TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
CHÙM THƠ TRỊNH CÔNG LỘC
CHÙM THƠ TRỊNH CÔNG LỘC
Đi cùng những người bạn Gửi bạn bè
Lớp chúng ta từ ngôi nhà chung ấy
Những mái trường, tiếng hát rền vang
Chia nhau đi, trồng cây xứ lạ
Hái những mùa, gửi lại những hạt vui
Người xa nhất như cánh chim biền biệt
Người gần hơn như tiếng gió vi vu
Còn đâu đấy, khắp vùng miền Nam - Bắc
Hẹn tìm nhau,
riêng một lối đi, về!
Chúng ta sống, giữa một thời biến động
Cái vương vãi đồng quê, thành đặc sản phố phường
Cây hoang dại, thành cây trong chậu cảnh
Bậc hiền tài, đâu đó vẫn rong chơi
Biết là thế, tự mình đổi khác
Trời còn xa,
trời có cứu được đâu
Mọi thứ bậc,
do cuộc đời sắp đặt
Thì cuối cùng,
có khác gì nhau
Bạn bè đến, gặp người như trẻ lại
Thủa đồng dao - ta đã cùng đi
Dáng cần mẫn trên cánh đồng chữ nghĩa
Lại cùng đi,
gió hát trên đầu.
Nho nhỏ thôi
Vẫn biết mình nho nhỏ
Cứ thế này,
chầm chậm về sau
Bạn bè tôi, đều cao ráo như nhau
Đều bằng bặn, từ lời ăn, nếp nghĩ
Nho nhỏ tôi - lại phập phồng như gió
Giữa lớn khôn đầy đặn của bao người
Họ cứ từng hàng, từng lớp, theo nhau
Tăm tắp như cây, tung tăng khắp ngả
Nho nhỏ tôi - như nhạt nhoà, dang dở
Phía cuối cùng - chẳng ai dám cùng đi
Mọi người ơi!
đừng cố chấp làm chi
Có lúc lên cao, có khi xuống thấp
Nho nhỏ tôi - đã ra ngoài thứ bậc
Sao vẫn gập ghềnh, vẫn cứ bấp bênh
Nhưng dù sao, vẫn là phía cuối cùng
Chầm chậm đến - bớt ồn ào, inh ỏi
Nho nhỏ thôi, để dễ đi, dễ nói
Để mọi người,
dễ nhớ,
dễ gần nhau.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.