TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
2 BÀI THƠ TIỄN NHÀ NGHIÊN CỨU VŨ NGỌC LIỄN
2 BÀI THƠ TIỄN NHÀ NGHIÊN CỨU VŨ NGỌC LIỄN
Cụ Vũ Ngọc Liễn ban chữ đầu năm
NGUYỄN TRỌNG TẠO
NGƯỜI LÀM SỐNG LẠI NGƯỜI
Ông
làm sống lại bao người đã chết
hàng thế kỷ
những Đào Tấn, Nguyễn Diêu…
những nghệ nhân – kẻ sĩ
những tích tuồng – hát bội, điệu múa Chăm…
Ông
con tằm nhả tơ trên ngút ngát cánh đồng dâu tư liệu
làm sao nhả tơ chữ cho đời đâu chuyện dễ
làm sao mang ông “vua tuồng” ra trình thị với nhân dân
từ kho tư liệu Pháp
từ kho thư tịch cổ
từ truyền khẩu dân gian
kẻ sĩ đất Thang Mộc…
Ông
đưa Nguyệt cô trở về làm tình trên sân khấu
đưa “Hộ sanh đàn” diễn trước mắt người xem
cắn bút bảy năm trên đất Trung Hoa để tìm ra tinh hoa đất nước mình lưu lạc
tuổi chín mươi vẫn ước mình sang Nhật
để gặp điệu múa Chà sinh ra từ Lâm Ấp
sủi tăm rượu Bàu Đá quê hương
Ông
khi Giáp Tý, khi Quý Hợi
sao tôi tin ông cùng tuổi Văn Cao
một con người nhỏ thó đầy uy tâm
một ông già xuân trẻ…
Ông
Vũ đại ca, Vũ Tiên Sinh, Lão ngoan đồng, Quái kiệt đất Quy Nhơn
Liễn
Vũ ngọc Liễn
Già Liễn
Nhà Đào Tấn học
đều là ông cả
Ông
người làm sống lại người
sống lại những Vĩ Nhân…
Hà Nội, 3.12.2013 (Ngày Quy Nhơn tiễn ông về nơi an nghỉ cuối cùng)
*
Cụ Vũ Ngọc Liễn
TỪ QUỐC HOÀI
LAI RAI VUI GIỮA ĐẤT TRỜI
Tiễn biệt bác VŨ NGỌC LIỄN
Lai rai… đà Chín Mươi Xuân
Bác thành đại thụ giữa rừng Nhân Sinh
mặc đời nay trọng mai khinh
bạn văn bác vẫn hết mình vì nhau
cả cười mắng đám ăn theo
vẫn khi tê tái nỗi đau Con Người
nghề tuồng… biết tỏng trò đời
cũng phường bôi mặt múa môi ấy mà !
trăm năm trong cõi người ta
gật gù bác bảo: ấy là cuộc chơi
lai rai vui giữa đất trời
này thơ này rượu này cười… lai rai !
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.