• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Tin văn
 
RƯỚC ĐUỐC, ĐỪNG “RƯỚC ĐẤT” NGƯỜI KHÁC!

RƯỚC ĐUỐC, ĐỪNG “RƯỚC ĐẤT” NGƯỜI KHÁC!



Trên bản đồ hành trình rước đuốc Olympic Bắc Kinh qua nhiều địa chỉ trên khắp thế giới, người Việt Nam ngạc nhiên khi thấy một ô vuông thuộc về lãnh thổ quốc gia mình. Ô vuông ấy trên bản đồ rước đuốc bao trọn quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam, như muốn nhấn mạnh hay gây sự chú ý về một điều gì. Khi toàn bộ lãnh thổ Trung hoa đại lục trên bản đồ sáng lên, từ Bắc Kinh tới đảo Hải Nam, thì cả quần đảo Hoàng Sa nằm trong ô vuông ấy cũng…được bật đèn đỏ cho sáng lên.Thì ra, người ta muốn nhấn mạnh: quần đảo Trường Sa của Việt Nam là thuộc về…đảo Hải Nam(sic!). Ý này không hề “ẩn” chút nào, mà hơi bị “lộ”. Chỉ còn mấy ngày nữa, trên đảo Lý Sơn quê tôi sẽ diễn ra một lễ hội đặc biệt được tổ chức hàng năm vào rằm tháng ba âm lịch: đó là “lễ khao lề tế lính Hoàng Sa”. Những dân binh người Việt trên đảo Lý Sơn từ hơn 300 năm trước, cứ mỗi năm vào mùa gió nồm tháng ba biển lặng, lại chuẩn bị hành trang xuống thuyền trực chỉ Hoàng Sa quần đảo.Họ tới Hoàng Sa theo lệnh Chúa Nguyễn để khẳng định chủ quyền người Việt trên quần đảo đặc biệt này. Thời đó, họ không rước đuốc, mà rước linh hồn của Tổ quốc Việt Nam tới trấn giữ quần đảo này mà họ coi như một phần máu thịt thiêng liêng của đất Mẹ Việt Nam. Giở lại nhiều trang sách sử, mới biết thời ấy trên quần đảo Hoàng Sa chỉ có những dân binh người Việt, cụ thể hơn là người dân đảo Lý Sơn, người dân Quảng Ngãi “ hộ khẩu” trên đó. Họ đánh bắt sản vật biển đảo, họ lặn tìm những báu vật từ các tàu ngoại quốc bị đắm chìm. Họ đã sống suốt cả năm ròng trên quần đảo Hoàng Sa, và chỉ xuống thuyền về lại Lý Sơn, về lại đất liền khi có đội dân binh khác đi thuyền ra Hoàng Sa thay thế họ. Đối đầu với hiểm nguy, trụ giữa nơi mịt mùng sóng gió, những dân binh ấy của đảo Lý Sơn đã nhiều người “ một đi không trở lại”. Nhưng cứ hàng năm, những đội thuyền từ Lý Sơn lại trực chỉ Hoàng Sa. Xin hãy hình dung 300 năm trước, phương tiện đi biển còn thô sơ thế nào, và hành trang của người dân binh Lý Sơn ra Hoàng Sa đơn giản làm sao, ta mới thấm thía hết sự hy sinh vô bờ bến của cha ông mình khi quyết khẳng định chủ quyền quốc gia trên quần đảo Hoàng Sa. Những chiếc chiếu dùng để bó thây khi tử nạn, những sợi dây thừng sẵn sàng cột chung những phận người lại với nhau khi đương đầu biển lớn và bão dữ…Tất cả cái bi hùng ấy đều được tái hiện trong “ lễ khao lề tế lính Hoàng Sa” do những người dân đảo Lý Sơn, những họ Phạm Quang, Phạm Văn, Phạm Hữu, Võ Văn…những họ đã từng đóng góp máu xương bảo vệ và khẳng định chủ quyền trên quần đảo Hoàng Sa, thực hiện tại Âm linh tự trên đảo Lý Sơn.
 
   Thể thao, nhất là đại hội thể thao Olympic thế giới, là nơi thể hiện tinh thần cao thượng và hữu nghị của các dân tộc trên khắp hành tinh. Trong cuộc thi tài lớn ấy giữa các vận động viên trên toàn thế giới, sẽ có người thắng kẻ thua, nhưng sự cao thượng và tinh thần Olympic thì luôn chiến thắng. Và trong cuộc đua tài ấy, dĩ nhiên không một quốc gia nào trên thế giới bị “ mất đất”-dù chỉ một hòn đảo nhỏ-và không một quốc gia nào lại lấy sự “ lấn đất giành đất” làm mục tiêu của Olympic cả! Vì thế, cái “ ô vuông kỳ quặc” khoanh vùng quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam hiện trên bản đồ rước đuốc thế vận hội Olympic Bắc Kinh 2008 có vẻ lạc lõng và không hề mang một tí chút nào của “ tinh thần Olympic” đúng như tôn chỉ và mục tiêu từ ban đầu của Thế vận hội.Rước đuốc Olympic, rất hay, nhưng xin đừng lập lờ dùng chiêu“rước đuốc” để “ rước đất” có chủ quyền của quốc gia khác-ở đây là quần đảo Hoàng Sa của Việt Nam-mà phải tội với cả thế giới yêu hoà bình, phải tội với chính ngày hội thể thao lớn nhất hành tinh là Olympic thế giới.  
 
Thanh Thảo


Tin tức khác

· ĐẢNG ỦY XÃ TAM MỸ TỔ CHỨC VÒNG CHUNG KHẢO HỘI THI KỂ CHUYỆN TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH
· NHÂN CHỨNG VỤ KHÔNG TẶC 1978: 'TÔI ĐÃ BA LẦN CHỜ CHẾT"
· THƯ VIỆN KHU LƯU NIỆM BÍCH KHÊ: ĐIỂM SÁNG VĂN HÓA VỚI GẦN 4000 ĐẦU SÁCH, LAN TỎA TRI THỨC ĐẾN CỘNG ĐỒNG
· CUỘC ĐẤU TRÍ VÁCH MẶT TÊN GIÁN ĐIỆP ĐỘI LỐT NHÀ BÁO
· THƯ VIỆN NHỎ TRONG LÒNG NHÀ LƯU NIỆM BÍCH KHÊ
· 12 THÀNH PHẦN CHÍNH CỦA DI SẢN VĂN HÓA THẾ GIỚI THỨ 9 CỦA VIỆT NAM
· ĐỘI TƯỢNG BINH CÓ SỨC MẠNH KHỦNG KHIẾP NHẤT SỬ VIỆT KHIẾN PHƯƠNG BẮC KHIẾP VÍA
· 'THẦN ĐỒNG NGOẠI NGỮ' DANH TIẾNG NHẤT NHÌ LỊCH SỬ PHONG KIẾN
· CÓ PHẢI DO TÂM LINH MÀ MIẾU TRUNG LIỆT Ở GÒ ĐỐNG ĐA BỊ PHÁ DỠ?
· BÍ ẨN VỎ LÚA HUYỀN THOẠI THỜI THƯỢNG CỔ Ở AN GIANG
· NGUYỄN PHAN QUẾ MAI GIÀNH HAI GIẢI THƯỞNG VĂN HỌC PHÁP
· LỊCH SỬ PHẬT GIÁO - HÀNH TRÌNH TRUYỀN THỪA VÀ CHUYỂN GIAO QUA 25 THẾ KỶ
· 'CON HOANG' - TÁC PHẨM ĐƯA FAULKNER ĐẾN GIẢI NOBEL CÓ GÌ ĐẶC BIỆT?
· KIẾN TRÚC SƯ TRƯỞNG CỦA PHONG TRÀO DUY TÂN VÀ ĐÔNG DU LÀ AI?
· NGƯỜI VỆT ĐÃ TỪNG CHIẾN THẮNG QUÂN CỦA TẦN THỦY HOÀNG Ở THỜI ĐẠI NÀO?
· NGƯỜI VIỆT DUY NHẤT LÀM ĐẾN CHỨC TỂ TƯỚNG THỜI NHÀ ĐƯỜNG TRUNG HOA
· TÌNH YÊU LỚN VỚI BÁC SĨ A. YERSIN
· ĐA ĐOAN, ĐỘC ĐÁO HỒ NGUYÊN TRỪNG
· HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG CỦA LOUISE GLUCK
· NỮ THI SĨ MỸ LOUISE GLUCK VÀ CHUYỆN VỀ GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH (14/10/2025)
♦ CẤU TRÚC 'ĐÁM MÂY' TRONG THƠ ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN (14/10/2025)
♦ ĐẦU NÃO CỦA KẺ ĐỊCH CHỨNG KIẾN NƯỚC VIỆT NAM ĐỘC LẬP RA ĐỜI (14/10/2025)
♦ NHÀ THƠ TÂN QUẢNG - MƯỢN THƠ LỤC BÁT LÀM THUYỀN (14/10/2025)
♦ ĐẠI THI HÀO NGA PUSHKIN - MỘT THỜI ĐỂ YÊU, MỘT THỜI ĐỂ CHẾT (14/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1772924
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 59700
Truc tuyen Trực tuyến: 7

...

...

Designed by VietNetNam