• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
THƠ CỦA MỘT NGƯỜI QUẢNG...

THƠ CỦA MỘT NGƯỜI QUẢNG...



Phan Nam
 

 

 Nhà thơ Bình Địa Mộc:

 

 Nhà thơ Bình Địa Mộc, tên thật Đỗ Thanh Toàn, một tác giả thơ quen thuộc xứ Quảng vừa mới ra mắt tập thơ đầu tay “Ăn trộm mùa thu” (NXB Hội nhà văn quý II, 2018). Tác phẩm không có lời tựa dài dòng của như những tập thơ khác mà chỉ có đôi dòng giới thiệu ngắn của tác giả: “Làm thơ và viết truyện ngắn từ năm 1980 nhưng sau đó ngưng viết, mãi đến năm 2010 mới viết lại. Đã có bài đăng trên các báo trung ương và địa phương, các trang web trong và ngoài nước. Với tôi được viết, được chuyện trò với bạn đọc là niềm hạnh phúc lớn”. Đây là thành quả sau chặng đường sáng tác, chơi văn nghệ sau gần mấy mươi năm của tác giả, bao gồm 61 bài trong gần 100 trang in. Hồn thơ của Bình Địa Mộc được hình thành qua những giông bão quăng quật của đời sống, những giằng xé trong cõi nhân sinh, nỗi niềm đau đáu của thi nhân hướng về đất nước với tâm thế và trách nhiệm của người cầm bút. Lật mở từng trang thơ, điều dễ dàng nhận biết thế mạnh của Bình Địa Mộc là thể thơ lục bát của dân tộc, nhưng qua sáng tạo của thi sĩ, con chữ được chắt lọc, quẫy đạp trong bản ngã, nối liền cái tình cái nghĩa một cách rõ ràng, tự nhiên: “Anh về nhớ bước nhẹ thôi/ Kẻo con nắng vỡ làm đôi ngập ngừng/ Gió vài sợi dửng dừng dưng/ Lạc tà áo một thuở từng tung tăng” (về đi tháng ba). Dẫu mới quen biết anh trong thời gian gần đây, nhưng anh luôn cho thấy mình luôn nghiêm túc, nghiên cẩn trong chữ nghĩa, mỗi khi hoàn thành bài thơ anh thường đọc đi đọc lại nhiều lần, đôi lúc công bố rồi nhưng vẫn muốn chỉnh sửa lại cho đến khi vừa ý mới thôi. Sáng tác trong thời gian dài với biết bao dâu bể, biến động của cuộc sống nhưng dường như thơ Bình Địa Mộc vẫn lãng mạn hồn nhiên, trong sáng khắc khoải như thuở ban đầu. Những cái nhìn tinh tế, những nỗi niềm day dứt, những hoài niệm khôn nguôi trong sâu thẳm hiện về, tắm mát hồn thơ giữa đường đời chật hẹp, mãi loay hoay với công cuộc mưu sinh đầy nhọc nhằn “cơm áo không đùa với khách thơ”. “lại đi về phía cô miên/ nghĩa là chợ vẫn còn phiên cuối cùng/ dăm ba khách bước chập chùng/ lệ tha phương bỗng dưng dùng dằng rơi” (nghĩa là), cảm xúc trong thơ Bình Địa Mộc tươi mới, vẹn nguyên những cũng không kém phần chân tình, mộc mạc.  Thơ anh luôn nặng nợ ân tình với quê nhà, tựa hơi thở hằng ngày được anh nuôi dưỡng: “Giữa Sài Gòn ăn tô mỳ Quảng/ Còn sang hơn mỹ vị cao lương/ Nghe người quở buồn chi bảng lảng/ Nhích lại gần. Tôi nhớ Quế Sơn” (Mỳ Quảng Sài Gòn).

 

Tình yêu là một phần không thể thiếu trong thi ca, tình cảm ấy thực dễ thương, ấm áp, chia ngọt sẻ bùi trong những ngày ta cô đơn, buồn bã nhất: “em bếp núc bù đầu bù cổ/ hạt bụi vương chẳng biết dụi mắt nào/ làn khói mỏng tưởng chừng mơ mộng/ giàn mướp rung ong bướm nỡ vô tình/ đêm chong đèn loay hoay tìm ẩn số/ đời tàn hơi chưa biết yêu ai/ anh thích gì ở em/ nói nhanh lên/ kẻo tích tắc lại quên/ giống kim đồng hồ cuối năm hối hả/ đẩy thời gian nhộn nhịp đón xuân về (tích tắc). Cân bằng giữa viết lách và trách nhiệm của nghệ sỹ, giữa bao dung và vị tha, của hiện thực và thẩm mỹ, thơ và đời, đời và thơ như hòa nhập làm một, không thể tách rời. Thêm nữa, cảm hứng đất nước hiện diện đau đáu trong trái tim mỗi người: “Mai thức dậy trùng dương xanh dát nắng/ Áo em vàng dệt nỗi nhớ mênh mang/ Bởi có thể bên kia bờ biển vắng/ Con thuyền nào cũng dậy sóng Việt Nam”. Nhà thơ Trần Hữu Dũng nhận xét: “Thơ ca luôn nhắc nhở về cuộc sống hỗn mang, nhiễm độc không khí, tai ương, tàn phá chiến tranh nhưng vẫn còn hạnh phúc bình dị mái ấm, trái tim nhân hậu, bảo bọc, yêu thương của đồng loại quanh đây. Bản chất con người luôn mang những thi tính tốt đẹp. Khép lại tập thơ “Ăn trộm mùa thu”, bạn đọc cảm nhận những tự khúc thế sự mà tác giả trao gửi thật chân thành và sâu lắng tận đáy lòng”.

 

 

Phan Nam
Số lần đọc: 58
Nguồn: vanchuongviet, 06.08.2018


Tin tức khác

· CỐ THỦ TƯỚNG VÕ VĂN KIỆT QUA KÝ ỨC VĂN NGHỆ SĨ
· HỒN THƠ CỦA 'MỘT NGƯỜI YÊU NƯỚC MÌNH'
· ĐẶT TÊN TÁC PHẨM - KỂ KHÔNG HẾT CHUYỆN
· TRƯỜNG CA ĐẦU TIÊN CỦA TÔI - Tiểu luận THANH THẢO
· CÔ LÁI ĐÒ BÍ ẨN NGUYỆN CHẾT THAY NGUYỄN BÍNH 58 NĂM TRƯỚC
· NHỮNG CHUYỆN TÌNH ÉO LE TRONG SỬ VIỆT - Tiểu luận LÊ HỒNG KHÁNH
· VÌ SAO BA ANH EM NHÀ TÂY SƠN 'NỒI DA XÁO THỊT"?
· NHỚ NHÀ VĂN ĐOÀN GIỎI - Tiểu luận THANH THẢO
· J. ROUSSEAU - ĐA TÀI, ĐA NẠN, ĐA ĐOAN
· NGƯỜI NƯỚC NGOÀI KINH NGẠC VỀ MỘT SÀI GÒN NHÔN NHỊP TỪ HƠN 100 NĂM TRƯỚC
· 50 NĂM THƠ VIỆT - NHÌN TỪ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH - Tiểu luận PHAN HOÀNG
· TRẦN HÙNG VÀ NHỮNG GIẤC MƠ THƠ TINH KHIẾT - Tiểu luận LÊ HOÀI LƯƠNG
· 'MƯA ĐỎ' - MỘT SỰ TRI ÂN SÂU SẮC
· 6 TIỂU THUYẾT VĂN HỌC KINH ĐIỂN ĐƯỢC CHUYỂN THỂ THÀNH PHIM
· THƠ KHÁNG CHIẾN - TỪ THỜI SỰ ĐẾN KẾT TINH -Tiểu luận HỮU THỈNH
· NỬA THẾ KỶ 'BÀI THÁNH CA BUỒN"
· GIAO LƯU VÀ TIẾP BIẾN VĂN HÓA TRONG VĂN HỌC VIỆT NAM TỪ 1975 ĐẾN NAY - MỘT VÀI ĐẶC ĐIỂM NỔI BẬT - Tiểu luận TRẦN LÊ HOA TRANH
· THÀNH TỰU CỦA NỀN VĂN HỌC NƯỚC N HÀ TỪ 1975 ĐẾN NAY - Tiểu luận TRẦN HOÀI ANH
· MỸ HỌC TỐC ĐỘ TRONG THƠ CA ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN
· NHỮNG DẤU ẤN VĂN XUÔI TỰ SỰ TRONG VĂN HỌC VIỆT NAM 80 NĂM SAU CÁCH MẠNG THÁNG TÁM (1945 - 2025)

Tin tức mới
♦ CỐ THỦ TƯỚNG VÕ VĂN KIỆT QUA KÝ ỨC VĂN NGHỆ SĨ (03/10/2025)
♦ HỒN THƠ CỦA 'MỘT NGƯỜI YÊU NƯỚC MÌNH' (03/10/2025)
♦ ĐẶT TÊN TÁC PHẨM - KỂ KHÔNG HẾT CHUYỆN (03/10/2025)
♦ NHÂN CHỨNG VỤ KHÔNG TẶC 1978: 'TÔI ĐÃ BA LẦN CHỜ CHẾT" (03/10/2025)
♦ TRƯỜNG CA ĐẦU TIÊN CỦA TÔI - Tiểu luận THANH THẢO (01/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1763000
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 58937
Truc tuyen Trực tuyến: 11

...

...

Designed by VietNetNam