• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
BÙI VĂN CANG - GIỌNG THƠ HOÀI CỔ QUA BÓNG THỜI GIAN TRÔI…

BÙI VĂN CANG - GIỌNG THƠ HOÀI CỔ QUA BÓNG THỜI GIAN TRÔI…



 

                                                         Mai Bá Ấn

Nhà thơ Bùi Văn Cang

Lãng đãng một không gian hoài cổ với sự xuất hiện của khá nhiều từ Hán - Việt và những cụm-từ-hoài-niệm (cảm hoài, bến vắng, mắt sông xưa, lầu xưa, điêu tàn, sử lịch, ngời vang bi hùng, tan hợp núi sông, muôn trùng sóng mây, mây xám hắt hiu, ngàn tuôn, ngọn triều lô xô, mênh mang nước cuốn, bình nguyên,…); hiện thực cuộc sống trong thơ Bùi Văn Cang ẩn hiện mơ hồ trong khói sương ký ức dù hiện thực đó là của quá khứ hoặc của hôm nay. Quá khứ - đó là hình ảnh con sông Trà quê hương thời thơ ấu: Con nước kia dù mãi mãi ra đi/ Còn để lại cảm hoài nơi bến vắng/ Còn đọng lại giữa hai bờ mưa nắng/ Mắt sông xưa soi óng ánh thời gian, là không gian Đường thi với những: Lầu xưa ngả bóng điêu tàn/ Xuống dòng sử lịch ngời vang bi hùng/ Điệu cười tan hợp núi sông/ Như còn vọng suốt muôn trùng sóng mây… Hiện tại - là những cơn lũ dữ miền Trung với: Một trời mây xám hắt hiu/ Ngàn tuôn cơn giận ngọn triều lô xô/ Mênh mang nước cuốn không bờ/ Bình nguyên ngập giữa nỗi ngờ biển khơi…  Thơ Bùi Văn Cang rất dễ nhận diện, chỉ cần đọc qua tên hai tập thơ đã xuất bản: Bóng thời gian (2007) và Chút hương cố xứ (2013) đã nhận ra cái riêng của thơ anh. “Cố xứ” là nỗi niềm hoài cổ, “thời gian” là cái dòng trôi của cuộc nhân sinh. Quá khứ đã qua chỉ còn đọng lại “mùi hương” - thành: “Chút hương cố xứ”, cái thời gian đã trôi đi chỉ còn lưu lại “bóng” -  thành: “Bóng thời gian”; cho nên, đọc thơ Bùi Văn Cang, người đọc dễ bị cuốn vào tâm trạng ngùi ngùi nuối tiếc về những cái đã qua và ngập trong cảnh sắc cùng chiều sâu của những giá trị văn hóa quá khứ. Gọi thơ Bùi Văn Cang là giọng thơ hoài cổ qua bóng thời gian trôi… là vì thế!

Làm thơ từ khi còn cắp sách phổ thông, xuất hiện cùng thời với những Trầm Thụy Du, Lý Văn Hiền…, dù cuộc sống gặp nhiều khó khăn, từ ấy đến nay, anh vẫn chung thủy cùng thơ. Quý trọng và tôn thờ thơ ca, Bùi Văn Cang quan niệm: về nội dung và sứ mệnh, thơ ca phải gắn bó với cuộc đời: Khi thơ ra đời nhập dòng sống hành tinh/ Biển đã có ngàn tay vươn sâu vào đất; về hình thức, “áo thơ” phải được dệt bằng “gấm quý” và thơ hay chỉ xuất hiện vào những phút giây diệu huyền của những cơn “thánh mộng” bất ngờ: Bao đêm thao thức, lòng mê mải/ Ngóng đợi vầng trăng biếc hiện về/ Rồi có một khuya ngời thánh mộng/ Bỗng thành gấm quý, áo thơ kia!. Thơ dài của Bùi Văn Cang giàu xúc cảm nên thường dàn trãi, tôi yêu nhất, và có lẽ đọng lại nhất, là những bài tứ tuyệt của Bùi Văn Cang. Xin giới thiệu Trang thơ Bùi Văn Cang cùng bạn đọc xa gần.

 

Khoảnh khắc sông Trà thu thơ ấu

Em đó ư! Mùa thu xanh ký ức

Cùng vầng trăng thời bé dại quay về

 

Con nước kia dù mãi mãi ra đi

Còn để lại cảm hoài nơi bến vắng

Còn đọng lại giữa hai bờ mưa nắng

Mắt sông xưa soi óng ánh thời gian

 

Và em chợt chìm tan vào cõi mộng

Hỡi mùa thu thơ ấu đẹp muôn vàn!

 

Lũ

 

Một trời mây xám hắt hiu

Ngàn tuôn cơn giận ngọn triều lô xô

Mênh mang nước cuốn không bờ

Bình nguyên ngập giữa nỗi ngờ biển khơi

 

 

Khuya đọc thơ Lý Bạch, Đỗ Phủ

 

Niềm thu hiu hắt ven trời

Lặng nghe xa vắng lời ai dặm trường.

 

Lầu xưa ngả bóng điêu tàn

Xuống dòng sử lịch ngời vang bi hùng

Điệu cười tan hợp núi sông

Như còn vọng suốt muôn trùng sóng mây.

 

Cuốc kêu ứa máu đêm dài

Người phiêu bạt, kẻ đọa đày mấy phương

Nổi chìm theo cuộc tang thương

Lao đao qua lắm chặng đường trần ai.

 

Hồn trăng vỡ buổi triều đầy

Hóa ngàn mắt rọi sâu dày thế gian

Mùa ly loạn, thuở huy hoàng

Ùa về trong giấc mộng tràn ánh tơ.

 

Cõi nào đã hiện ra thơ?

Dắt ta trôi giữa đôi bờ tử sinh...

 

 

Chuyển dịch vòng tròn

 

Khi thơ ra đời nhập dòng sống hành tinh

Biển đã có ngàn tay vươn sâu vào đất

Khơi tinh huyết qua triền miên chắt lọc

Dẫn về lòng nuôi ngọn sóng tâm linh.

 

Rồi hóa mây nhờ gió tặng trời xanh

Trời chẳng nhận, còn trút muôn mảnh ngọc

Làm biển ngời thương tích những đêm thanh

Mây thất vọng nên thả hồn phiêu bạt

Cho đến ngày gặp núi cũ hằng mong

Tâm sự vỡ thành mưa nguồn ào ạt

Lệ thấm mau vào xương thịt địa tầng

Luồn những ngách tối tăm dào dạt mạch.

 

Khơi tinh huyết qua triền miên chắt lọc

Và lại vòng tròn chuyển dịch không thôi.

 

 

Gấm quý

Bao đêm thao thức, lòng mê mải

Ngóng đợi vầng trăng biếc hiện về

Rồi có một khuya ngời thánh mộng

Bỗng thành gấm quý, áo thơ kia!

 

 

 



Tin tức khác

· NGƯỜI NGHỆ SĨ MANG TÊN MỘT DÒNG SÔNG
· BÍ MẬT PHÍA SAU BỨC TRANH NỔI TIẾNG KHIẾN DƯ LUẬN PHẪN NỘ
· PHÁC THẢO VĂN HỌC HÀN QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI
· LIỆT NỮ TRẦN THỊ MINH - MÁ TRƯỚC CỦA TÔI
· TRẦN VÀNG SAO - GIỌT NƯỚC TRONG LÁ SEN -Tiểu luận KHUẤT BÌNH NGUYÊN
· VỊ TƯỚNG TÌNH BÁO TRONG VỎ BỌC CỦA MỘT GIÁO SƯ LẬP DỊ
· ANH ĐỈNH! - Tiểu luận PHÙNG VĂN KHAI
· LĂNG MỘ CỦA VUA LÊ THÁI TỔ Ở ĐÂU?
· BÀI THƠ 'QUÊ NHÀ' CỦA MÃ GIANG LÂN
· NGUYỄN VĂN DÂN - NGƯỜI GIEO HẠT TINH THẦN TRONG CÕI NGÔN TỪ
· THANH THẢO - THƠ CỦA MỐI TÌNH ĐẦU - Tiểu luận NGUYỄN THỤY KHA
· THI PHÁP CỦA THƠ NGẮN TRƯỜNG HỢP MAI QUỲNH NAM
· TIẾNG VIỆT ƠI, TIẾNG VIỆT NẶNG ÂN TÌNH
· NGƯỜI VIẾT 'CHIẾU THOÁI VỊ' CHO VỊ HOÀNG ĐẾ CUỐI CÙNG CỦA TRIỀU NGUYỄN
· BỨC THƯ CÓ MỘT KHÔNG HAI GỬI NGƯỜI ĐANG SỐNG
· NHÀ THƠ NGA EVGUENI EVTUSHENKO - 'TRONG ĐỜI TÔI CHỈ UỐNG RƯỢU LÀ NHIỀU'
· 188 NGÀY ĐẦU ĐỘC LẬP VÀ QUYẾT SÁCH CỦA BỘ TRƯỞNG NỘI VỤ VÕ NGUYÊN GIÁP
· PHỒN XƯƠNG - KHÚC CA BI TRÁNG
· NHÀ THƠ ĐOÀN THỊ TẢO: CÁM ƠN SỰ CÔ ĐƠN
· TINH THẦN PHẬT GIÁO VÀ NHỮNG BIỂU TƯỢNG TRONG TRƯỜNG CA 'CÚC'

Tin tức mới
♦ THƯ VIỆN NHỎ TRONG LÒNG NHÀ LƯU NIỆM BÍCH KHÊ (01/09/2025)
♦ NGƯỜI NGHỆ SĨ MANG TÊN MỘT DÒNG SÔNG (30/08/2025)
♦ BÍ MẬT PHÍA SAU BỨC TRANH NỔI TIẾNG KHIẾN DƯ LUẬN PHẪN NỘ (30/08/2025)
♦ PHÁC THẢO VĂN HỌC HÀN QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI (30/08/2025)
♦ LIỆT NỮ TRẦN THỊ MINH - MÁ TRƯỚC CỦA TÔI  (28/08/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1735984
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 52648
Truc tuyen Trực tuyến: 2

...

...

Designed by VietNetNam