• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
GIỚI THIỆU TRANG THƠ CỦA CHI LAN

GIỚI THIỆU TRANG THƠ CỦA CHI LAN



Thú thật, lâu nay làm biên tập thơ, thơ nhận thì nhiều, nhưng thơ hay lại hiếm. Có người thì thơ gửi ý theo những hình thức cũ, thi pháp cũ; lại có người cố nống thơ lên để gọi là cách tân hiện đại, nhưng đọc hoài chỉ có câu chữ rối rắm mà chẳng thấy ý tình. Tôi nhận được hai bài thơ Lục bát khiêm tốn của Chi Lan - Cô Thợ may ở vùng quê Quan họ. Lục bát truyền thống mà đắm tình, mà đầy trăn trở với những hình ảnh thơ, câu từ thơ tươi mới. Thấy thích, tôi bèn yêu cầu Chi Lan gửi thêm cho ba bài nữa để: trước là thăm dò “năng lượng thơ” , sau là để đủ cảm thông viết vài dòng gọi là giới thiệu. Cũng lại bất ngờ vì hình như 3 bài sau lại hay hơn 2 bài trước, trong đó có một bài Ngũ ngôn. Vậy là 4 bài Lục bát, 1 bài Ngũ ngôn. Hình thức thơ đậm tính truyền thống nhưng hồn thơ thì thật tươi mới cho dù, đó là sự tươi mới của nỗi đau đời, đau tình, đau thân phận:

Em về nhuộm tóc màu mây

Gió tung áo mớ gói đầy nhớ nhung

Làn môi sót nếp thẹn thùng

Day màu chỉ, ngắm sương chùng bến xa…

Đó còn là cái tươi mới của cả nỗi sầu cay. Nỗi sầu là thiên thu vạn cổ vẫn muôn đời, muôn thuở đó thôi, vậy mà nỗi sầu trong thơ Chi Lan khiến người đọc Công nghiệp hóa thế kỷ 21 vẫn cứ ngỡ ngàng:

Câu thơ nào biết bạc đầu

Mà thành già cỗi miết sầu vào tim…

Cái cây “Cải ngồng” vô duyên, vô phận, vô ích có mặt trên khắp những mảnh vườn Việt Nam chứ có xa lạ gì đâu, vậy mà Chi Lan vận vào người, vận vào duyên, “bó” thành thơ (không phải bó cải vì cải ngồng thì vứt đi chứ bó để làm gì nữa đâu!), đọc lên nghe đau nhói vì Chi Lan gói cái tình duyên muộn màng, lỡ lứa, qua thì ra chợ cho dù tiên lượng có mang đi cũng chẳng ai mua:

Cải ngồng, em gói hết rồi

Có mang ra chợ chẳng người nào mua!...

Hình ảnh con sông Cầu lại chảy theo thể thơ Lục bát, đọc lên cứ thấy hồn vía quê hương, dân tộc phảng phất, vương vương một chút ca dao, vấn vít nhịp câu Quan họ… Bốn câu Lục bát sau đây có hai chữ “đèo” vậy mà sự trùng thanh (âm) theo kiểu âm nhạc này lại mang đến một thú vị rất riêng vì nghĩa của hai “đèo” hoàn toàn cách biệt (một danh từ và một tính động từ) khiến câu thơ duyên dáng hẳn lên và âm vang chiều sâu cũng rất lắng:

Câu quan họ nhuốm lời yêu

Biết đâu cạn biển nghiêng đèo mà mong

Đành thôi em dối với lòng

Cho Người khỏi vướng đèo bòng đa mang

Tôi muốn nói: Lục bát Chi Lan nhuyễn về cấu tứ, vần điệu, không bị gượng ép. Nhịp Lục bát vẫn theo truyền thống, nhiều câu đệm có vẻ hơi một chút sáo mòn (dù chẳng giống ai), nhưng trong mỗi bài đều có những câu, đoạn hay, thấm thía, níu được xúc cảm của người đọc. Với Lục bát, như vậy là đã quá thành công (Vì Lục bát mà chỉ có những câu đệm suông sẻ về vần thì có lẽ, ai cũng làm thơ được). Lục bát Chi Lan sáng lên những câu thơ tuyệt đẹp, ví như hai câu sau của 4 câu Lục bát này:

Thôi người giữ lại mùa xuân

Bên hàng hiên cũ còn vương ánh đào

Em về gội tóc cầu ao

Ngắm hoa cúc nở vàng thao thức chiều. 

Gieo vần Lục bát mà gieo vào giữa của một từ “láy hai – thao thức” là cái dáng của Lục bát hiện đại vậy.

Bài Ngũ ngôn lại đạt được cái huyền diệu của một thể thơ kiệm chữ trong từng câu. Thơ Ngũ ngôn, một ý thường bị cắt thành nhiều dòng (vì mỗi dòng chỉ có 5 chữ) nên đọc lên dễ bị ngắt ngứ, vậy mà bài Ngũ ngôn của Chi Lan nhẹ nhàng và bước thơ uyển chuyển cuốn người đọc bằng những tứ thơ hay và vốn từ mới:

Có dòng sông cô đơn

Chảy hoài trong tâm tưởng

Muốn tìm ra biển lớn

Mà quanh co bóng chiều.

Dòng sông cô đơn chảy trong quanh co ấy cho dù tứ không mới, nhưng đọc vẫn thấy lạ và thích vì cái “hợp lý” giữa ý và tình.

Anh về nơi xa xôi

Mịt mù sau mây khói

Cỗ xe đời không mỏi

Kéo nỗi buồn trăm năm

Hai câu cuối của khổ thơ này là những câu Ngũ ngôn đáng được đọc.

Tóm lại, thơ Chi Lan buồn, nhiều tâm trạng của một người có lẽ đã đi qua nhiều bất hạnh cuộc đời. Nhưng thơ Chi Lan cũng không bi quan mà luôn “tươi” và “sáng” chảy một dáng riêng giữa dòng đời “vui ít hơn buồn”:

Trăng hoài hát khúc cô liêu

Gửi vào sương khói lời yêu tím bầm

Chia tay tưởng đã mấy lần

May rằng trước ngõ mùa xuân hãy còn!

Bichkhe.org xin giới thiệu 5 bài thơ của Chi Lan với bạn đọc trong và ngoài nước (TS Mai Bá Ấn).

 

TRANG THƠ CHI LAN

                                                   (Ảnh của  Chi Lan do tác giả cung cấp)

1. CẢI NGỒNG
Nắng pha sắc úa nửa chừng
Thương loài bướm lạ cánh dừng ngẩn ngơ
Cải ngồng duyên đến thẫn thờ
Khoe màu mãn nhuỵ giữa phơ phất chiều

Thuyền em một cánh mỏng phiêu
Dáng buồm nhỏ giữa hoang liêu sông Cầu
Câu thơ nào biết bạc đầu
Mà thành già cỗi miết sầu vào tim

Chị ơi, em hiểu lòng em
Thương người mà lại xót thêm lòng người
Cải ngồng, em gói hết rồi
Có mang ra chợ chẳng người nào mua!



2. TRỞ VỀ


Em về phố chợ ngày xưa
Hai đầu quang gánh nắng mưa dãi dầu
Dáng tà in đáy sông sâu
Hát câu quan họ - Qua cầu gió bay

Em về nhuộm tóc màu mây
Gió tung áo mớ gói đầy nhớ nhung
Làn môi sót nếp thẹn thùng
Day màu chỉ, ngắm sương chùng bến xa

Em về xem mướp vàng hoa
Cầu ao vãng cá mây xa soi gần
Hàng hiên xanh ngát tầm xuân
Nhớ lời thơ cũ lòng buâng khuâng buồn

Em về đổ lá mưa tuôn
Khói mây nhuộm bóng hoàng hôn tím chiều
Trăng hoài hát khúc cô liêu
Gửi vào sương khói lời yêu tím bầm

Chia tay tưởng đã mấy lần
May rằng trước ngõ mùa xuân hãy còn!



3. GỬI CHỊ

 

Chừng như tóc đã rối màu
Man man khói phủ sông Cầu, chị ơi!
Em nào giận nắng chiều vơi
Khóc trăng khuyết sớm,trách người đổi duyên

Bởi em đã hiểu lòng em
Giờ như chỉ đã luồn kim tháng ngày
Người như một chén rượu say
Xa xăm như cánh nhạn bay cuối chiều

Câu quan họ nhuốm lời yêu
Biết đâu cạn biển nghiêng đèo mà mong
Đành thôi em dối với lòng
Cho Người khỏi vướng đèo bòng đa mang

Thôi về ngắm nắng chiều tan
Ru con hát khúc tình buồn mà thôi

 

4. THAO THỨC CHIỀU THU 

Lời thơ nào nhẹ lâng lâng?
Chừng như có chút  hương xuân rớt về
Lá vàng rơi kín nẻo quê
Làn heo may gọi bốn bề thu giăng

Theo nhau về lại nẻo xuân
Đọc thơ Người gửi buâng khuâng dưới chiều
Sông Cầu nước chảy buồn thiu
Thoảng câu quan họ như gieo nỗi buồn

Thôi người giữ lại mùa xuân
Bên hàng hiên cũ còn vương ánh đào
Em về gội tóc cầu ao
Ngắm hoa cúc nở vàng thao thức chiều. 

 

5. ĐỌC THƠ ANH

Đọc thơ anh đêm nay

Thấy trăng vàng hơn trước

Thấy mịn màng cỏ mượt

Ngủ vùi trong dấu chân

 

Em một mình với trăng

Đêm thượng huyền khuya khoắc

Tóc trộn màu huyễn hoặc

Thẩn thơ heo may buồn

 

Có dòng sông cô đơn

Chảy hoài trong tâm tưởng

Muốn tìm ra biển lớn

Mà quanh co bóng chiều

 

Cho một lần thương yêu

Giữa dòng đời cay nghiệt

Cho một lần lỗi nhịp

Trái tim hư hỏng rồi

 

Anh về nơi xa xôi

Mịt mù sau mây khói

Cỗ xe đời không mỏi

Kéo nỗi buồn trăm năm

 

Em một mình với trăng

Đêm thường huyền cỏ mượt

Để thu vàng hơn trước

Đọc thơ tình đêm nay

Chi Lan





Tin tức khác

· TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG
· THẦY HIẾN GIẢNG VÀ DỊCH THƠ MAI A
· NHỮNG NHÀ VĂN NỔI TIẾNG BỊ 'ĐÁNH CẮP' GIẢI NOBEL
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· THƠ LÊ CHÍ VÀ NHỮNG NIỀM KHẮC KHOẢI NHÂN SINH - Tiểu luận TRẦN HOÀI ANH
· VỊ VUA NHÀ LÝ LẬP NHIỀU KỶ LỤC NHẤT TRONG LỊCH SỬ CHẾ ĐỘ PHONG KIẾN VIỆT NAM
· TRỊNH CÔNG SƠN - “RU ĐỜI ĐI NHÉ” - Tiểu luận MAI BÁ ẤN
· XUÂN QUỲNH - ĐÃ YÊN NGÀY THÁC LŨ - Tiểu luận NGUYỄN ĐỨC TÙNG
· SƠN NAM VỚI ĐÔI MẮT NHÀ VĂN - Tiểu luận NGÔ KHẮC TÀI
· BỐN CHỮ 'NHẬT NAM THẾ TỘ' VÀ TÀI NGOẠI GIAO CỦA PHẠM KHIÊM ÍCH
· Ý THỨC SINH THÁI VÀ CẢM QUAN SINH THÁI TRONG THƠ BÙI VIỆT MỸ
· 'MƯA ĐỎ' - MỸ CẢM CỦA SỰ HI SINH
· SỰ THẬT VỀ CÂU CHUYỆN 'VĂN CAO TỨC GIẬN, ĐUỔI PHẠM DUY ĐI'
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· SỬ GIA PHÁP: CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CÓ TẦM NHÌN XA VÀ NẮM BẮT THỜI CƠ LỊCH SỬ
· NHÀ THƠ PHẠM SỸ SÁU - NHỮNG NGƯỜI LÍNH BIẾT LỚN LÊN CÙNG DÂN TỘC
· MỘT GƯƠNG MẶT TIÊU BIỂU CỦA THƠ CA VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
· NGƯỜI NGHỆ SĨ MANG TÊN MỘT DÒNG SÔNG

Tin tức mới
♦ TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG (13/09/2025)
♦ THẦY HIẾN GIẢNG VÀ DỊCH THƠ MAI A (13/09/2025)
♦ NHỮNG NHÀ VĂN NỔI TIẾNG BỊ 'ĐÁNH CẮP' GIẢI NOBEL (13/09/2025)
♦ MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á (13/09/2025)
♦ MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á (13/09/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1747987
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 56567
Truc tuyen Trực tuyến: 3

...

...

Designed by VietNetNam