TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
20-11 VÀ CHÙM THƠ CỦA NHÀ GIÁO MAI BÁ ẤN
20-11 VÀ CHÙM THƠ CỦA NHÀ GIÁO MAI BÁ ẤN
Gắn lòng trên 30 năm trên bục giảng, vừa dạy học vừa làm thơ. Nghề nuôi hồn, hồn thành thơ, vỗ về nhau vượt qua bao gian khó của cả đời nghề và cả đời thơ. Thơ của một người thầy, nên thiệt lòng. Viết về học trò nên lại chơn chất, không hoa mỹ. NHân Ngày Nhà giáo Việt Nam (20/11), BK.org xin giới thiệu một chùm thơ nghề của Mai Bá Ấn.
Chào hạnh phúc
Tưởng xa hút các em rồi
Ngờ đâu giờ lại cùng ngồi bên nhau
Thầy bạc tóc trò cũng đà tóc bạc
ôi thời gian… vó ngựa vút qua song
sự nghiệp công danh mỗi người một vẻ
tình thầy trò vẫn chảy một dòng trong
Từ cái dạo các em từ biệt lớp
thầy cúi đầu không khóc… chỉ buồn thôi
rồi tiếp tục cùng bảng xanh phấn trắng
ba mươi năm xa… thầy xế nửa cuộc đời
Mỗi đứa một nơi, đứa thành, đứa bại
có buồn vui và có cả trách hờn
hờn giận quá lại thấy mình phi lý
đã là tình… ai đem tính thiệt hơn
Thầy vẫn đây ! chỉ già hơn thuở trước
tất nhiên thôi ! quy luật vậy thôi mà
chỉ tình cảm là trẻ hơn trước nữa
bởi tuổi già thường nuối tháng ngày qua
Trường vẫn đây ! chỉ khang trang hơn trước
âu cũng lẽ thường… mọi vật chất đổi thay
chỉ cái hồn trường là điều không thể mất
thầy trò mình nuôi giữ tháng năm qua
Giờ gặp lại… nụ cười thầy trẻ lại
các em vui… nét mặt cũng rạng đầy
riêng tâm hồn… cả thầy trò cùng trẻ
ôi cuộc đời ! hạnh phúc chính là đây
Quảng Ngãi, tháng 6.2010
Vẹn một chữ tình
(Viết tặng học trò lớp chủ nhiệm 12 A khóa 1987-1989)
Trở về bao tháng năm xa
hai mươi năm lẻ đi qua cuộc đời
Nhân sinh lắm cuộc buồn vui
công danh sự nghiệp ngược xuôi muôn chiều
Lòng son vẫn trọn tình yêu
trường xưa thầy cũ với nhiều nhớ mong
Dẫu đời còn lắm đục trong
chỉ mong sống trải tấm lòng cho nhau
Đoạn trường ai có qua cầu
mới hay: đời đẹp bởi câu nhân tình
Đường trần qua nhục qua vinh
qua trần ai mới biết mình trần ai
Ba mươi năm ngỡ là dài
mà gặp lại… cứ tưởng vài đôi năm
Chia tay trăng khuyết… nay rằm
đâu hiu hắt khuyết giữa thăm thẳm trời
Lại về đây!
bạn bè ơi!
trường xưa tình cũ cùng ngồi bên nhau
Ngày xưa đầu tựa bên đầu
tóc xanh…
tâm sự lắm câu nhiều lời
Nhân sinh giờ trải qua rồi
bạc đầu chỉ nói đôi lời giản đơn
Rằng
ta
chung lớp
chung trường
cùng nhau giữ nhớ giữ thương suốt đời
Nhớ nhau hoài…
bạn bè ơi !
Quảng Ngãi, 22/6/2010
Gặp người học trò cũ đưa con đến nhập trường
Ba mươi năm gắn mình trên bục giảng
Bao lớp học trò đến rồi đi
Kỷ niệm cũ đã trôi vào dĩ vãng
Phủ hoang vu giữa cỏ mọc xanh rì…
Thầy mải miết cùng bảng xanh phấn trắng
Các em vào đời… ngày tháng dần trôi
Bỗng gặp lại bên sân trường cũ
Chợt hiện về bao kỷ niệm xa xôi…
- Em là đứa học trò tinh nghịch
Thông minh nhưng mỗi tội… hơi lười
Nhớ cái hôm… dò bài, em không thuộc
Không vui mà miệng cứ… tươi cười
- Thầy nhớ lầm, chứ em đâu phải thế
(Ngượng ngùng… em liếc mắt nhìn quanh)
Nhân hôm nay… dẫn con về nhập học
Thăm trường xưa… bao năm tháng nhớ mong
Tôi thờ thẫn… thời gian trôi nhanh quá
Em… rồi con… và thầy vẫn là thầy
Hai thế hệ qua cùng ngày tháng đổi thay
Vẫn cứ nghĩ em như xưa - đứa học trò bé dại
Giờ em đã trở thành người mẹ
Khuyên con chăm, ráng học để nên người
Bất chợt nhìn em… bất chợt em cười
Sợ con biết… mẹ lười, nên em dị
Ôi muôn dặm đường đời vạn lý!
Ôi thời gian! Vó ngựa qua song
Thoáng gặp lại bên sân trường cũ
Hai mẹ còn giờ đã… đồng môn
- Kính thưa thầy! Thầy là thầy của mẹ
Vậy con em… giờ phải gọi làm sao?
- A ! Con nghĩ ra rồi, con gọi thầy là Sư tổ
- Con em thông minh, giống mẹ nó ngày nào…
Câu chuyện cuộc đời mới đẹp làm sao
Ngôi trường cũ của em, giờ với con là trường mới
Người thầy cũ lại dìu dắt con em trên bước đường đi tới
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.