TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
THƠ TRÊN MÁY ĐIỆN THOẠI CỦA TRẦN ĐĂNG TUẤN
THƠ TRÊN MÁY ĐIỆN THOẠI CỦA TRẦN ĐĂNG TUẤN
NTT: Từ hôm có tin Phó TGĐ đài THVN Trần Đăng Tuấn tuyên bố rút khỏi nơi mà anh đã mấy chục năm gắn bó gây dựng… tôi rất muốn ngồi chơi với anh xem sự thể thế nào. Thật may, vợ chồng anh đã ghé nhà hàng Hải Đăng (105A2 – phố Nguyễn Khánh Toàn) uống rượu cùng Xuân Ba, Hồng Thanh Quang, Hải Đăng và tôi. Ngọc Trâm như trẻ ra, còn Tuấn vẫn thế, vẫn cặp kính trong nhìn đời thật trong. Tôi chưa hỏi chuyện thì đã biết là anh sẽ không thay đổi quyết định của mình. Nhưng có điều làm tôi bất ngờ khi Xuân Ba đọc một bài thơ của Tuấn có những câu rất nén mình: ”Đời nén Có thành Không/Đất nén Sông thành Bể/Rừng nén Hương thành Quế/Nhọc nhằn, tôi nén tôi!”. Thì ra Tuấn vừa làm truyền hình vừa lặng lẽ làm thơ. Và anh đã đọc mấy bài thơ mới. Thơ của anh là những trăn trở về đời, về người, và luôn đau đáu về điều Tốt. Tôi đề nghị anh cho mấy bài thơ để bạn bè cùng chia sẻ, và Tuấn mở con di động bắn thơ sang máy tôi. Anh đã làm thơ không phải trên máy tính hay trong sổ tay mà làm thơ trên máy điện thoại…
Ts Trần Đăng Tuấn
.
THƠ TRẦN ĐĂNG TUẤN
ĐỒNG DAO
Không có gì thực tốt
Mà lại tốt vừa vừa.
Không có gì vừa vừa
Mà lại là thực tốt…
Không có gì thực tốt…
MỘT NGÀY NHƯ MỌI NGÀY
Một ngày như mọi ngày
Sao lòng dang dở thế!
Một ngày như mọi ngày
Sao lòng thanh thản thế!
Đời nén Có thành Không
Đất nén Sông thành Bể
Rừng nén Hương thành Quế
Nhọc nhằn, tôi nén tôi!
Cỏ xanh hồn nhiên mọc
Nước sông hòa bao la
Trời thu mênh mang gió
Cớ gì ta nén ta?…
VỌNG TRẦN DẦN
Tôi đọc thơ ông
Những hậm hực thường ngày trong tôi len lén khuất
Đến hết đời
Chẳng thể nào tôi có thể
Đau tận cùng như ông đã từng đau.
Bây giờ quê ta vẫn sông Đào tha thiết
Bây giờ quê ta xui hay may không biết nữa
Vẫn nghèo!
Tuổi ngoại năm mươi tôi chạy ra cổng tỉnh
Tìm mua suất chung cư mai bán lấy lời
Tôi sẽ viết những khi không thể khóc
Nhuận bút là mệt nhọc
Ngủ quên thôi.
THƠ TẶNG BẠN HƯ
Có gì đâu, có gì đâu
Chẳng qua thảng thốt mái đầu bạc sương
Có gì đau, có gì thương
Bây giờ vui hận như sương. Lặng thầm…
Phật quanh ta. Phật tại tâm
Rưng rưng một nén Yêu cầm trên tay
Công hầu khanh tướng nợ vay
Tàn say quờ quạng tìm tay bạn hiền…
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.