TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
BẰNG VIỆT NHEO MẮT NHÌN THẾ GIỚI
BẰNG VIỆT NHEO MẮT NHÌN THẾ GIỚI
Trần Hoàng Hoàng
Không thể dậm chân tại chỗ, ngày hôm nay phải khác ngày hôm qua - Nhà thơ Bằng Việt thành danh thời chiến, giờ có còn tiếp tục tìm thơ?
Bằng Việt đã gián tiếp trả lời những câu hỏi với tập thơ mới nhất: “Nheo mắt nhìn thế giới” (NXB Văn học, 2008).
Tập thơ: "Nheo mắt nhìn thế giới" của nhà thơ Bằng Việt.
40 năm một hành trình thơ
Bằng Việt khởi đầu hành trình thơ của mình với tập thơ “Hương cây – Bếp lửa” (in chung với nhà thơ Lưu Quang Vũ) vào năm 1968. Kể từ đó, ông ghi dấu ấn đậm nét của mình lên thơ ca Việt Nam hiện đại với một phong cách không thể lẫn với bất cứ nhà thơ nào khác. Dù nằm trong dàn đồng ca trước Đổi mới nhưng Bằng Việt vẫn tạo cho mình một phong cách thơ trí tuệ, suy tưởng mà vẫn sinh động, gần gũi với cuộc sống của một trí thức sống trong thời đại của chủ nghĩa anh hùng cách mạng.
Nhiều thế hệ học sinh đã thuộc lòng bài thơ giản dị mà xúc động Bếp lửa hàng chục năm hiện diện trong môn văn nhà trường phổ thông:
“Giờ cháu đã đi xa, có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng vẫn chẳng lúc nào quên nhắc nhở:
- Sớm mai này bà nhóm bếp lên chưa ?”
Trong những năm tháng chống Mỹ, Bằng Việt là nhà thơ tiêu biểu nhưng ông khác với những nhà thơ chiến trường như Phạm Tiến Duật, Nguyễn Đức Mậu, Anh Ngọc…; khác một cách rõ rệt! Nếu tác phẩm của họ trực tiếp phản ánh cuộc sống nơi chiến trường thì Bằng Việt tìm cho mình góc nhìn chiến tranh qua những con người bình dị với nếp sống ngày thường đã trở thành không – bình – thường:
Với một nhà thơ không gì hạnh phúc hơn khi tác phẩm của mình được những người trẻ tuổi chép lại chuyền tay nhau xem như những kỷ niệm:
“ Pauxtốpxki là dĩ vãng trong em
Thành dĩ vãng hai ta. Bây giờ anh ngoảnh lại:
Nhưng không phải thế đâu, không phải thế đâu, anh hiểu rằng không phải...
Như tuổi thơ, vừa đó đã xa vời!
Đưa em đi... Tất cả thế xong rồi,
Ta đã lớn. Và Pauxtốpxki đã chết !
... Anh vẫn khóc khi nghĩ về truyện "Tuyết"
Dầu chẳng bao giờ mong đợi nữa đâu em!”
(Trích bài: Nghĩ lại về Paustovsky)
Nhà thơ Bằng Việt đã đến tuổi "nheo mắt nhìn thế giới".
Đã đến tuổi "nheo mắt nhìn thế giới"
Trước khi xuất hiện những nhà thơ trẻ cách tân mạnh mẽ thơ ca hiện đại như Phan Huyền Thư, Vi Thùy Linh, Văn Cầm Hải, Irasara… thì ngay sau Đổi mới các nhà thơ thế hệ chống Mỹ như Nguyễn Trọng Tạo, Vũ Quần Phương, Nguyễn Duy, Bằng Việt… là lực lượng sáng tác chính trên thi đàn. Họ đã thoát khỏi dàn đồng ca một thời và vượt lên trở thành những nhà thơ hậu chiến. Riêng với trường hợp Bằng Việt, ông nhận ra sự thay đổi của xã hội, của thơ ca.
Với “Nheo mắt nhìn thế giới”, người đọc cảm nhận một tâm trạng khá kìm nén, nhẫn nhịn, thậm chí có phần chua chát, ngậm ngùi... Đấy là tâm trạng của một con người - nhà thơ đang ở thời điểm hồi tưởng về quá khứ với những nỗi luyến tiếc.
Hoài niệm là điều không tránh khỏi ở người đã 67 tuổi như Bằng Việt nhưng ông vẫn nhìn cuộc sống hiện tại với tâm trí để hiểu, để không lỗi thời, không lạc nhịp.
Một Bằng Việt mới hiện diện với chất hài, vẻ bỡn cợt khiến nhiều người hy vọng tới sự bước tiếp trong thơ dù cho chính nhà thơ cũng không dám chắc: “Tôi không biết sau tập thơ này, tôi có còn đủ can đảm để tiếp tục cuộc “phiêu lưu” với thơ nữa hay không?” Với ông, được sống với một thời đại mới mẻ, để khám phá và hòa nhập trong đời sống ấy đã là hạnh phúc.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.