• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
GIẢI THƯỞNG HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM 2015 - THƠ TRẦN HÙNG

GIẢI THƯỞNG HỘI NHÀ VĂN VIỆT NAM 2015 - THƠ TRẦN HÙNG



 

01-02-2016 09:15:16 PM

 Nhà thơ Trần Hùng (tên khai sinh Trần Xuân Hùng), sinh năm 1957 quê Minh Tân, Phú Xuyên, Hà Nội. Đi bộ đội từ 1975-1987, chuyển ngành về Cao Bằng làm Chánh văn phòng tỉnh ủy, Phó chủ tịch Hội Văn nghệ Cao Bằng, rồi Phó chủ tịch tỉnh, hiện sống tại Cao Bằng, hội viên Hội nhà văn VN, đã in 4 tập thơ: Gọi bạn (1991), Mơ quê (1998), Thảm thắc (2015), Vườn khuya (2015). Ngay từ tập đầu tiên “Gọi bạn” in cách đây hai mươi bốn năm, tác giả Trần Hùng đã được xếp vào những cây bút trẻ nhiều triển vọng của thi ca thời đổi mới. Sau hai tập thơ đầu tiên, anh lắng lại tới 17 năm để trải nghiệm cuộc sống và chiêm nghiệm thi ca. Đến năm 2015, Trần Hùng in liền hai tập thơ “Thảm thắc” và “Vườn khuya” với những tìm tòi về mặt nghệ - thuật- mới đang được dư luận chú ý. Mới đây, tập thơ “Vườn khuya” của anh đã được trao giải thưởng Hội nhà văn VN 2015.

                                                            Nhà thơ Trần Hùng

CHÙM THƠ MỚI CỦA TRẦN HÙNG

THỜI GIAN

qua đi

qua đi

những tượng đài nhô lên mặt đất

nhô lên nỗi buồn sừng sững

...

về đây

những dấu chân lấm láp phù sa

nắng hanh hao vườn chè vạt mía

qua thác cao bão nước

niềm trinh tĩnh vỡ òa

ngày ấy

ve không miên man như bây giờ

vẫn còn khoảng trống cho tiếng gióng cửa -

                                      trâu về chuồng

tiếng quạt muỗi của mẹ ta mỗi tối

tiếng của những cánh dơi.

ngày ấy - lâu rồi

ta xa em như con trai xa mẹ

em thầm lau nước mắt cho ta

...

những con ve ngày ấy đã già

chúng biến thành nếp nhăn trên cây cổ thụ

chiều nay bên gốc cây nhìn lên

ta lặng người

trước bình thản cây thăm thẳm lên trời

 

NHỚ CON

trung thu

áp thấp về đêm Hà Nội

cha như ông trăng sau màn trời

con đang làm gì con ơi.

chiếc đèn ông sao trung thu năm ngoái

vẫn nằm trên giá sách đầy bụi

hay con đang ngồi ôm

 

ngoài kia

những ngôi sao đang bò ra từ các góc tối

rủ con cùng chạy chơi

nếu thiếu nến thì con bắt đom đóm bỏ vào

không có đom đóm thì cầm sao ra ngoài ngõ

rồi đèn sẽ sáng lên

và con sẽ tin

cha trở về cho con đêm trung thu khác

một đêm trăng xà cừ tíu tít

trên những dấu chân bé bỏng của con

 

KHÁT VỌNG

và thảm đêm trùm xuống

triền miên trên ngực của người

và còn lại mỏng manh hương khói

tro tàn dục vọng cuộc đời

...

kia ánh sáng ngất ngây

dát vàng lên cây lá

kia miên man miền hoa cúc dại

                                        lối đi trần

                                             tấm lưng nức nở

kia một miền quê gió thổi dài

khắc khoải trăng gầy nơi bến bãi

kia buổi sớm

hạt mầm thức dậy

niềm khát vọng nhói đau

 

MADONNA 

 

dàn nhạc quay cuồng

chớp vỡ từng mảng màu thế giới

Madonna hiện ra

với chiếc micrô điện tử

tóc bập bùng

cả rừng cánh tay

rùng rùng chuyển nhịp

Madonna hát

bần bật ngực lò xo

chật căng thân thể cô

bí mật

những cơn co giật

cô tiêm vào mạch máu con người

Madonna

đôi môi tơi bời

hổn hển chống chọi với tiết tấu

lại như cố giữ níu

một điều gì đang sắp mất đi

gieo mình như GiêSu

bỗng hoảng hốt tru lên như sói cái

những tình khúc man dại

hoàng hôn Châu phi

những người tình lặng lẽ ra đi

không ngoái lại

thế giới

          - động mạch đứt

 

trong đám đông cuồng nhiệt

có kẻ xé áo lót ném lên trời

nhiều người cắn rằng vào song sắt

nhưng Madonna đã ngừng hát

vùn vụt biến đi rồi

chỉ còn những mảng màu rã rời

đang ghép lại.

 

 

NGÀY VỀ

con tàu ruộng đồng băng vào đêm tối

nơi ta sinh ra

choàng lên giấc mơ nhớ thương u uất

chim kêu sương nặng

râm ri lá đồng

sen tàn nước trong cành khô soi bóng

nắng rất xa, bước chân rất khẽ

mút ngón tay ngày thơ bé

ngày đi sỏi trắng dòng sông

ngày đi thon thót lá đòng

ngày đi lá xanh lênh láng

rồi một ngày về

đầu cúi trong đêm

cầm tay nhau lặng lẽ trong đêm

ôi quê hương

cầu mong những cây đèn khép bóng.

 

 

TRƯỚC BIỂN

 

tít tắp những con sóng mọc từ ánh sáng

và biển bao dung bình tĩnh thản nhiên

thế là hết những toan tính đời thường

hết ham muốn tầng tầng

ta không còn nghĩ về vụng dại của em

không còn nghĩ về những tình ngoài của em

và ước gì có em đến bên lặng im nước mắt

 

bạn bè ơi

xin đừng quan trọng nữa

ý nghĩa cuộc sống này ư?

đây sóng sóng vô tư hiền như khoai sắn

đây sóng sóng dâng dâng sóng trào sóng lặng

đây biển tinh khôi vang sáng dệt bình  minh

 

trước biển

thật yên tâm

bởi ta nhỏ bé vô cùng.

 

 

TRÁI TIM

lớn lên cùng bầy chim cùng mái ngói sân đầm

cùng bờ sông thao thao gió

trăn trở bao nhiêu, thâm nhập nhường nào

thấm đẫm ánh sáng cùng bóng tối

tiếp sức những dòng sông

tiếp nối những chân trời

chắp cánh những núi đồi

trái tim - người là ai

mà như chiếc gầu sòng

thì thụp tát về cánh đồng thân thể.

nuôi lên tơi bời ý nghĩ

nuôi lên mùa màng kiến thức

kiêu hãnh và dằn vặt

muốn cất cánh mà không nhấc nổi

ơi vô cùng trong đêm

nhịp đập cuối cùng rồi sẽ như thế nào

chiếc gầu sòng đã vỡ

và con ta sẽ sinh ra, con của con ta sẽ sinh ra

cùng bầy chim cùng mái ngói sân đầm

cùng bờ sông thao thao gió

đất nâu lành đang nở

ủ lá men trong ngực

những bàn tay tí xíu nảy mầm.

 

CÚC XANH

xưa ai áo trắng như em,

ai cầm hoa cúc xanh như em

trăng lên cánh đồng võng nước, tiếng

sênh sáo cuối mùa, tay cầm tay lá trắng,

               em che trăng một tấm yếm sồi,

                 ta che em ngực trần lá nóng

xưa ai áo trắng như em,

ai cầm hoa cúc xanh như em

bến đò than sung rơi tầm tã, tay cầm tay lá lúa,

      mùi tóc ẩm, mùi áo ẩm, mùi dòng sông ngun ngút...

 

rồi gật đầu tạnh cơn mưa nắng lên ngơ ngác

rồi hoàng hôn đêm đêm

ta ngồi như đá, ta đi như tên

em đi đâu về đâu

ai biết

mùa xuân qua lâu rồi

bao năm ta trốn lối hoa, trốn dòng sông bến trong

đợi em về

nhưng em vẫn đi thầm con đường của riêng em

với cúc xanh áo trắng.

nguồn: vanvn.net



Tin tức khác

· TÔ NGUYỆT ĐÌNH - NHÀ BÁO YÊU NƯỚC CHỐN ĐÔ THÀNH SÀI GÒN
· CẤU TRÚC MỘT ÁC MỘNG - Tiểu luận LÊ HỒ QUANG
· TÔ THI VÂN - LẶNG LẼ XANH...
· CHỌN NGÀNH HỌC TỪ CẢM HỨNG MỘT... BÀI THƠ - Tiểu luận THANH THẢO
· NHÀ THƠ THU BỒN QUA GÓC NHÌN CỦA NGÔ THẢO
· ĐỖ ANH VŨ - TRONG CUỘC RONG CHƠI CHỮ NGHĨA
· 'THI TƯỚNG' HUỲNH VĂN NGHỆ LÀ AI?
· VỀ TIỂU THUYẾT LỊCH SỬ VIỆT NAM SAU 1975 - DIỆN MẠO VÀ KHUYNH HƯỚNG
· VỀ TIỂU THUYẾT LỊCH SỬ VIỆT NAM ĐẦU THẾ KỶ XX
· THẦY GIÁO NGUYỄN BỈNH KHIÊM VÀ BA CÂU NÓI XOAY VẦN SỬ VIỆT
· CHUYẾN BAY 'HỤT' TỚI VIỆT NAM ĐÃ GIÚP TÁC PHẨM 'HOÀNG TỬ BÉ' RA ĐỜI
· VUA MINH MẠNG TRÁCH, VUA THIỆU TRỊ PHẪN NỘ QUAN CHẬM CỨU DÂN VÙNG LŨ
· THIÊN TÍNH NỮ VÀ CÁ TÍNH SÁNG TẠO TRONG THƠ NÔM HỒ XUÂN HƯƠNG NHÌN TỪ NGHỆ THUẬT DỤNG ĐIỂN
· ĐINH THỊ THU VÂN - MỘT CÂY BÚT TRƯỞNG THÀNH TỪ SAU CHIẾN TRANH KẾT THÚC
· 'LÀNG' HAY 'THÔN' - PHÁT HUY MỘT KHÁI NIỆM VĂN HÓA
· PHÁT HUY GIÁ TRỊ DI SẢN CỦA DANH NHÂN VĂN HÓA LÊ QUÝ ĐÔN TRONG XÃ HỘI ĐƯƠNG ĐẠI
· CUỘC 'HÀNH QUÂN' CUỐI CÙNG CỦA ĐẠI TÁ TÔN NỮ NGỌC TOẢN
· ĐÓ KỴ TÀI NĂNG CỦA TRẠNG NGUYÊN ĐÀO SƯ TÍCH, HOÀNG ĐẾ NHÀ MINH VIẾT 4 PHONG THƯ, NỘI DUNG LÀ GÌ?
· CHUYỆN TÌM MỘ NHÀ VĂN DƯƠNG THỊ XUÂN QUÝ
· KHI NHÀ VĂN NHẤT LINH BÌNH THƠ ANH THƠ

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ TRẦN QUANG KHẢI - PHÙNG VĂN KHAI biên soạn và dịch (14/11/2025)
♦ TÔ NGUYỆT ĐÌNH - NHÀ BÁO YÊU NƯỚC CHỐN ĐÔ THÀNH SÀI GÒN (14/11/2025)
♦ CẤU TRÚC MỘT ÁC MỘNG - Tiểu luận LÊ HỒ QUANG (14/11/2025)
♦ TÔ THI VÂN - LẶNG LẼ XANH... (14/11/2025)
♦ CHỌN NGÀNH HỌC TỪ CẢM HỨNG MỘT... BÀI THƠ - Tiểu luận THANH THẢO (12/11/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1801127
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 66638
Truc tuyen Trực tuyến: 18

...

...

Designed by VietNetNam