• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
HAI CÁCH TỒN TẠI CỦA THƠ

HAI CÁCH TỒN TẠI CỦA THƠ



VHNTQUANGNGAI, 24/03/2023 03:59:29 PM         


Vanvn-  CẬP NHẬT NGÀY: 24 THÁNG BA, 2023 LÚC 14:30

 

Thú vị nhất là có những ý tưởng mình cũng đã nghĩ tới nhưng chưa nói ra, hay chưa nói ra được, thì bà đã nói ra và nói rất hay. Chẳng hạn bài thơ sau đây:

Nhà thơ Wislawa Szymborska.

BẢO TÀNG

Những chiếc đĩa, nhưng chẳng ai thèm khát

Những chiếc nhẫn, nhưng chẳng có tình yêu lứa đôi

Ít nhất cũng ba trăm năm rồi.

Một chiếc quạt – nhưng ở đâu nét mặt đỏ gay?

Những thanh kiếm – nhưng ở đâu cơn giận dữ?

Và chiếc đàn ngái ngủ

Không một lần rung lên.

Vì không có sự vĩnh hằng

Người ta đã sưu tập vào đây mười nghìn đồ cổ

Anh bồi giấy mốc meo nhắm mắt ngủ ngon lành

Râu vương trên tủ kính.

Kim loại, thạch cao, lông chim

Qua thời gian lặng yên ăn mừng chiến thắng

Chỉ có chiếc trâm của người đàn bà Ai Cập khúc khích cười

Chiếc vương miện đã phí công đợi một đầu người

Bàn tay đã thua chiếc găng tay

Chiếc giày chân phải đã thắng bàn chân phải.

Còn tôi

Xin hãy tin là tôi đang sống

Cuộc chạy đua của tôi với chiếc áo dài

Vẫn đang còn sôi động

Ôi, nó mới bướng bỉnh làm sao?

Tựa như muốn mình bách niên tồn tại!

(Bản dịch tiếng Việt của Tạ Minh Châu)

Bài thơ nói về hai cách tồn tại của sự vật: hoặc như những hiện vật bảo tàng, hoặc như những cơ thể sống. Dĩ nhiên bài thơ không chê bai gì công việc của ngành bảo tàng, một hoạt động bổ ích, lý thú và cần thiết. Và những hiện vật bảo tàng cũng có đời sống của chúng, nếu có thể gọi đấy là đời sống – một đời sống sau khi đã chết, một đời sống bất động, không sinh sôi và không tàn tạ, và vì thế có thể kéo dài gần như bất tận, sánh vai cùng vĩnh cửu. Nhưng dẫu linh thiêng cách mấy thì các hiện vật bảo tàng cũng là những đồ vật, và sự sống của chúng là sự sống của những đồ vật. Trước sự sống vô tri vô giác này, xem ra sự sống tươi xanh, sự sống đích thực của cỏ cây và muôn loài, trong đó có loài người, mới thảm hại làm sao:

Bàn tay đã thua chiếc găng tay

Chiếc giày chân phải đã thắng bàn chân phải

Và con người, bởi là loài có ý thức và cũng khá ngạo mạn, liền tiến hành một cuộc tranh đua quyết liệt mong vượt lên sự trường tồn của đồ vật, chẳng hạn với Szymborska thì đó là: cuộc chạy đua của tôi với chiếc áo dài… Không phải lo xa đâu, với giải Nobel văn học, việc sau khi qua đời nhà thơ sẽ có một nhà bảo tàng của mình là cái chắc, ít ra cũng là một nhà lưu niệm, và ở đây những chiếc áo dài của bà sẽ lên ngôi trong khi chính bà thì đang tan ra ở đâu đó dưới đất sâu.

Trong cuộc tranh đua đó, chắc chắn bà sẽ thua chiếc áo dài, nếu như bà không phải là một thi sĩ đích thực, người làm ra những câu thơ không phải tồn tại như những chiếc áo dài phủ đầy bụi bặm vẫn treo trong các nhà bảo tàng mà là những chiếc áo dài trên mình các thiếu nữ đang tung tăng trên phố kia. Đó là cách tồn tại của những bờ cây tươi xanh luôn đồng hành cùng cuộc sống, mùa xuân trổ lộc, đơm hoa, mùa hạ kết trái, mùa thu lá vàng, mùa đông chĩa lên trời những bộ xương gầy guộc quắt queo nhưng không chịu chết…

Tôi nghĩ, những câu thơ đích thực cũng tồn tại theo cách đó, chúng luôn có mặt bên những người đang sống như những người bạn tươi rói biết xẻ chia những buồn vui, yêu ghét của cuộc sống thường nhật, chúng không phải là thứ cờ quạt cất trong hậu cung đền thờ cứ tới ngày lễ lạt lại được mang ra lau chùi và treo lên phất phới vài hôm, tan lễ lại bị xếp vào chỗ cũ để chờ tới … năm sau.

Bởi vì, tình yêu là linh hồn của chiếc nhẫn

Cơn đói tìm đến đĩa thức ăn

Và nỗi buồn sinh ra âm nhạc cùng những sợi dây đàn…

Chứ không phải ngược lại.

ANH NGỌC/VNCA 

Từ khóa: Từ khóa:  Wislawa Szymborska,  hai cách tồn tại của thơ,  Anh Ngọc, 


Tin tức khác

· SỬ GIA PHÁP: CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CÓ TẦM NHÌN XA VÀ NẮM BẮT THỜI CƠ LỊCH SỬ
· NHÀ THƠ PHẠM SỸ SÁU - NHỮNG NGƯỜI LÍNH BIẾT LỚN LÊN CÙNG DÂN TỘC
· MỘT GƯƠNG MẶT TIÊU BIỂU CỦA THƠ CA VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
· NGƯỜI NGHỆ SĨ MANG TÊN MỘT DÒNG SÔNG
· BÍ MẬT PHÍA SAU BỨC TRANH NỔI TIẾNG KHIẾN DƯ LUẬN PHẪN NỘ
· PHÁC THẢO VĂN HỌC HÀN QUỐC ĐƯƠNG ĐẠI
· LIỆT NỮ TRẦN THỊ MINH - MÁ TRƯỚC CỦA TÔI
· TRẦN VÀNG SAO - GIỌT NƯỚC TRONG LÁ SEN -Tiểu luận KHUẤT BÌNH NGUYÊN
· VỊ TƯỚNG TÌNH BÁO TRONG VỎ BỌC CỦA MỘT GIÁO SƯ LẬP DỊ
· ANH ĐỈNH! - Tiểu luận PHÙNG VĂN KHAI
· LĂNG MỘ CỦA VUA LÊ THÁI TỔ Ở ĐÂU?
· BÀI THƠ 'QUÊ NHÀ' CỦA MÃ GIANG LÂN
· NGUYỄN VĂN DÂN - NGƯỜI GIEO HẠT TINH THẦN TRONG CÕI NGÔN TỪ
· THANH THẢO - THƠ CỦA MỐI TÌNH ĐẦU - Tiểu luận NGUYỄN THỤY KHA
· THI PHÁP CỦA THƠ NGẮN TRƯỜNG HỢP MAI QUỲNH NAM
· TIẾNG VIỆT ƠI, TIẾNG VIỆT NẶNG ÂN TÌNH
· NGƯỜI VIẾT 'CHIẾU THOÁI VỊ' CHO VỊ HOÀNG ĐẾ CUỐI CÙNG CỦA TRIỀU NGUYỄN
· BỨC THƯ CÓ MỘT KHÔNG HAI GỬI NGƯỜI ĐANG SỐNG
· NHÀ THƠ NGA EVGUENI EVTUSHENKO - 'TRONG ĐỜI TÔI CHỈ UỐNG RƯỢU LÀ NHIỀU'
· 188 NGÀY ĐẦU ĐỘC LẬP VÀ QUYẾT SÁCH CỦA BỘ TRƯỞNG NỘI VỤ VÕ NGUYÊN GIÁP

Tin tức mới
♦ SỬ GIA PHÁP: CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CÓ TẦM NHÌN XA VÀ NẮM BẮT THỜI CƠ LỊCH SỬ (01/09/2025)
♦ CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - GIAM CẦM NƠI PHÙ HOA (01/09/2025)
♦ NHÀ THƠ PHẠM SỸ SÁU - NHỮNG NGƯỜI LÍNH BIẾT LỚN LÊN CÙNG DÂN TỘC (01/09/2025)
♦ MỘT GƯƠNG MẶT TIÊU BIỂU CỦA THƠ CA VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI (01/09/2025)
♦ THƯ VIỆN NHỎ TRONG LÒNG NHÀ LƯU NIỆM BÍCH KHÊ (01/09/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1736762
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 52648
Truc tuyen Trực tuyến: 2

...

...

Designed by VietNetNam