• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
TRANG THƠ CÁC CÂY BÚT QUẢNG NGÃI

TRANG THƠ CÁC CÂY BÚT QUẢNG NGÃI



VŨ DUYÊN

 

Tôi tìm tôi xưa

 

Tôi về tìm lại tôi xưa

Tìm trong sắc nắng hương đưa nồng nàn

Thương câu hát ví đò ngang

Tứ thân rẽ áo khẽ khàng người thương

 

Tìm trong lục bát quê hương

Dáng cha, bóng mẹ hai sương sớm chiều

Nồi cơm nguội, nước chè niêu

Bồi hồi sắc nắng cuối chiều đong đưa

 

Tôi về tìm lại tôi xưa

Đôi hài bảy dặm đi vừa thời gian

Đem theo chiếc túi ba gang

Con chim ăn khế trả vàng nay đâu?

 

Tôi tìm tôi những mai sau

Ngẫm ra tựa giấc mộng màu thời gian

Tóc xanh xanh mướt khẽ khàng

Tôi tìm tôi ở mộng vàng tuổi xuân.

                                                             

Tiếng mùa đông

 

Có mùa đông thoảng qua

Lá rơi đầy hiên vắng

Mưa rơi vào khoảng lặng

Gió mùa vùi tóc bay

 

Bếp chiều phủ sương mây

Khói nhạt màu lam trắng

Mẹ vai gầy trĩu nặng

Gánh đôi bờ tháng năm

 

Em ơi em nghe chăng?

Mùa đông về ngang ngõ

Trên tay tờ lịch nhỏ

Gói cả mùa bao la

 

Sầu đông vương mắt em

Khiến chân ai lỡ nhịp

Rèm mi vờ khép nép

Trói ánh nhìn vu vơ

 

Tiếng đông về thổn thức

Áo khoác quàng khăn len

Anh và em hẹn bước

Tình yêu vừa lên men.

 

NGUYỄN HOÀNG DƯƠNG

 

Chiều thu qua phố

               

Chiều qua phố nắng thu vàng trải lối

Niềm ưu tư từng bước thả vơi dần

Không hò hẹn cùng ai nên chẳng vội

Cứ một mình mà buông gót lang thang...

 

Những con đường ngỡ như vừa trẻ lại

Khi tan trường áo trắng dập dìu bay

Đôi góc phố đọng đầy hương hoa sữa

Lá me bay...

                 vàng cả lối đi này.

 

Phố xá rộng sao mắt nhìn vướng mãi

Những bóng hồng, những dáng ngọc kiêu sa

Đường ta đi...

                  em giăng hờ áo mỏng

Lối ta về...

          em thả tóc bay qua...      

 

Chiều qua phố nghe hồn thu vời vợi

Lòng ngân lên những tình khúc êm đềm

Đường Hùng Vương hoa bằng lăng tím rụng

Như che giùm ai đó dấu chân quên                  

 

Quảng Ngãi chiều nay phố dàì phố ngắn                                                      

Nối nhau vui bằng bao bước chân người

Ta dừng lại bên bờ đê gió lặng

Ngắm sông Trà êm ả thướt tha trôi...

 

Về giữa mùa xuân

 

Tôi về ngày đã chớm giêng

Khóm mai vàng nở rộ nghiêng cành chào

 

Sương mai mờ ảo vườn sau

Nắng hồng ngõ trước nhuộm màu áo em

 

Từ trong cành mượt chồi êm

Mùa xuân trổ những tiếng chim an lành

 

Tôi về nằm dưới chiều xanh

Ngắm trăng non mọc trên nhành tà dương

        

Và em như đóa quỳnh hương

Đón tôi về giữa khu vườn đầy xuân.

 

 

PHONG ĐĂNG

 

Ngày về

 

Mấy mươi năm quãng đời sôi động

Mảnh quê hương lắng đọng tâm can

Ngày về nếu chẳng ước mong

Cũng thành sự thật xót lòng trẻ thơ

Xưa kia hoài bảo mộng mơ

Ngày về quạnh quẽ đơn côi ngỡ ngàng

 

Cánh đồng Dinh mía tràn bờ ruộng

Nước chè hai ngọt lựng thuở nào

Bạn bè tản mác nơi nao

Phú Vinh trường cũ xôn xao hững hờ

Chạnh lòng một chút bơ vơ

Sương chiều vương vấn xa mờ Đình Cương

 

Khỏi cầu Quan rẽ ngang Mương Đá

Lối mòn xưa hai ngã đi về

Gặp ai mắt cũng tròn xoe

Người già ngờ ngợ, trẻ ngơ ngác cười

Hàng chè tàu. Ngõ cũ ơi!

Ngập ngừng chân bước bồi hồi con tim

 

Dẫu chẳng mấy danh thành nguyện ước

Tóc bạc phau chừng ấy được rồi

Ta về tìm tuổi mê chơi

Mưa giăng trắng lối nắng trôi bụi lầm

Dang tay nhặt tiếng sáo ngân

Còn vương ngõ vắng vầng trăng thiếu thời

Bỏ quên bao nẻo đầy vơi

Sót vài kỷ niệm khung trời về theo.

 

Tự tình

 

Trải năm tháng mấy mùa nắng nhạt

Buổi đông về xào xạc vầng trăng

Làm thơ chép sử viết văn

Ngẩn ngơ điền dã trở trăn mảnh đời

Tình quê từng giọt rơi rơi

Nửa vương đọng kiếp nửa vời vợi tan

Một mai héo hắt non ngàn

Còn chăng bia đá nét son nhạt nhòa.

VŨ HẢI ĐOÀN

 

Xuân thời gian

 

Thời gian thấm thoát

tựa thoi đưa

Trời mới hừng đông

đã xế trưa

Công việc chưa xong

lòng đã giục

Đồng chưa cuốn rạ

tiếp sang mùa

Xuân đến - xuân đi

Xuân lại đến

 

Xuân đời trẻ mãi

tuổi già nua

Yêu xuân càng quý

giờ vàng ngọc

Đừng để thời gian

lãng phí thừa.

 

Cỏ hoa và sắc nắng

 

Xuân lại về - trăm hoa đua nở

Trời trong xanh rực rỡ nắng vàng

Gió xuân hào phóng dọc ngang

Hoa mai vàng - vàng tươi sắc nắng

Sắc nắng tô màu thắm cỏ hoa

 

Nếu em là cỏ hoa

Anh sẽ là sắc nắng.



Tin tức khác

· CHÙM THƠ NGÔ KIM ĐỈNH Ở PHÚ THỌ
· CHÙM THƠ NGUYỄN THỊ VIỆT NGA - SAO TA LỤY CHUYẾN ĐÒ NGANG KHÔNG NGƯỜI?
· THƠ 1-2-3 CỦA VÕ THỊ NHƯ MAI - NGƯỚC MẮT NHÌN TRỜI SÁNG RỰC NGÔI SAO BAO DUNG
· THƠ MAI BÁ ẤN - BÌNH TÂM SUY NGHIỆM LẼ NHÂN SINH
· THƠ KHALY CHÀM - ÂM KHÚC TẶNG BẠN BÈ
· ĐÒ QUA BẾN CŨ -Truyện ngắn SƠN TRẦN
· CHÙM THƠ CHÂN DUNG CỦA PHÙNG VĂN KHAI
· THƠ HUỲNH NGỌC HUY TÙNG - KHÚC TỰ TÌNH MÙA HẠ
· CHÙM THƠ PHAN THANH BÌNH - THƠ & THI SĨ
· DƯỚI CHÂN NÚI THÀNH -Truyện ngắn THANH QUẾ
· THƠ HÀ VINH TÂM - EM DÂNG HẾT MÙA THƯƠNG TRONG MẮT BIẾC
· CHÙM THƠ CỦA HUỆ THI Ở CẦN THƠ
· THƠ CHẾ DIỄM TRÂM - NỤ CƯỜI BUỒN MAN ĐIỆU GỬI THINH KHÔNG
· THƠ SONG NGỮ VIỆT - ANH CỦA BRUCE WEIGL: KHÚC HÁT BOM NAPALM
· CHÙM THƠ LÂU VĂN MUA - CỦ KHOAI, BẺ ĐÔI CÙNG ẤM
· CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - ANH ĐÃ YÊU VÀNG MÂY THẤP THOÁNG PHÍA CHÂN TRỜI
· CHÙM THƠ PHẠM QUANG TIỄN: CÓ NGƯỜI LÍNH GIÀ HÓA ĐÁ TRƯỚC CỔNG DINH
· BIỂN BỖNG KHÓC ÒA - Truyện ngắn NGUYỄN ĐỨC HẠNH
· CHÙM THƠ HÀ HỒNG HẠNH Ở BẮC KẠN
· CHÙM THƠ MAI BÁ ẤN - VẮT KHÔ BẦU SỮA NÊN HÌNH HÀI CON

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ NGÔ KIM ĐỈNH Ở PHÚ THỌ (04/07/2025)
♦ NHỮNG KỈ LỤC 'VÔ TIỀN KHOÁNG HẬU' CHỈ CÓ Ở NGUYỄN DU (04/07/2025)
♦ MAI NINH - MỘT THÂN PHẬN VĂN CHƯƠNG VIỆT NGOÀI BIÊN GIỚI -Tiểu luận ĐỖ THỊ PHƯƠNG LAN (04/07/2025)
♦ LỊCH SỬ PHẬT GIÁO - HÀNH TRÌNH TRUYỀN THỪA VÀ CHUYỂN GIAO QUA 25 THẾ KỶ (04/07/2025)
♦ CHÙM THƠ NGUYỄN THỊ VIỆT NGA - SAO TA LỤY CHUYẾN ĐÒ NGANG KHÔNG NGƯỜI? (02/07/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1694618
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 45961
Truc tuyen Trực tuyến: 19

...

...

Designed by VietNetNam