TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
CHÙM THƠ ĐẶNG HUY GIANG
CHÙM THƠ ĐẶNG HUY GIANG
Trong khoảng nửa thập kỷ gần đây, nếu kể tên người yêu thơ nồng nhiệt nhất, bạn bè văn chương thường nhắc ngay đến Đặng Huy Giang. Tình yêu thơ trong anh không chỉ thể hiện ở những khoảnh khắc thơ cháy bỏng của riêng mình, mà còn là những đắm đuối với từng câu chữ của anh em, bè bạn và thậm chí của ai đó còn đang chập chững đặt những bước đầu đời trên con đường thi ca. Thơ Đặng Huy Giang mang đến và để lại ấn tượng trong bạn đọc những triết lí sống đẹp và buồn, cao thượng và giản đơn… như là cuộc sống, như là cõi nhân sinh xưa nay vẫn vậy.
Nhà thơ Đặng Huy Giang
TIẾC TA
Có người tiếc lá
Có người tiếc hoa
Đau từ cội rễ
Ta ngồi tiếc ta.
NƯỚC
Tặng em
------------------
Chúng tôi làm chúng tôi đầy lên
Hữu Thỉnh
1.Trái đất của chúng ta ba phần tư nước
cơ thể chúng ta ba phần tư nước
nước thống trị chúng ta
thống trị trái đất
hãy thử hình dung
một ngày
một tuần
một tháng
thiếu nước?
Nước có thể bốc hơi lên trời
rồi rơi về đất
trong giọt giọt mưa rơi
vòng tuần hoàn không hơn - thua - được - mất
nước cũng có thể chia giọt
đong đếm thời gian
qua chiếc đồng hồ cổ sơ nhất.
3. Nước tập hợp nhau ở bất cứ đâu
tìm kiếm nhau ở bất cứ đâu
réo gọi nhau ở bất cứ đâu
không gì bí mật
nước lắng về nhau trong nỗi cân bằng
theo chiều cao - thấp
trong nỗi khát khao…
4. Nước dồn nén thành mạch
giải thoát thành suối
gom suối đổ sông
dồn sông tụ biển
nước là nỗi kinh hoàng chân thành của lửa
nỗi vui mừng chân thành của đất
nỗi hân hoan chân thành của rừng
nỗi xót xa chân thành của núi.
5. Không ngừng chảy
không ngừng trôi
không ngừng luân chuyển
không ngừng dâng bất chấp mọi bến bờ
đêm từng đêm
anh nhấn chìm anh trong giấc mơ nước
chúng ta khát khao nhau trong nỗi tràn đầy.
BẮT CHƯỚC W. SZYMBORSKA*
Khi tôi cố gắng không nghĩ gì
Chính là tôi đã nghĩ gì rồi đấy.
Khi tôi đứng im, không động đậy
Tôi đang quay cùng trái đất quay.
Khi tôi đang đứng ở nơi này
Tôi chỉ thuộc về nơi này một nửa.
Còn một nửa: Bên kia thương nhớ
Tôi một mình, hướng về phía không tôi.
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
* Nhà thơ lớn người Ba Lan W. Szymborska, giải thưởng Nobel văn học 1996.
GIÒI
Mượn ý tưởng của chú T.Đ.
Sinh ra trong thối rữa
sống trong thối rữa
trưởng thành từ thối rữa
nung núc
và
nhung nhúc
nhưng chưa bao giờ tập hợp thành bầy
nhưng chưa bao giờ tập hợp thành đàn
chúng tồn tại từng cá nhân đơn lẻ
chúng tồn tại từng cá nhân rời rạc
chúng vận động theo kiểu của chúng
chúng di chuyển theo cách của chúng
chúng thành đạt theo quan niệm của chúng
nung núc
và
nhung nhúc
Rồi mơ
một giấc mơ ruồi, nhặng.
ĐẠI TƯỚNG
Ông cao và còn cao hơn thế
Bởi biết làm thấp mình theo cách của ông
Thấp như lòng sông
Thấp như lòng biển
Nhưng cũng chính là chỗ sâu thăm thẳm, khôn lường.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.