TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
THƠ VỀ MARINA TSVETAEVA
THƠ VỀ MARINA TSVETAEVA
Ý NHI
Marina Tsvetaeva năm 1925 - Ảnh: wiki
1. M.TSVETAEVA - NGƯỜI YÊU
Chưa một lần gặp gỡ
Giữa bao nhiêu hỗn tạp của đời
Bà chỉ nghe vang lên một cái tên yêu dấu
và đôi môi run rẩy
thầm thì nhắc lại
Chưa một lần gặp gỡ
hằng đêm
bà nguyện cầu sự bình yên cho người ấy
Chưa một lần gặp gỡ
Khóc lặng lẽ dưới hàng cây mùa xuân
Và muốn áp khuôn mặt mình vào cỏ
Chưa một lần gặp gỡ
bà khước từ mọi mối tình khác
như một người tuyệt vời hạnh phúc
như một kẻ hoàn toàn vô vọng
Chưa một lần gặp gỡ
bà gắn mối tình của mình
cùng tình yêu cay đắng với nước Nga
Suốt một đời
bà đi đến cuộc trùng phùng
trên đôi chân rớm máu
2. TSVETAEVA - NGƯỜI MỘNG DU
Có thể đi trên gờ tường
Có thể xuyên qua rào chắn
Có thể bước ra khoảng không
Con đường của bà không ai đến được
Một mình trong đêm nguyện cầu
Một mình trong đêm đau đớn
Một mình chở che
Một mình ẩn trốn
Thế giới chết lặng rồi, riêng bà còn thức đêm đêm
Riêng bà khóc thương trái đất
Trong giấc mơ về thiên đường
Riêng bà làm ánh hoàng hôn
Kiệt lực đuổi theo một ban mai không bao giờ gặp
Tsvetaeva - người mộng du
Người đánh thức
Và đưa dẫn tôi trên con đường độc đạo
Chạy kiệt lực đến bình minh
3. TƯỞNG NIỆM MARINA TSVETAEVA
Trên chiếc dây chão sờn rách
Bà đã đặt bàn chân của người nhảy múa
Dưới mái vòm nhà thờ thanh tĩnh
Bà đã nguyện cầu bằng trái tim náo loạn
Giữa Pari vui tươi, rộng lớn
Bà đã nhớ nước Nga bằng nỗi lòng của kẻ tha hương
Kiêu hãnh như một bà hoàng
Rụt rè như một đứa trẻ
Yêu đến tuyệt vọng
Căm thù đến cùng kiệt.
Từ khước mọi cơ may
Gánh chịu bao oan khiên, cay nghiệt
Bà đi qua cuộc đời này trong lốc xoáy
Đêm nay
Dưới bầu trời tháng 5 bình lặng
Tôi chợt muốn kêu lên
Giá có ai báo cho tôi biết được
bà nằm trong nôi nào (1) 5-1988
(SH37/05&06-89)
---------------
(1) Ý thơ của Marina Tsvetaeva trong bài thơ "Tưởng niệm A.Blok".
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.