TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
GIỚI THIỆU CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN KIÊN GIANG
GIỚI THIỆU CHÙM THƠ CỦA NGUYỄN KIÊN GIANG
Quê ở Bình Sơn, đang làm việc tại Tp Hồ Chí Minh, Nguyễn Kiến Giang với 2 tập thơ Gió và Vỡ đã chứng tỏ một bút pháp và nội lực trẻ. Cái điều mà Thơ Quảng Ngãi đang rất cần. Bichkhe.org xin giới thiệu Thơ Nguyễn Kiến Giang cùng bạn đọc trong và ngoài nước
Nguyễn Kiên Giang
Sinh năm: 1982
Quê: Bình Thạnh – Bình Sơn – Quảng Ngãi
Hiện hành nghề sáng tác tại Tp HCM
ĐT: 0948669341 – 01208781224
Email: lskiengiang@gmail.com
Các tập thơ đã xuất bản:
-Gió - NXB Thanh Niên 2011
-Vỡ-_ NXB Thanh Niên 2014
Chùm thơ Nguyễn Kiên Giang:
Nơi này
Nơi ngày rúc vào đêm hoang hoải
mùa thiên di thay sắc rịm phai
có sa mạc hát bài điên dại
có cơn dông tuyệt vọng giữa thiên nhai
Nơi bóng chạm bóng mình đơn độc
trái tim đau chạm vết thương dài
có ngọn núi gác đầu lên vực thẳm
có khe suối gánh rừng đi trên vai
Nơi mặt đất nằm chung bầu trời
cánh chim chao chạm mặt trùng khơi
có đôi mắt đựng muôn quên mà nhớ
và đôi môi vui chẳng như đời...
Vàng trăng mấy độ
Trăng hạ huyền bên cầu sóng vỗ Em ơi em! Mùa đã qua rồi Ta vá víu từng viên gạch đổ Dấu tích đền đài một thủa vàng son
Giấc mơ xưa đã gói ghém không tròn Để duy thức một nét cong mỏng mảnh Vàng son xưa đau thành hư ảnh Cô liêu quặn mình tiếc nhớ cô liêu…
Ta đã nghe mùa trách bao điều Thuyền ngang dọc sao không về bến đỗ Loài thủy sinh bao giờ nói hộ Để đắng cay lời rau cải rau răm
Trăng hạ huyền bên đầu con phố Em ơi em! Tình đã xa xăm Ta thương nhớ vàng trăng mấy độ Tròn một rằm để khuyết tháng năm!
Từ độ
Độc bộ mùa thu phiêu hốt
Rơi rơi chiếc lá tâm tư
Cưỡi môi cười lên bước gió
Vẫy nghiêng một phiến thiên thư
Trăng thu mình sau liếp cửa
Mùa đông vận chút se lòng
Âm dương chờ bên bếp lửa
Hỏi đất trời mấy độ cong
Bao giờ tình không như lá
Dư âm xót tận mùa hoa
Đâu phải cứ thơm ngoài ngõ
Là em đang bước ngang qua
Mùa sang tôi chờ dưới núi
Đeo gươm từ buổi yêu trăng
Rượu và thơ chung một túi
Em và máu thịt cân bằng
Tôi xưa còn màu chát ngắt
Úp vào đêm nhàu khuôn mặt
Tu vi đến cô liêu tắt
Qua trùng dương nối thân quen!
Còn lại
Ngày vẫn đi theo mặt trời qua những sớm mai
Lá vẫn xanh dù rừng dần trôi về hoang mạc
Người ta vẫn yêu nhau dù có thể đón về bão giông bội bạc
Để ngậm ngùi kể chuyện những hôm qua!
*
Mọi thứ rồi sẽ đi qua
những dồn nén cùng tận
những thăng hoa chất ngất
giả dối cũng như thành thật…
Dù ngẫu nhiên như ánh chớp
giữa đêm hoang Bắc cực vạn kỷ không bóng người
hay định mệnh như một nụ cười!
Dẫu bị sức nặng của những điều hữu hạn đè bẹp xuống bùn lầy
hay được chắp cánh bởi ngọn lửa đã thiêu trụi mái vòm trên đầu
bay đi thắp những ánh sao...
*
Còn lại gì?
Ngày hôm qua
Chúa vác thập giá lên đồi ký thác Đức tin vào hai mươi thế kỷ
mặt đất vẫn chưa yên vui như thiên đàng!
Ngày hôm qua
người miền Bắc Hoa Kỳ cởi huy chương trên ngực đầy vết thương
vỗ vai người miền Nam không lành lặn
để tương lai hiểu rằng:
Tự do như con người cho con người yêu tự do!
Ngày hôm qua
Phát-xít tiến vào Mát-xcơ-va
trại tù và chiến xa
bom rơi Hi-rô-si-ma…
Ngày hôm qua
từ Ba Đình rợp cờ hoa
Việt Nam bừng lên như một ánh chớp rạch trời trước bình minh lịch sử
đi tìm một lịch sử riêng mình…
Ngày hôm qua
chúng ta lớn lên và đổi thay theo những buồn vui bởi những điều giống nhau đến vô nghĩa lý
rồi cùng đuổi theo những câu hỏi đúc khuôn
để trở thành đám đông xa lạ!
Ngày hôm qua...
*
Ngày hôm qua còn lại là những câu chuyện kể
để ngậm ngùi!
Ở đâu đó trong ngày chúng ta
ngẫu nhiên ánh chớp
định mệnh nụ cười…
Bao nhiêu ngậm ngùi?
Mà dù sao
Cuộc đời vẫn tươi!
(Chúng ta sẽ ngậm ngùi ra sao nghĩ về nhau!?)
Những cánh mùa đông
Em về ngang ngõ mùa đông
trắng giấc mơ anh phố người xa quá
con thuyền trong bức tranh lạ
vượt đại dương nào đón em cập bến ngoài hiên
Chiêm bao chuyện thần tiên?!
Ta biệt ly nhau từ thủa khai thiên
đến nay chưa tròn tao ngộ
khuất lấp hình dung ghềnh bãi sông hồ
tìm nhau…
Năm tháng có phù du?
khi mộng ước rơi cuối vùng mưa lũ
đón mặt trời xanh
là lúc ngọn cỏ ngoi lên trên nền phù sa hoang vắng
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.