• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
CHÙM THƠ NGUYỄN MINH PHÚC

CHÙM THƠ NGUYỄN MINH PHÚC



 

                    Cũng sẽ chìm trôi

 

                                  Buồn như gió miên man chiều tháng chạp

                                  Buốt đời nhau giây phút lỡ làng yêu

                                  Người đã khác và tôi giờ cũng khác

                                  Tiếc làm chi khi bóng ngã về chiều

 

                                  Thì cũng thể chúng mình như hạt bụi

                                  Mải mê bay- một sáng chợt qua đời

                                  Tôi như gã ngạt tình em gió núi

                                  Ngơ ngẩn sầu tuyệt vọng ngóng tình trôi

 

                                  Em thì đã mấy phương mờ gió cát

                                  Sẽ chỉ còn ngùi ngậm bóng tàn trôi

                                  Một sớm dậy chợt nhòa hương tóc nhạt

                                  Tiếc làm chi son phấn cũng phai rồi

 

                                  Tôi tóc bạc- bâng khuâng ngày xế tuổi

                                  Tinh anh nào trôi giạt huốt ngàn khơi

                                  Tên thầy giáo không tin vào con chữ

                                   Đành lơ ngơ trú bão tạt hiên đời

 

                                   Loay hoay mãi mới hay ngày đã hết

                                   Bóng chiều buông, môi nuối tiếng thở dài

                                   Tài hoa cạn bên nghìn thu mỏi mệt

                                   Nghe tiếng khèn vọng suốt một chiều say…

 

Có lần tôi gọi

 

 Có lần tôi gọi tên tôi

nghe chao chát gió buồn trôi phận người

ôm trời tuyệt vọng không nguôi

tình yêu đứt gãy môi đời tàn phai

 

 

có lần tôi gọi sớm mai

ngày rơi xuống đáy đêm dài cô liêu

ôm mênh mông những buổi chiều

chợt khi thức dậy liêu xiêu bóng hình

 

có lần tôi gọi tên mình

hình như cây cỏ lặng thinh trả lời

ngỡ ngàng với bóng chơi vơi

ngồi nghe hoang phế một đời rụng rơi

 

có lần tôi gọi tôi ơi

lắng nghe hơi thở cạn hồi cáo chung

thả thân xác tới muôn trùng

đèn khuya hắt ngọn mưa chùng bóng tôi...

 

cuồng điên vì nhớ

                  lòng cuồng điên vì nhớ...( Hoài cảm- Cung Tiến}

 

tiếng chân người rất khẽ

sao vọng động hồn tôi ?

mùa thu qua rất nhẹ

sao vàng lá lưng trời?

 

người về mang thương nhớ

đau một chiều nắng phai

bờ môi ngày hội ngộ

mưa chìm khuất sông dài

 

có phải tình dong ruổi

trong tim giờ phai phôi

hay chỉ là hạt bụi

rơi xuống cánh tay người

 

tôi cũng xin là gió

trải xuống đầy đôi môi

nghe trong từng hơi thở

buồn im tiếng ngậm ngùi

 

người có về đây nữa

mang cho đời chút ơn

mùa thu nào qua cửa

tôi ngồi chờ hoàng hôn

 

lòng cuồng điên vì nhớ

trong tôi - ngày quạnh hiu

nghe khối tình vụn vỡ

trôi giữa hắt hiu chiều...

 

                Nguyễn Minh Phúc

                       lập đông- 2016

 

 

                                                                      



Tin tức khác

· BI KỊCH CỦA TẢ QUÂN LÊ VĂN DUYỆT
· SỰ GẶP GỠ GIỮA HAI BÀI THƠ XUÂN VIỆT NAM VÀ NHẬT BẢN
· TIẾT LỘ SỐC VỀ NHÀ VĂN THIÊN TÀI HEMINGWAY
· CHẾ LAN VIÊN VÀ MẤY VẤN ĐỀ VỀ TIẾP NHẬN VĂN HỌC
· NGUYỄN DUY VÀ HUẾ - Tiểu luận VĂN CÔNG HÙNG
· TUYỂN TẬP NGUYỄN KHẮC THỨ - MỘT GIỌNG VĂN CÁ TÍNH RIÊNG
· NGUYỄN ĐÌNH CHIỂU - NGHỆ SĨ HAY HỦ NHO? - Tiểu luận ĐỖ NGỌC YÊN
· LUẬT SƯ PHAN ANH - NIỀM TỰ HÀO CỦA TRÍ THỨC VIỆT NAM
· FRANZ KAFKA - NGƯỜI TẨY NÃO CHO NHÂN LOẠI" - Tiểu luận TRẦN LÊ HOA TRANH
· CẤU TRÚC 'ĐÁM MÂY' TRONG THƠ ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN
· ĐẦU NÃO CỦA KẺ ĐỊCH CHỨNG KIẾN NƯỚC VIỆT NAM ĐỘC LẬP RA ĐỜI
· NHÀ THƠ TÂN QUẢNG - MƯỢN THƠ LỤC BÁT LÀM THUYỀN
· ĐẠI THI HÀO NGA PUSHKIN - MỘT THỜI ĐỂ YÊU, MỘT THỜI ĐỂ CHẾT
· TRONG MẠCH NGUỒN CÂU CHỮ MỘT MIỀN THƠ
· NGHỆ THUẬT CA DAO TỪ CÁI NHÌN ĐỐI SÁNH
· TỔ QUỐC QUA 'BƯỚC GIÓ TRUYỀN KỲ' CỦA PHAN HOÀNG
· TRẮNG CHỮ NHẸ TÊNH - NHÀ THƠ LÊ ĐẠT - Tiểu luận THÁI KIM LAN
· 50 NĂM VĂN HỌC VIỆT NAM (1975 - 2025) - CHỜ MỘT CUỘC CHUYỂN GIAO THẾ HỆ -Tiểu luận PHONG LÊ
· CÁC THẾ HỆ TÁC GIẢ VĂN HỌC VIỆT NAM Ở NƯỚC NGOÀI TỪ SAU 1975
· LẮNG NGHE LỤC BÁT TỰ TÌNH - Tiểu luận MAI BÁ ẤN

Tin tức mới
♦ BI KỊCH CỦA TẢ QUÂN LÊ VĂN DUYỆT (22/10/2025)
♦ SỰ GẶP GỠ GIỮA HAI BÀI THƠ XUÂN VIỆT NAM VÀ NHẬT BẢN (22/10/2025)
♦ TIẾT LỘ SỐC VỀ NHÀ VĂN THIÊN TÀI HEMINGWAY (22/10/2025)
♦ CHẾ LAN VIÊN VÀ MẤY VẤN ĐỀ VỀ TIẾP NHẬN VĂN HỌC (19/10/2025)
♦ CHÙM THƠ NGUYỄN KHẮC THẠCH (19/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1780424
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 61208
Truc tuyen Trực tuyến: 12

...

...

Designed by VietNetNam