• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
THƠ NGUYỄN ĐỨC HẠNH

THƠ NGUYỄN ĐỨC HẠNH



vhntquangngai, 09/01/2023 10:39:33 AM         


vanngheonline, 08:21 06/01/2023

 

Bài ca thuyền thúng - Ao làng

 

Thuyền thúng đánh sóng bờ ao

Bao nhiêu cỏ biếc rào rào vỗ tay

Mặt trời cũng phải qua đây

Ném dăm sợi nắng dù gầy vẫn tươi

Bờ này hoa Sen đang cười

Bờ kia hoa Súng liếc người trăng hoa

Trong đục cũng ao làng ta

Một giọt trăng cũng say ba bốn ngày

Ếch mê thơ quá mà gầy

Chão chuộc ngồi khóc thương vay cánh bèo

Thuyền rằng :- Bờ tựa đuôi mèo

Khát vọng cá chuối nhảy vèo mà đi

Bờ rằng :- Thuyền tí tì ti

Khát vọng kiểu ấy có phi vào nồi

Biển lớn cười vỡ bụng rồi :

-”Ra khỏi đáy giếng hãy ngồi cãi nhau...”

Người ta hớn hở vuốt râu

Tôi thành Thuyền thúng làm đau ao làng.

 

 

Bên dòng Thạch Hãn

 

Bao nhiêu máu đỏ nằm đây

Thành lửa trong đất cho cay mắt người

Tóc mẹ thành gió tả tơi

Đêm ngày ngóng xuống bời bời cỏ xanh

Ừ thì bia mộ vô danh

Không tên tuổi vẫn xây thành nước non

Làm sao có được vuông tròn

Mưa bom bão đạn nhiều hơn lá rừng ?

Cũng da cũng thịt rưng rưng

Hứng bao sắt thép còn chừng ấy thôi 

Không tên sông núi vẫn cười

Vẫn cho bóng mát vẫn rười rượi xanh

Tan thể xác còn tinh anh

Bao linh hồn hát quân hành trong đêm

Cũng đừng liệt sĩ không tên

Các anh còn mãi trong tim triệu người

Thạch Hãn thay mẹ à ơi

Ru nắm xương trắng nghẹn lời nước sâu

Có ở đâu? có ở đâu

Đếm mộ chí đến bạc đầu thời gian?

 

Rồi ai mà chẳng

lên tàu...?

 

Gió nhìn xếp hàng ngoài ga

Gió toàn trốn vé vào toa nỗi buồn

Bướm trắng rủ rê chuồn chuồn

Lên tàu còn vẫy hoàng hôn làm gì ?

Hương lúa rủ mùa màng đi

Vẫn thương rơm rạ ôm ghì ruộng chiêm

Ga này nửa tỉnh nửa điên

Tàu như cột khói nằm nghiêng bên trời

Lỡ chân ghé toa bồi hồi

Bao nhiêu lá đổ vào ngồi như không

Còn em ngồi toa ước mong

Vô tư cười vỡ mặt sông đẫm chiều

Con tàu vừa chạy vừa kêu

Hạnh phúc sương khói nhắc điều bể dâu

Cùng đi trên một chuyến tàu

Bão lên gió xuống nhìn nhau không chào

Thăm em vấp cơn mưa rào

Tuột tay vỡ cốc chiêm bao cuối cùng.

 

Sông Cầu...

 

Núi gọi đồi giữ vẫn  về

Rác từng đục nửa lời thề trong xanh

Sông trôi chậm người trôi nhanh

Dẫu đá ném cố nguyên lành yêu thương

Này bao khúc cong đoạn trường

Không kêu nhưng sóng rách tươm mất rồi

Biết bờ rồi sẽ lở thôi

Chắt chiu để vá lần hồi cho nhau

Biết thuyền đã đắm từ lâu

Hồn quê xanh mãi làm đau trăng buồn

Hoàng hôn nhuộm đỏ  chuồn chuồn

Lục bình gọi tím thượng nguồn mà trôi

Sông soi bao mặt khóc cười

Sóng xô tan đục níu người  thật trong

Chỉ còn đoạn cuối của sông

Cơn mưa đưa tiễn long đong... rồi cười..

Nguồn Văn nghệ số 53/2022

 

Từ khóa: Từ khóa:  Thơ Nguyễn Đức Hạnh,  thuyền thúng ao làng,  sông Cầu, 


Tin tức khác

· MÓN QUÀ TẾT Ở SÔNG VỆ -Tản văn HUỲNH NHƯ PHƯƠNG
· CHÙM THƠ NGÔ THANH VÂN - THOẢNG NIỀM TIN VỪA RỚT BÊN ĐỜI
· THƠ 1-2-3 TRẦN THANH DŨNG: DA THỊT RUỘNG VƯỜN ỬNG LÊN TRONG MÀN SƯƠNG DÁT MỎNG
· NGUYỄN THÁNH NGÃ - NGƯỜI LƯU LẠC NHƯNG HỒN KHÔNG LƯU LẠC
· THƠ NGUYỄN ĐỨC HẠNH
· THƠ BÙI MINH VŨ - GỌI RẪY THIÊNG LIÊNG NHƯ TÊN BUÔN, TÊN VỢ, TÊN CHỒNG
· THƠ NGUYỄN PHONG VIỆT - ĐỜI SỢ LẮM NHỮNG NGÀY IM TIẾNG GIÓ
· MỐI TÌNH ĐẦU -Truyện ngắn MAI BÁ ẤN 
· THƠ HÀ HƯƠNG SƠN
· MÓN QUÀ HỦY DIỆT - Truyện ngắn của ITALO CALVINO (Ý)
· CHÙM THƠ NGUYỄN ĐỨC PHƯỚC
· CHÙM THƠ LÊ NHI - VẪN KHÔNG TÌM ĐƯỢC BÓNG MÌNH
· BÁC SÁU DÂN -Bút ký THANH THẢO
· CÁI MỚI TẬN NGUỒN
· CHÙM THƠ BÙI VIỆT PHƯƠNG - NGƯỜI TA MUỐN QUÊN ĐÃ KHÔNG TRỞ LẠI
· CHÙM THƠ LÊ NGỌC DŨNG - LÀN MÂY LỬNG LƠ DÃY ĐỒI VÀNG
· BÁC SÁU DÂN - Bút ký của THANH THẢO
· THƠ VIỄN TƯỞNG CỦA JOE DOLCE
· NHÀ THƠ PHẠM CÔNG TRỨ - TRONG KHỔ ĐAU, BỤT CHƯA HIỆN BAO GIỜ
· THƠ HÀ NGUYÊN - MÌNH TỰ NHẮC MÌNH ĐẾN GA CUỐI MỚI DỪNG CHÂN

Tin tức mới
♦ TRANG CUỐI NGUYỄN ĐÌNH THI -Tiểu luận VŨ QUẦN PHƯƠNG (29/01/2023)
♦ ''NẾU NGÀY MAI EM KHÔNG LÀM THƠ NỮA'' (29/01/2023)
♦ LÂM HUY NHUẬN - NGƯỜI TRONG GƯƠNG ẤY CÒN ĐAU HƠN MÌNH (28/01/2023)
♦ DỆT CÂU VĂN TIẾNG ANH BẰNG TÌNH THÂN NƯỚC VIỆT -Tiểu luận NGUYỄN PHAN QUẾ MAI (28/01/2023)
♦ KHI NHÀ VĂN BỊ... CHÊ -Tiểu luận TẠ DUY ANH (28/01/2023)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 982071
Trong thang Trong tháng: 85018
Trong tuan Trong tuần: 121807
Trong ngay Trong ngày: 121786
Truc tuyen Trực tuyến: 22

Tạp chí BẤT ĐỘNG SẢN NHÀ ĐẤT VIỆT NAM

TẠP CHÍ BẤT ĐỘNG SẢN NHÀ ĐẤT VIỆT NAM

Designed by VietNetNam