đau/ Dẫu sao cũng bấy nhiêu lâu/ cùng em…/ đôi phút tâm giao giữa đời/ Mai ta đi mất người ơi!/ biết về đâu?/ bốn phương trời mù tăm/ Đường đời hút nẻo xa xăm/ thế gian thì thẳm thằm thăm lọc lừa/ Còn em?/ lau lệ xong chưa/ cố vui mà sống cho vừa lòng nhau
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.