• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
CÁC NHÀ VĂN NGÀY TRƯỚC QUẢNG CÁO VÀ TIẾP THỊ

CÁC NHÀ VĂN NGÀY TRƯỚC QUẢNG CÁO VÀ TIẾP THỊ



                                                                     TRẦN DUY THANH

Cơm áo không đùa với khách thơ vì Nỗi đời cay cực đang giơ vuốt, một thi sĩ luôn mơ theo trăng và vơ vẩn cùng mây như Xuân Diệu mà còn nhìn nhận được như thế, dễ hiểu vì sao các văn sĩ Việt Nam đầu thế kỉ XX, vừa mau chóng tiếp nhận những ảnh hưởng Tây học trong sáng tạo nghệ thuật lại vừa thức thời  trong việc quảng cáo tiếp thị.

Nguyễn Đỗ Mục quảng cáo sách ngay trong cuộc thi thơ “Ngàn năm văn vật đất Thăng Long”

 
 Nhà văn Nguyễn Đỗ Mục

Đầu thế kỉ XX báo Nam Phong tổ chức cuộc thi thơ ca tụng Văn Miếu, lấy câu Ngàn năm văn vật đất Thăng Long làm câu phá đề, bắt buộc bài thơ nào cũng phải bắt đầu bằng câu này. Nhà văn Nguyễn Đỗ Mục, vừa dịch bộ Tái sinh duyên (chuyện Mạnh Lệ Quân ở Trung Quốc), sách đang bán khá chạy, đang tiếp tục in nối bản, nhân cuộc thi thơ này, Nguyễn Đỗ Mục cũng tham dự và luồn lách vào bài thơ dự thi những dòng quảng cáo cho ấn phẩm Tái sinh duyên, có những ngôn từ ngày nay đọc, mới thấy ông đi trước thời đại đến thế nào:

Ngàn năm văn vật đất Thăng Long

Bộ Tái sinh duyên có phải không
                            ...
Ba nghìn tiền biên vừa bán hết

Ba nghìn hậu biên in vừa xong

Ai muốn mua, mua đi kẻo hết

Mua nhiều có trừ tiền hoa hồng


Phạm Duy Tốn quảng cáo bán vàng   

 
 Nhà văn Phạm Duy Tốn

Phạm Duy Tốn - tác giả của những truyện ngắn nổi tiếng một thời Sống chết mặc bay, Con người Sở Khanh, người có công lớn trong việc sưu tầm Tiếu lâm An Nam, được nhà văn Vũ Bằng xem là “bậc đàn anh trong lối văn hài hước” - lại có lối quảng cáo chẳng giống ai.

Nhà văn mở tiệm kim hoàn Nam Bảo ở phố Hàng Đào. Cây cười một thuở khéo léo áp dụng cái cười để quảng cáo cho cửa tiệm. Cách quảng cáo thật độc đáo, mới mẻ so với đương thời. Nhờ tài khéo ăn khéo nói, nhà văn thuyết phục các đào kép rạp Quảng Lạc quảng cáo cho tiệm vàng. Trong màn Quan công phò nhị tẩu người ta thấy diễn viên không chỉ một lần giơ tay lên trời nói một câu rất... trơ mà cũng rất công hiệu:  Ra tiệm Nam Bảo mua vàng đeo tay...!

Thuở ấy trên các đường phố Hà Thành có những người Cao Ly mang những tấm thảm và da beo ở tay vừa đi vừa kêu một thứ tiếng khó hiểu tựa như “Nàm pố”. Ai cũng muốn biết “Nàm pố” nghĩa là gì. Phạm Duy Tốn - người được xem là một trong tứ kiệt đương thời (Quỳnh, Vĩnh, Tố, Tốn) đã rành rẽ giải thích theo định hướng quảng cáo của ông: “Cả câu là như thế này: Nàm pố tố hảo nghĩa là tiếng Cao Ly họ bảo Nam Bảo tố hảo, tức là vàng nhà Nam Bảo tốt lắm, tiệm vàng Nam Bảo tố hảo!”

Tản Đà tự đánh bóng tên tuổi

 
 Nhà thơ Tản Đà

Tản Đà là người đã nhiều lần than thở về chuyện in ấn nhuận bút, lúc nào cũng “lo văn ế” - Quanh năm luống những lo văn ế/ Nghề nghiệp làm ăn khó đủ điều. Bởi:

Ông chủ nhà in, in đã đắt,

Lại ông hàng sách mấy mươi phân


Tản Đà đã hơn một lần biểu hiện cái “ngông” trong đánh bóng tên tuổi. Tưởng tượng ra một lần Hầu trời Tản Đà đã khéo léo giới thiệu các tác phẩm của chính mình (ngày nay, nhiều người vẫn kê ra la liệt danh mục những cuốn sách của cùng một tác giả ở bìa 4 hẳn phải tôn Tản Đà là sư phụ):

Hai quyển Khối tình văn thuyết lí

Hai Khối tình con là văn chơi

Thần tiên Giấc mộng văn tiểu thuyết

Đài gương Lên sáu văn vị đời

Quyển Đàn bà Tầu lối văn dịch

Đến quyển Lên tám nay là mười

Nhờ trời văn con mà bán được

Chửa biết còn in ra mấy mươi


Tản Đà không chỉ nhờ Trời quảng cáo văn mình - Trời lại phê cho văn thật tuyệt/ Văn trần được thế chắc có ít!/ Nhời văn chuốt đẹp như sao băng/ Khí văn hùng mạnh như mây chuyển - mà còn nhiều lần tự giảng văn thích nghĩa với những lời lẽ tự đánh giá rất cao: “Như hai chữ đầu xanh (trong bài Cánh bèo) lại tuyệt khéo”. Ở bài Lại say có lời của chính Tản Đà: “Có người bảo là hay nhất trong vận văn của tác giả, dẫu dịch ra chữ nước nào cũng hay”. Nhiều khi những lời tự giảng văn thích nghĩa đầy đặn đến không ngờ! Đó là chưa kể đến việc thi sĩ cứ in kèm một tác phẩm đã xuất bản trước đó - một hình thức nối bản khéo léo - vào một cuốn sách có tên mới cho thêm đầy đặn. Chỉ làm khổ người phải bỏ tiền mua sách. Chiêu thức này hôm nay cũng khối người học theo!

Nguồn: vannghequandoi



Tin tức khác

· NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU - NGHỆ SĨ HAY HỦ NHO? - Tiểu luận ĐỖ NGỌC YÊN
· LUẬT SƯ PHAN ANH - NIỀM TỰ HÀO CỦA TRÍ THỨC VIỆT NAM
· FRANZ KAFKA - NGƯỜI TẨY NÃO CHO NHÂN LOẠI" - Tiểu luận TRẦN LÊ HOA TRANH
· CẤU TRÚC 'ĐÁM MÂY' TRONG THƠ ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN
· ĐẦU NÃO CỦA KẺ ĐỊCH CHỨNG KIẾN NƯỚC VIỆT NAM ĐỘC LẬP RA ĐỜI
· NHÀ THƠ TÂN QUẢNG - MƯỢN THƠ LỤC BÁT LÀM THUYỀN
· ĐẠI THI HÀO NGA PUSHKIN - MỘT THỜI ĐỂ YÊU, MỘT THỜI ĐỂ CHẾT
· TRONG MẠCH NGUỒN CÂU CHỮ MỘT MIỀN THƠ
· NGHỆ THUẬT CA DAO TỪ CÁI NHÌN ĐỐI SÁNH
· TỔ QUỐC QUA 'BƯỚC GIÓ TRUYỀN KỲ' CỦA PHAN HOÀNG
· TRẮNG CHỮ NHẸ TÊNH - NHÀ THƠ LÊ ĐẠT - Tiểu luận THÁI KIM LAN
· 50 NĂM VĂN HỌC VIỆT NAM (1975 - 2025) - CHỜ MỘT CUỘC CHUYỂN GIAO THẾ HỆ -Tiểu luận PHONG LÊ
· CÁC THẾ HỆ TÁC GIẢ VĂN HỌC VIỆT NAM Ở NƯỚC NGOÀI TỪ SAU 1975
· LẮNG NGHE LỤC BÁT TỰ TÌNH - Tiểu luận MAI BÁ ẤN
· BÍ ẨN VŨ BẰNG
· NHÀ THƠ NGÔ THẾ OANH - THẢN NHIÊN MÀ SỐNG -Tiểu luân ĐOÀN TUẤN
· NHÀ THƠ LÂM THỊ MỸ DẠ - THƠ LÀ CÁI MỚI MẺ TRONG CÁI BÌNH THƯỜNG
· NHÀ THƠ LÂM THỊ MỸ DẠ - THƠ LÀ CÁI MỚI MẺ TRONG CÁI BÌNH THƯỜNG
· SỨ THẦN ĐẠI VIỆT NÀO ĐƯỢC NHÀ THANH XÂY ĐỀN THỜ TRÊN ĐẤT TRUNG HOA KHI CÒN SỐNG?
· ĐỌC LẠI THƠ TỐ HỮU -Tiểu luận TRẦN ĐĂNG KHOA

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ 1-2-3 TỪ BIỂN ĐẢO CÔ TÔ CỦA TRẦN THANH DÙNG (16/10/2025)
♦ NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU - NGHỆ SĨ HAY HỦ NHO? - Tiểu luận ĐỖ NGỌC YÊN (16/10/2025)
♦ LUẬT SƯ PHAN ANH - NIỀM TỰ HÀO CỦA TRÍ THỨC VIỆT NAM (16/10/2025)
♦ FRANZ KAFKA - NGƯỜI TẨY NÃO CHO NHÂN LOẠI" - Tiểu luận TRẦN LÊ HOA TRANH (16/10/2025)
♦ CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH (14/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1776058
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 60223
Truc tuyen Trực tuyến: 4

...

...

Designed by VietNetNam