*Cho em một chút điệu đàng
Ly cafe sáng bên hàng hiên quen
Hạnh phúc đậm đặc, sánh, đen
Bình minh óng ánh, nắng len lỏi về..
(T.G)
*Thì em hãy cứ điệu đàng
Cho thơ cùng nụ cười vàng ròng kia
Bay lên tận tuyệt đam mê
Để anh sửng sốt nẻo về vô ngôn..
(T.D.L)
*Tặng anh một chút bồn chồn
Chút lúng liếng cho nỗi buồn tan bay
Tìm tòi thêm chút thơ ngây
Rạng đông đứng lại, em bày thanh tân!...
(T.G)
* Nụ hoa hồng ấy
Trong xanh
Sương buổi sớm
Cứ loanh quanh sang chiều
Cho ai
Buông nhẹ quạnh hiu
Gai hồng thật ngọt
Khi liều lĩnh...
Say!
(T.G)
*Say đằm thì cũng nên say
Thi nhân chết đứng
Ngày này...
Cũng cam !
Đóng đinh như Chúa...
Đàng hoàng
Những mong...
Cứu chuộc hồn hoang một lần...
(T.D.L)
*Tòa cao Phật tượng ngại ngần
Chúng sanh hữu ý, mê lầm dương gian
Ngộ Thiên đàng chốn đa mang
Mây chìm, cát nổi vẫn kham phận người.
(T.G)
*Có khi cát bụi tan rồi
Duyên còn lơ lửng trùng khơi tìm về
Dẫu nơi bến giác bờ mê
Trái tim vẫn níu sơn khê cùng người...
(TDL)
* Rồi ra nối một bờ vui
Nối cơn mưa thành ngập ngời xuân ca
Không gian ấm áp đậm đà
Chiều chưa muộn lắm để ta gặp mình!
(T.G)
*Thì em hơ hớ mùa xinh
Mưa chan, gió chập , dìm tình được đâu ?
Trong nhau mình có từ lâu
Nồng nàn ngọn lửa khuya sâu sắc vàng...
(T.D.L)
*Thơ anh ăm ắp thời gian
Của hôm qua vội vã tràn ngày mai
Trăng chênh chếch phía hiên ngoài
Chở mây bàng bạc khéo cài song thưa...
(T.G)
* Chờ O chở hết bơ vơ
Của anh ngày nớ sang bờ tình nhân
Trăng ni lúng liếng vô ngần
Đem thơ bủa lưới kéo vần điệu sang...
(T.D.L)
*Về thôi kẻo vấp dịu dàng
Của "ai kia", đáy mắt làm xôn xao
Đêm trôi, sóng nhớ dạt dào
Khi không mắc nợ lời chào thơ duyên...
(T.G)
* Về chi rứa? Đã rấp rem
Qua cầu anh đợi ,hôn đền đó nghe
Bởi xưa mắc một lời thề
Dù ai lẫy ,liếc không nề hà mô !
(T.D.L)
* Áo ca dao, gió đẩy đưa
Có còn mô nữa, ngó bưa chưa tề?
Đợi làm chi rứa, anh tê
Chộ " miền" một chắc nên rề rà chăng???
(T.G)
*Bưa chi mày nguyệt, khuôn trăng
Anh hùng chết bởi mỹ nhân cũng vừa
Thôi đừng giả bộ làm ngơ
Thương nhau đứt ruột ngày mưa đó tề !
(T.D.L)
*Mới đó mà mô rồi hè ?
Hay là em sợ mạ đe nẹt mình?
Đất trời chộ cũng thất kinh
Tui, O cừ mãi rập rình nhau thê !
(T.D.L)
*Ngó lơ, thì tội trăng thề
Bước đi không nỡ, tìm về...kỳ chưa?
Thôi đành nhắm mắt, dạ thưa
Một lần này nhé, như mưa đầu mùa...
(T.G)
* Một lần làm răng anh bưa
Cái O cười nụ như vừa sáng trăng
Dạ, thưa cứ muốn vạn lần
Ôi chao ni nớ anh lần khân luôn...
(T.D.L)
*Bên O sẽ dứt cơn buồn
Lần ni anh chịu luồn tuôn, không về
Mạ la cũng ngậm mà nghe
Bên ni đã nhớ bên tê cháy lòng...
(T.D.L)
*Một lần không , trăm lần không
Trời long đất lỡ vẫn hong hóng người
Nam Bình ngòn ngọt O ơi
Tui đi không đặng tui rời không xong!
(T.D.L)
*Thơ anh cắc cớ, nghịch ngầm
Nét duyên đằm thắm như từng lời ru
Em thua rồi, biết răng chừ
Gom thơ liên khúc...đền bù, nghen anh?
(T.G)
*Chịu liền nì, O áo xanh
Nụ hôn em nhớ để dành...cho tui !
(T.D.L)
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.