TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
THƠ TRONG TẬP THƠ 'THÀNH PHỐ ĐẠI DƯƠNG' CỦA KHÁNH PHƯƠNG
THƠ TRONG TẬP THƠ 'THÀNH PHỐ ĐẠI DƯƠNG' CỦA KHÁNH PHƯƠNG
Vẫn cách liên tưởng lạ, tạo dựng không gian rộng và mở nhiều lối tiếp cận, ngôn ngữ hiện đại, giàu biểu cảm, đa nghĩa…, nhưng thơ Khánh Phương đã định hình rõ phong cách, gây ấn tượng hơn trước. Đó là cách liên tưởng mạnh bạo mang tính áp đặt, gây cảm giác lạ, nhưng được sáng tạo trong cảm xúc mạnh, chân thành, nên dễ được bạn đọc chấp nhận, và, tinh thần khách quan hóa nhuần nhuyễn trong việc tạo lập một thế giới thơ tích nạp nhiều tầng lớp cảm xúc và không gian - thời gian… (Nhà thơ Mai Văn Phấn)
Thành phố đại dương
Hằng đêm tôi mơ
Biển dâng nước nhận chìm thành phố
Tôi thở biển đầy ngực
Xác những con tàu đắm
Hóa bầy cá mập bơi đi
Tôi tới trường
Những trang sách rập rờn trong nước
Anh tôi đi giữ biển
Mồ anh nằm dưới đại dương
Rạn san hô thắp đuốc
Đêm đêm tôi tới bên
Xoa tay lên nấm mộ
Thấy mắt anh còn mở
Nhìn quân giặc ngoài khơi
Cánh tay xăm hình giao long
Lặn sâu phá tan tàu giặc
Máu anh hòa trong nước
Làm biển đầy lên
Sóng đẩy vào bờ
Những vòng hoa ánh sáng
Tiếng chuông ngân không ngừng
Loang những vòng biển
Mãi xa…
Ập vào tôi dồn dập
Tôi lớn lên bằng màu xanh
Biển chở che
Đón những con thuyền về
Cha đứng ở mũi thuyền
Cười vang trong biển
Bữa cơm mùi cá nướng
Lửa rực hồng dưới biển sâu
Tôi vươn mình
Tóc xanh dài trong nước
Sóng hừng đông
Cơn bão biển
Dâng tôi tận trời cao
Một ngày
Biển ném tôi lên cát
Nghẹn ngào trong đôi mang cá
*
Soi vào nhau
Đôi mắt
Biển bắt đầu từ em
Sóng xô tới bờ
Những câu chuyện không bao giờ kết thúc
Biển là cuốn sách
Ghi đầy đủ họ tên
Những người đã chết
Anh hãy lật từng trang
Em hiểu vì sao
Biển xanh đến thế
Và mặn đến thế
Vì đôi mắt
Những người khao khát tự do
Còn mở
Cái chết phục sẵn trước mặt sau lưng
Sóng giấu đi
Những mũi dao hung ác
Biển là người mẹ
Không nhận ra những đứa con
Mình đến tìm nhau
Dưới sức nặng ngàn khối nước
Trú vào nhau
Như con tàu trú vào cơn chấn động
Trên đỉnh cột sóng thần
Dựng cao ngất
Nỗi đau mất biển
Người dân mất thuyền
Bầy trẻ cạn khô nước mắt
Khóc cha bị giết ngoài khơi
Làm sao ta có thể sống yên?
*
Hai cánh tay
Dọc thân người
Dựng đôi vi can đảm
Tôi thấy thân mình
Loáng bạc
Bơi lên hàng đầu
Môi chát mặn
Biển dồn về tim
Đập thình thịch
Không thể nào tôi chết
Ngoài khơi
Không thể nào
Tôi mất biển
Cá Ông lực lưỡng
Vung đinh ba
Thủy quái hàng đàn
Thân hình sáng lòa
Trùng trùng
Đi giành lại biển
Ngày thanh bình
Đính thêm ngôi sao xanh
Trên vạt áo
Cho không một ai quên
Chải tóc cho biển
Hôn lên mí mắt thâm quầng
Mở rộng nhìn
Giữa nước trong
Ánh bạc muôn trùng xanh
Vệt đuôi quẫy bầy tiên cá
Người dân chài ngồi vá lưới
Mênh mông nụ cười
Sóng xoay tròn áo cô dâu
Đôi người yêu
Bầy cá song
Mở hội
Em tôi lại đi giữ biển
Thương em vô cùng
Tuổi còn xanh
Đứng lên vạch mặt chỉ tên
Quân xâm lược
Lại trằn lưng chống đỡ
Cơn bão
Mịt mù vây kín đảo xa
Biết bao người
Nắm tay
Trước biển đêm nay
Sóng ập vào bờ
Thở đầy ngực biển
Đại dương thành phố
Đêm nay không ai ngủ
Đổ ra đường
Rung rinh
Muôn vàn quầng sáng
Thắp đường đi tới trái tim…
July, 26th 2013
Hiện thân
Tượng hình thân thể em
Trong giấc mơ anh
đường cong
gò má
đôi cổ chân đẹp đẽ
Nơi thân thể chúng ta chạm nhau
làm thành thứ ánh sáng không ai chịu nổi
sức nóng
không gì chịu nổi
*
Đức Phật trên tòa sen
Cơn mưa trùng trùng đổ xuống
ngón tay đẹp
nâng bổng thế gian
cả cơn lũ cuộn xoáy bất định
Những nếp cà sa của Người
làm ngưng mọi tưởng tượng
*
Đấng Từ bi,
Sao Ngài lại hiện ra
bằng thân thể người đàn ông yếu đuối
nằm ngủ thiếp trong lòng
cánh sen Tịnh độ?
Chuông buổi sớm
Lang thang trong giấc mơ anh
nơi gã bụi đời nghe Jazz
những anh điên làm thiện nguyện trong nhà cô nhi
người đàn bà vượt biển trên chiếc thuyền
chết ngoài hè phố
có kẻ ngất vì đói…
Không ai cầu xin bố thí
Những giấc mơ
dấu vết chúng ta để lại
rừng cây không bén lửa
thành phố lùi sát biển
những hải cảng bị cầm cố
cơn mưa hiện lên tòa thành
mái cong sống trong tiếng ồn động cơ
Giấc mơ
ta bước sang nhau trộn vào nhau cái hôn vô biên
trên những đứt gãy vỏ trái đất…
Tiếng
Chuông gió kêu
Như bầy chim sắp mổ vỏ
Tiếng kêu thấm khắp bình nguyên
Thâu tóm mọi con đường
Vượt khỏi thinh không
Rùng mình khi chạm vào
Cái lưỡi lạnh của bọt sóng trắng…
Sắp mổ vỏ
bầy chim bay qua đại dương
San Francisco 7/ 4 – Mountville, PA sớm 30/ 4/ 2013
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.