TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
CHÙM THƠ CỦA VIỆT HƯNG
CHÙM THƠ CỦA VIỆT HƯNG
Tác giả Việt Hưng
Việt Hưng tên đầy đủ là Nguyễn Thị Việt Hưng. Sinh ngày 22/04/1985. Hiện cô đang là giảng viên trường Đại học Hồng Đức (Thanh Hóa). Thơ Việt Hưng viết nhiều về gia đình, tình yêu, sự phản bội và ngang trái. Những vần thơ của cô nhẹ như hơi thở nhưng lại ám ảnh một điều gì đó khiến người đọc phải suy nghĩ, phải trăn trở. Thơ Việt Hưng giản dị và mang cảm xúc rất đàn bà, đầy yêu thương và khao khát.
Tập thơ đầu tay “Cúc áo anh rơi thảm cỏ nhà người” của Việt Hưng do NXB Văn học và Sunflower Books ấn hành sẽ ra mắt vào tháng 09/2015.
Cúc áo anh rơi thảm cỏ nhà người
Cỏ ướt mềm
Và cỏ cũng dửng dưng
Em muốn xới tung mảnh vườn tìm cúc áo tuột nơi bờ ngực
Chiếc áo anh về một đêm mưa ướt
Lối tối trời, ngõ tắt, vắng sao xa.
Em mang linh cảm đớn đau của kiếp đàn bà
Màu bí mật cũng xanh rì như lá
Đường về nhà chỉ còn dối trá
Cỏ bện vào nhau
Cỏ như vết dao đâm.
Anh bảo: thương anh nhiều phải biết tự bình tâm
Em đã tự bắt mình cố tin nghìn lần
như nghĩ rằng cuộc đời này em cần anh để sống
Rằng không đâu bằng nhà mình yên ấm
Tiếng cười của lũ trẻ ngoan
day dứt níu lòng anh.
Nhưng đường anh đi cỏ vẫn ngút màu xanh
Cỏ kiêu hãnh chặn mắt em
ngoan lành ru anh ngủ
Chiếc áo thiếu một khuy em giấu vào ngăn tủ
Tự thứ tha như chính mình lầm lỡ hôm qua
Khi chỉ còn lại em trống không với bốn bức tường nhà
Cần mẫn kiếm một cúc áo hình bông hoa tra vào vết cũ
Hoa rũ gục một ánh nhìn màu lửa
Em tự hận mình
Vì yêu mà mù quáng thứ tha.
Em đối diện với cỏ mong manh như một vị quan toà
Vắt kiệt mình hỏi lòng có còn tin anh nữa
Cỏ im lìm như màn đêm vỡ
Quay cuồng em trong ngờ vực, đớn đau
Chiếc cúc áo rơi thảm cỏ nhà người anh chẳng bận tâm đâu
Mà em một đời bạc đầu đi tìm lại
Tiếc thương mình một thời trẻ dại
Tin yêu người rồi hoá mãi phù du.
Anh đừng tin, anh ơi
(Bài ca số mệnh)
Anh nước dưới khe
Em hoả trong lò
Thầy bói bảo: Mình lấy nhau trời không cho gì hết
Mình lấy nhau khó khăn tận kiếp
Khắc mệnh dập vùi, bất hạnh suốt đời thôi.
Anh đừng tin, anh ơi!
Gã thầy bói sai rồi
Trên đời này có hạnh phúc nào bỗng dưng tự đến
Sẽ chẳng quý đâu nếu chúng ta giàu sang không bằng tiền tự kiếm.
Và niềm vui không nở hoa trên mảnh vườn cằn cỗi đất ta gieo.
Anh đừng sợ anh ơi, nếu hôm nay cưới nhau mà ta hãy còn nghèo
Em phải chắt chiu mọi điều chờ ngày mai con lớn
Mặt trời thức anh đi từ sương sớm
Trở về chiều bạc vai áo em thương.
Đừng tin thầy bói anh ơi
Khi chúng ta sống bên nhau tình nghĩa, nhịn nhường
Khi em thương anh rồi thương cả mọi thói thường tốt, xấu
Khi anh gieo vào em phập phồng giọt máu
Con mình cần mẫn giống em và bản lĩnh như anh.
Số mệnh cuộc đời đâu phải một bức tranh
Hạnh phúc không như món quà
hạnh phúc là giành giật
Khi ta đi qua những trang đời khó nhất
Ta cần nhau và biết sống vì nhau.
Thầy bói nói sai rồi
Tiên đoán chẳng đúng đâu
Bởi nếu có kiếp sau em vẫn sẽ tìm ra anh bằng được
Số mệnh cuộc đời không ai biết trước
Nhưng trái tim mình... Em hiểu được
Em tin!
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.