• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN

CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 4 Tháng năm, 2025 lúc 11:35

 

Hà Hồng Hạnh sinh ra và lớn lên tại Thái Nguyên. Tốt nghiệp đại học chị lên Bắc Kạn công tác tại Báo Bắc Kạn, hiện chị là Trưởng phòng Chính trị – Văn xã, Báo Bắc Kạn. Yêu thích thơ văn từ nhỏ, nhưng cơ duyên đến với văn chương khi chị được giao phụ trách trang văn nghệ của số báo cuối tuần. Chị viết với cả niềm say mê, viết cho riêng mình, viết trong vô thức bằng cảm xúc và tình yêu mê đắm với văn chương. Thơ của chị với cảm xúc trong veo, vừa muốn khơi gợi, vừa muốn che đi, chứa đựng tâm tư, giàu trắc ẩn, hướng tới vẻ đẹp đích thực…

Nhà thơ Hà Hồng Hạnh

MẢNH VỠ THỦY TINH

 

Em vo tròn ký ức ném vào thời gian vô biên

miền thăm thẳm của em

tình yêu của em ngây ngô & thánh thiện

 

Ký ức màu nắng trong lá thu từng phiến đỏ

rơi rơi

em thả mình vào khung trời khác

vô tư nhặt gió heo may

mưa thu trong suốt

 

Tháng năm mải miết gom vụn vỡ những ngày xa

cơn say tê tái

hằn vết roi nhức nhói thịt da

rồi mùa thu cũng khác

trong rèm mưa ai hát

 

Ai hát trong rèm mưa

như mảnh vỡ thủy tinh sắc nhọn miền không tên

thăm thẳm

 

Loang lổ những vệt nắng đổ giằng xé chiều hoang

chỉ còn lại những vết sẹo không tan

những vết sẹo chẳng bao giờ liền

ri rỉ

máu.

 

CHIỀU HOANG

 

Cánh hoa hay vạt áo em trắng

 

em nghe thì thầm trong gió khát khao

rừng ghì khuôn ngực anh

 

đôi tay bỏng rát

cơn mưa mơn man mơn man

 

vẹn nguyên

những vết cứa

chỉ một lần hoa đau bên sườn non

 

chiều hoang

hoang cả thời gian bất tận.

 

KÝ ỨC CỦA EM

 

Em gục đầu vào nắng

giữa những cơn say khát khô

ký ức lửa bỏng rát

đốt cháy vạn vật thành tro

 

Ký ức nước

những mạch nguồn vô tận

khởi nguyên giọt sương mai tinh khiết

mơn man

dịu dàng

ký ức của cát

mịt mùng

bát ngát

dại khờ

 

Ký ức của em

nguyên vẹn bóng hình anh

bên ô cửa màu xanh

bầu trời thì xanh thẳm

ánh lửa thiêu đốt

tan chảy da thịt em

triệu vì sao  trong đêm

rủ rỉ tự tình lấp lánh

 

Trong những giấc mơ cháy khét

bóng tối dịu êm

vòng tay anh thầm thì

 

Đêm

mơn man

vỡ vụn trong nhau.

 

CÂY & CÂY

 

Ngày em đi trong yên lặng

những hạt cát bay mịt mùng vô tận phía chân trời

30 năm em vỡ òa

 

Em đã sống thời thơ ngây trong trẻo

cảm xúc vẹn nguyên.

gặp mình trong hương gió mùa thu

nơi ngọn núi mũi tên bay lên mây

ánh mắt hiền từ ấm áp

đôi mắt màu cát cháy…

 

Thế giới của riêng em

thế giới có triền cát trải dài trong chiều hoang bất tận

anh nói những lời gió trắng

cô bé tần ngần bên cánh cửa màu xanh

người ta có thể dối mọi thứ nhưng không thể dối được trái tim

ai đó đã nói không có tình yêu vĩnh cửu

chỉ có những phút giây vĩnh cửu của tình yêu

 

Ngày anh đi

em đã khóc

em sợ cả những đêm mịt mùng bất tận

bầu ngực nghẹt thở

con tim buốt khi không nhìn thấy bóng hình anh

giấc mơ dài chới với

đêm

huyễn hoặc

 

Em lội qua bóng tối

qua bình minh

qua hoàng hôn

những ngày đằng đẵng

em tin rằng anh đã xa

đã xa

 

Thời gian sẽ chữa lành vết thương

thời gian sẽ làm con người quên lãng

sao điều đó với em quá khó

mỗi đêm trở về trong giấc mơ

anh lặng lẽ hôn lên bờ môi

hôn lên đôi mắt em

anh dắt tay em băng qua triền cát

ôi lâu đài cổ kính

dìu nhau trong vũ điệu trâm bầu

 

Em ở mãi trong giấc mơ

khi tỉnh giấc cảm giác ngọt ngào đâu đây không tắt

sao chỉ thấy bốn bề cây

& cây.

Tranh của họa sĩ Phương Bình

NGƯỜI ĐIÊN

 

Em chênh vênh bên triền cát

bất tận

chẳng buồn

chẳng vui

chẳng bâng khuâng chờ đón

mà sao nhói buốt

 

Lời anh

dao cứa trong em

đó là người điên giả danh anh

hay em là người điên

biết buồn

biết khóc

 

Chỉ ngây ngốc trong say đắm

dại khờ

tâm hồn người điên mãi mãi ngây thơ

mãi mãi chính mình với bóng hình xưa cũ

 

Người điên không biết nhớ

nhớ thương đã gửi hết ngày qua

ngày mưa thu

trời làm cây quạt

dưới mưa vạn vật dịu dàng

 

Em bình thản khi anh bên người khác

cơn mưa mùa thu xóa nhòa ký ức

gió heo may đã về

như ký ức riêng em trở lại

chênh vênh triền cát

một người điên.

 

NIỀM VUI CÔ ĐƠN

 

Anh biết không

em nhớ anh ngay cả trong giấc mơ

buông tay

lòng em không còn đau

nhưng mỗi khi đêm xuống em lại tìm anh trong vô thức

 

điều đó làm phiền anh không

khi anh đã xa

rất xa

em như cái cây bên đường cũng dần quen rủ lá

vậy mà những đêm mưa dài em lại vương vào nỗi nhớ

không tên

 

Những câu thơ ngây ngô em chỉ viết cho anh

trong ký ức của em vẹn nguyên ô cửa màu xanh

tâm hồn như đứa trẻ

những câu thơ ngây ngô ấy giải thích cho em

đừng hiểu lầm

 

tất cả đã xa

những cơn mơ chập chờn vụng dại

có một người không thể quên anh

ngủ – ngon – ơi em không chờ anh không chờ

 

bóng đêm bầu bạn

mỗi sáng thức dậy lại tràn ngập niềm vui trong cõi nhỏ

riêng mình

em gọi niềm – vui – cô – đơn.

 

VẼ

 

Nước mắt vẽ

ngàn giọt mặn chát thành những cánh hoa

hay

những lằn roi đau

lầm lạc

 

mùa tiếp mùa đi qua

tiếng chim khắc khoải trong sương

 

hạt mầm em gieo ngủ yên trong đất

triền cải vàng

xộc lên mùi cay đắng

 

em vẽ bóng chiều

giấc mơ không có trong sự thật

những đam mê đã tắt

còn lại mình em ngồi gỡ những gai đâm

nhói buốt thịt da.

 

GỬI

 

Nụ hôn trong suốt giọt sương mai

hương dẻ run rẩy trái tim thiếu nữ

rung rung thanh âm

lần đầu thổn thức

mơ màng giấc mơ hoa

 

Gió thu mơn man

hương ký ức mơ hồ

nhoi nhói vết máu ứa

khẽ khàng vòng tay

ngọt ngào vết đau

dồn dập nhịp thở

Nôn nao

chuồn chuồn kim thêu vào nỗi nhớ

len lén nỗi niềm thiếu phụ ngóng trăng

 

Gửi

ngọn lửa đam mê

cháy khát

lấp lánh giọt nước mắt

đêm thu khuyết vầng trăng

vòng tay ghì chặt

tan chảy

những hạt mầm cựa quậy

 

Em lật giở ký ức

vẽ bóng hình anh lần cuối

lặng lẽ cất vào miền không

mùa thu ru giấc ngủ miên man

gương mặt anh

nhoà theo tháng năm heo may

 

Anh bước đi

một mình em xa mãi

em gửi

ngàn vạn cánh hoa rơi.

 

ĐÊM VÀ ĐÊM

 

Đêm vô tận

em chới với kiếm tìm vòng tay anh

miên man giấc mơ

 

Anh đã xa

nước mắt cạn khô

em sững sờ vẽ hoàng hôn loang lổ

 

lớp lớp ký ức

vết màu nguệch ngoạc

lem luốc những cơn say

tia chớp ngoằn ngoèo xé nát chân mây

 

Em hoảng hốt ghép ký ức vụn vỡ

sợ bóng hình anh tan biến

cuồng dại làn môi ấm

 

Bão giông không xóa được

lặng lẽ đêm và đêm.

 

HÀ HỒNG HẠNH



Tin tức khác

· CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - ANH ĐÃ YÊU VÀNG MÂY THẤP THOÁNG PHÍA CHÂN TRỜI
· CHÙM THƠ PHẠM QUANG TIỄN: CÓ NGƯỜI LÍNH GIÀ HÓA ĐÁ TRƯỚC CỔNG DINH
· BIỂN BỖNG KHÓC ÒA - Truyện ngắn NGUYỄN ĐỨC HẠNH
· CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN
· CHÙM THƠ MAI BÁ ẤN - VẮT KHÔ BẦU SỮA NÊN HÌNH HÀI CON
· CHÙM THƠ KỶ NIỆM 50 NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM, THỐNG NHẤT ĐẤT NƯỚC
· CHÙM THƠ ĐẶNG HUY GIANG - BÂY GIỜ, NGƯỜI ẤY Ở ĐÂU?
· CHÙM THƠ LÊ TẤN QUỲNH - ĐẨY ĐƯA TƯƠNG TƯ RỖNG TRÔI VÀO HUẾ
· MỘT LẦN VÀ MÃI MÃI -Truyện ngắn NGUYỄN TAM MỸ
· ĐÓN TẾT CUỐI CÙNG TRONG CHIẾN TRANH -Truyện ký VŨ CÔNG CHIẾN
· NGÀY TRỞ VỀ -Tuyện ngắn TRẦN THỊ THẮNG
· CHÙM THƠ NGUYÊN NHƯ - CÂU THƠ CHẲNG THỂ BẬT CƯỜI NƠI CÓNG BUỐT
· CHÙM THƠ PHẠM BỘI ANH THUYÊN Ở BẾN TRE
· CHÙM THƠ CỦA HUỲNH NGỌC PHƯỚC Ở AN GIANG
· NHẬT KÝ GIẢI PHÓNG CÔN ĐẢO
· THƠ LƯU THỊ BẠCH LIỄU - ĐANG CHÌM DẦN TRONG TỪNG LỚP BỤI
· CHÙM THƠ CỦA TỪ NGUYÊN TĨNH Ở THANH HÓA
· HỘI HỌA - THẾ GIỚI ẨN DẤU CỦA VICTOR HUYGO
· CHÙM THƠ LÂM BẰNG - KẺ TỘI ĐỒ MÀ NGÙ VAI KIM TUYẾN
· CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN BÁ HÒA Ở QUẢNG NAM

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - ANH ĐÃ YÊU VÀNG MÂY THẤP THOÁNG PHÍA CHÂN TRỜI (16/05/2025)
♦ NHÀ THƠ LÊ THỊ KIM - SÂU THẲM TÌNH ĐẦU (16/05/2025)
♦ CẢ LÀNG LÀM CHUNG, ĂN CHUNG, TIÊU TIỀN CHUNG (16/05/2025)
♦ THƯỢNG TƯỚNG TRẦN VĂN TRÀ - TƯ LỆNH QUÂN GIẢI PHÓNG MIỀN NAM VIỆT NAM (13/05/2025)
♦ BẢO NINH - NHÀ VĂN ÍT NGƯỜI HIỂU NỔI (13/05/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1663470
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 42729
Truc tuyen Trực tuyến: 5

...

...

Designed by VietNetNam