• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ NGÔ KIM ĐỈNH Ở PHÚ THỌ

CHÙM THƠ NGÔ KIM ĐỈNH Ở PHÚ THỌ



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 5 Tháng 8, 2024 lúc 10:10

Nhà thơ Ngô Kim Đỉnh còn có bút danh Kim Ngọc Đại, sinh 1963, hiện sống và viết tự do tại thành phố Việt Trì, tỉnh Phú Thọ, tác giả hai tập thơ tuyển “Vọng tiếng những ngày” – NXB Hội Nhà văn 2012, “Vọng tiếng làng đồi” – NXB Hội Nhà văn 2019 và một số tập thơ khác.

“Khởi nghiệp – Vua Hùng chọn núi” còn hậu duệ Ngô Kim Đỉnh của vùng Đất Tổ chọn thơ để tri âm tri kỷ với chính mình và… “gặp em”. Xuất thân lính chiến, mưu sinh bằng đủ thứ nghề, không lấy thơ “dựng nghiệp” nhưng thơ lại “dựng” nên một gương mặt thi sĩ Ngô Kim Đỉnh cá tính, góc cạnh và khác biệt. Với trường liên tưởng phong phú, phương thức diễn ngôn hiện đại trên cái nền văn hóa vững chãi của nơi “Dưới lặng im thăm thẳm đất đai/ đang lưu giữ của tôi núm ruột”, mà cho dù có phiêu bạt chân trời góc bể thì “để biết đường trở lại/ để biết cuộc đời còn một mảnh đất thiêng”, thơ Ngô Kim Đỉnh như thứ rượu chưng cất kỹ lưỡng lạ lẫm đủ làm ngả nghiêng, thức ngộ người sành điệu: “Hạnh phúc không thể nào thế chấp/ hai bàn tay bươn bả biển đời mình”.

PHAN HOÀNG chọn và giới thiệu

 

Ngày cưới

(Cho H)

 

Ngày hai sinh linh hòa một

có người tặng bộ Bài Tây

những con Át con Hai bích nhép

 

Ta cách Loa Thành vài tầm tiếng vọng

xé tay đào giếng, trồng cây chắn bão che mưa trái tim giữ nhịp

 

Khởi nghiệp – Vua Hùng chọn núi

cuối ngai vàng – Pha Ra Ông xây Kim Tự Tháp

đi một đoạn đời – anh gặp em

 

Kỷ niệm nay ta có con

con lung linh hơn những ngọn nến sáng nhất

em dịu hơn những bông hoa đẫm sương

Hạnh phúc không thể nào thế chấp

hai bàn tay bươn bả biển đời mình

 

Lực hút

 

Anh trèo cây bị ngã

may không ngã lên trời

nhờ lực hút quả đất

chỉ rớt về gốc thôi

 

Anh xoay giữa biển đời

cũng đôi khi chóng mặt

nhờ có em – vầng trăng

hút triều dâng trong mắt

 

Gặp đồng hương

 

Dăm cọng hoa súng làm rau

hai xị rượu với chùm bánh ú

bến chiều ghe máy hút xa

 

Dô đi

mời nhậu sao ly đầy loang ánh tối

An Dương Vương mất nỏ thần

Từ Hải chết đứng không còn cổ tích

chút cơ lỡ đời mình đáng mặt nhìn nhau

 

Tạo hóa nhào nặn con người thiếu đủ

cũng vui buồn như mẹ sinh ta

Đám lục bình nổi trôi

so đời ta sao được

 

Gió sông Vàm vuốt những cánh chim dạt phía Núi Bà

anh có nhớ miền sông Đà – núi Tản…

 

Ly rượu lăn nghiêng

Con nước lớn sắp duềnh trở ngược

thôi

chỉ biết là ta đã gặp nhau

Tranh của họa sĩ Nguyễn Quang Thiều

Đất thiêng

 

Mảnh đất cũ ủ ê ngôi nhà cũ

mơ mơ những tán cây, dây leo giăng mắc

có thật không cái màu xanh

khi cả tiếng chó, tiếng gà

và hơi ấm con người thiếu vắng

Nền nhà ơi, mảnh vườn ơi tôi đang đứng đây

cái thằng bé nhút nhát, nghịch ngợm của bao năm về trước

mà có lẽ lớp cây nhâng nhâng, dài dại thế kia chắc gì hiểu được

Dưới lặng im thăm thẳm đất đai

đang lưu giữ của tôi núm ruột

Núm nhau tan hòa lòng đất nâng tôi chập chững bước đi

 

Tôi vẫn trở về, tôi lại trở về

đâu hồn nhà cùng hơi ấm đất nâu

Hai mái rêu phủ phục trên xác nhà lún xiêu phên dậu

Những cánh cửa nứt thủng

mặc gió luồn chơi cùng mùi ngai ngái ẩm mốc

Có nhận ra tôi mười tám năm ra vào

tỳ bậc cửa ngắm dòng sông le lói dáng buồm

và nhìn con đường đỏ bụi

Dòng sông mải chảy

cả chỗ vắt vẻo chơi cùng lũ bạn hái nhãn, tắm chuồng sạt trôi đâu mất

Đã con đường láng nhựa

thấy đâu những khe rãnh

những mô đá ngậm bao lần tôi ngã vấp

 

Chỗ kia cây vải cây hồng đã từng đại thụ

chỗ kia đã từng hoa, đã từng quả, đã từng…

Góc này đây giường Cha tôi nằm

góc này đây chiếc đòn chèn cửa làm roi

mỗi khi tôi chậm đi mua rượu

hay rượu cãi lại Cha cũng tôi chịu cả

Góc này đây các anh tôi và tôi đã nằm

chỗ này chiếc bàn học từng mê hoặc những chân trời

những cơn đói, ngủ cùng nước mắt

Góc này đây em tôi buồn, ốm và mất

Chỗ này bếp lửa bao năm tro than rừng rực

lòng giếng lở mỏi mòn ngân ngấn nước…

 

Anh em lần lượt mỗi người làm cuộc ra đi

những nhiệt huyết trầm hùng vào chiến tranh vệ quốc

Xưa một lối đi khi về mấy ngả

muôn mặt thời bình vồ vập níu nhau

đất xưa cũ phù an người xưa cũ

 

Bây giờ nấc lên từng bước chân mình

ngỡ vấp phải roi tre

vấp phải cạnh bàn những đêm dầu cạn

Vấp phải câu mắng của cha, lời thề của rượu

vấp phải dòng sông không dám bơi

vấp phải con đường không dám chạy…

Thế mà tôi cũng đã ra đi

để biết đường trở lại

để biết cuộc đời còn một mảnh đất thiêng

 

Có nửa Bắc Hà

 

Có nửa Bắc Hà ở trên lù cở

có nửa Bắc Hà trong rượu sủi tăm

có nửa Bắc Hà là đất dưới chân

cả đá quây quần chồng lên một nửa

 

Có nửa Bắc Hà theo sau chân ngựa

có nửa Bắc Hà ấm buổi chợ phiên

có nửa Bắc Hà nặng thêm lê, mận

cả những dốc mòn dựng đến ngả nghiêng

 

Có nửa Bắc Hà vắng những lán trường

có nửa mùa ngô bấm sang mùa lúa

có nửa Bắc Hà thức cùng trăng núi

người đi lầm lũi sáng một hẹn chờ

Hai nhà thơ Phan Hoàng và Ngô Kim Đỉnh bên hồ Văn Lang – Việt Trì

Dòng sông một bờ

 

Đấy là những dòng sông biên giới

chung một lòng lại thăm thẳm đôi nơi

Nếu nắm tay, ân tình thắm thiết

nếu quay lưng, biền biệt xa xôi

 

Sông ơi sông, ngẫu nhiên thiên định

sáng dưới trời một khúc sóng đôi

vương bí hiểm đôi bờ hư – thực

vương nỗi niềm trong đục, đầy vơi

 

Sông ơi sông, bóng thuyền thưa vắng

quặn một dòng mải miết về xuôi

Sông da diết những chiều bối rối

thương đôi bờ tả, hữu song đôi

 

Đấy là những dòng sông biên giới

muốn đôi nơi nối nhịp cầu hòa

xanh dịu xanh những dáng đồi, thế núi

muốn chung tay gây lửa, dựng nhà…

 

Trong căn nhà gỗ cũ

 

Hình dung mãi, hình dung niềm thi cảm

ngôi nhà gỗ âm thầm thức đợi những giấc mơ

xin về lại mỗi năm vào dịp Tết

căn nhà gỗ tuổi thơ ai đã ở… bây giờ

 

Có phải em – nụ sen mùa sen sớm

hương thơm đi và gió tóc rủ về

ta náo nức theo đoàn tàu hú vọng

mỗi lần qua miền đồi thân thiết đôi quê

 

Có phải em đấy không – anh vẫn thấy

bóng dáng xưa lụi cụi những chiều xưa

hàng cột xiêu cùng mái rêu trĩu nặng

cất tiếng ngân trong vắt thuở nô đùa

Có phải em đấy không – anh vẫn thấy

tiếng nhà xưa còn ấm tiếng Thầy Bầm

ngôi nhà mới mở ra đời sống mới

con cái quây quần thương lại mấy độ Xuân

 

Hình dung mãi, hình dung ngày gặp mặt

trong nếp nhà xưa bên bếp lửa chuyện trò

ta ngồi đấy nắm tay cười khúc khích

lại tiếng Thầy đằng hắng chút âu lo…

 

NGÔ KIM ĐỈNH

 



Tin tức khác

· ĐỐI THOẠI TRẮNG -Trường ca của HOÀNG QUÝ
· CHÙM THƠ LÊ HẢI KỲ - HỒN CỐT CỐ ĐÔ CỰA MÌNH TRÊN ÁO NGỰ
· CHÙM THƠ VŨ HÀ - THANH XUÂN NHƯ CUNG ĐÀN RỘN RÀNG PHÍM BỔNG
· CHÙM THƠ QUÁCH MỘC NGÔN - AI BẺ LÝ QUA CẦU GÃY NHỊP
· CHÙM THƠ TRẦN THỊ THÙY VI - MƯA CHÍNH LÀ SỨ GIẢ THIỆN LÀNH
· CHÙM THƠ NGÔ KIM ĐỈNH Ở PHÚ THỌ
· CHÙM THƠ NGUYỄN THỊ VIỆT NGA - SAO TA LỤY CHUYẾN ĐÒ NGANG KHÔNG NGƯỜI?
· THƠ 1-2-3 CỦA VÕ THỊ NHƯ MAI - NGƯỚC MẮT NHÌN TRỜI SÁNG RỰC NGÔI SAO BAO DUNG
· THƠ MAI BÁ ẤN - BÌNH TÂM SUY NGHIỆM LẼ NHÂN SINH
· THƠ KHALY CHÀM - ÂM KHÚC TẶNG BẠN BÈ
· ĐÒ QUA BẾN CŨ -Truyện ngắn SƠN TRẦN
· CHÙM THƠ CHÂN DUNG CỦA PHÙNG VĂN KHAI
· THƠ HUỲNH NGỌC HUY TÙNG - KHÚC TỰ TÌNH MÙA HẠ
· CHÙM THƠ PHAN THANH BÌNH - THƠ & THI SĨ
· DƯỚI CHÂN NÚI THÀNH -Truyện ngắn THANH QUẾ
· THƠ HÀ VINH TÂM - EM DÂNG HẾT MÙA THƯƠNG TRONG MẮT BIẾC
· CHÙM THƠ CỦA HUỆ THI Ở CẦN THƠ
· THƠ CHẾ DIỄM TRÂM - NỤ CƯỜI BUỒN MAN ĐIỆU GỬI THINH KHÔNG
· THƠ SONG NGỮ VIỆT - ANH CỦA BRUCE WEIGL: KHÚC HÁT BOM NAPALM
· CHÙM THƠ LÂU VĂN MUA - CỦ KHOAI, BẺ ĐÔI CÙNG ẤM

Tin tức mới
♦ HỒ QUÝ LY - ÔNG LÀ AI? - Tiểu luận PHẠM XUÂN NGUYÊN (16/07/2025)
♦ SUY NGẪM VỀ 'VÓC DÁNG' VẦN ĐIỆU CỦA THƠ CA TRONG BIẾN THIÊN THỜI ĐẠI - Tiểu luận GS TRẦN VĂN THỌ (16/07/2025)
♦ THƠ CỦA NGHỆ SĨ NHÂN DÂN, SOẠN GIẢ CẢI LƯƠNG VIỄN CHÂU (16/07/2025)
♦ ĐỘI TƯỢNG BINH CÓ SỨC MẠNH KHỦNG KHIẾP NHẤT SỬ VIỆT KHIẾN PHƯƠNG BẮC KHIẾP VÍA (16/07/2025)
♦ ĐỐI THOẠI TRẮNG -Trường ca của HOÀNG QUÝ (13/07/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1702115
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 47304
Truc tuyen Trực tuyến: 2

...

...

Designed by VietNetNam