TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
CHỢ QUÊ CHIỀU CUỐI NĂM
CHỢ QUÊ CHIỀU CUỐI NĂM
Năm nào cũng vậy, cứ hễ những ngày giáp Tết là Thanh Thảo thường rủ anh em ngồi lân la ở các quán nhậu vỉa hè để "xem Tết". Anh từng nói: Tết chỉ có không khí nhất là những ngày "chuẩn bị Tết", còn vào Tết rồi thì mọi chuyện đã theo quy củ. Mà đời anh và thơ anh thì thường ghét những cái thuộc về "quy củ"... Chính vì thế, cuối năm, anh đã hái được một "cụm cúc-thơ-vàng" đặc sắc. Năm nay lạnh quá, mai, đào không nở kịp, chỉ còn cúc thôi. Cúc như một niềm an ủi cả một phiên chợ chiều. Cúc vàng với thu, vậy mà năm nay cúc lại vàng rực đón xuân. Vui vui buồn buồn với những lời rao bán cuối năm... (Mai Bá Ấn)
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.