• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Tin văn
 
VỀ ĐỊA DANH LANG GIA VÀ CHUYỆN VIỆT VƯƠNG CÂU TIỄN THIÊN ĐÔ

VỀ ĐỊA DANH LANG GIA VÀ CHUYỆN VIỆT VƯƠNG CÂU TIỄN THIÊN ĐÔ



  Phan Anh Dũng

 
inShare
Về địa danh Lang Gia và chuyện Việt Vương Câu Tiễn thiên đô tới Lang Gia

Trong khi tìm hiểu về chữ Lang 郎, người viết nhiều lần bắt gặp một địa danh khác là Lang Gia 琅邪, cũng đọc Lang Da, ngày nay thường viết là 琅琊, là một địa danh cổ ở phía Nam tỉnh Sơn Đông Trung Quốc, ở vùng ven biển gần thành phố Thanh Đảo: https://baike.baidu.com/item/%E7%90%85%E9%82%AA

Điều đáng lưu ý là địa danh này gắn với chuyện vua nước Việt là Câu Tiễn [1] đã (hay có dự định) thiên đô tới đây. Theo sách Việt Tuyệt thư :《越绝书》:“勾践大霸称王,徙琅琊都也。” [Việt Tuyệt thư ] : Câu Tiễn đại bá xưng vương, tỉ Lang Gia đô dã (Câu Tiễn làm bá chủ, xưng vương, dời đô tới Lang Gia)

Điều đáng bình luận là tại sao Câu Tiễn quyết định bỏ vùng đất bản bộ thân thiết là đất Cối Kê [2] nơi từng “nằm gai nếm mật” để vượt sông Trường Giang đến một nơi xa lạ, khá xa về phía bắc của Cối Kê để định đô ? Phải chăng chỉ để thuận tiện cho việc tranh bá đồ vương hay còn lý do nào khác? Lý do khác đó là gì ? Nếu để ý rằng vùng Sơn Đông vốn là đất Đông Di, không phải đất Hán tộc gốc, thì cần nghĩ đến khả năng đó là đất cũ của người Việt chứ chả phải nơi xa lạ gì cả, đơn giản là Câu Tiễn chỉ thiên đô về đất cũ mà thôi ! Địa danh Lang Gia này cũng gần với Thành Lang ở nước Lỗ mà người viết đề cập ở bài trước, nhưng chếch về phía bờ biển.  

Vết tích phi Hán tộc của tên Lang Gia 琅邪 nằm trong chính chữ viết tên của nó, vì chữ Gia 邪 còn có âm là “Tà” mang nghĩa rất xấu (gian tà, tà ma), khiến người Hán sau này phải đổi ra 琅琊 (giữ âm Lang Gia, nhưng thêm bộ ngọc vào chữ Tà cho đẹp nghĩa). Khả năng đây là chữ ghi âm tiếng nói của một tộc khác, giống như trên thanh kiếm cổ Câu Tiễn lại ghi tên là Cưu Thiển (鳩淺), thiển là nông cạn, hạn hẹp, nghĩa không hay ho gì. 

Bây giờ giả định đó là tên được đặt ra bởi nhóm người Bách Việt nói ngôn ngữ Nam Á (mà đại biểu lớn nhất hiện nay là nhóm Việt-Mường)  thì việc tìm hiểu ý nghĩa của nó dựa theo tiếng Việt (Kinh) sẽ chẳng có gì là điên rồ hay phản khoa học: 

Chữ Lang 琅 theo trang www.vividict.com vốn đồng với các chữ lang 郎, 瑯, 廊và cả chữ lương 良nữa, đều chỉ cái hành lang bên cung điện. Mà “Lang 郎” tức là “làng” như người viết đã tìm hiểu và phân tích. Còn chữ Gia 邪nghĩa là gì ? Trong khi tìm hiểu chữ này người viết để ý đến một chữ “gia 爺” khác vốn nghĩa là “cha, bố”, dạng cổ văn của nó dùng chính chữ “tà 邪” làm bộ phận biểu âm chứ không phải chữ da 耶như chữ viết hiện đại, như hình sau:  

Vậy phải chăng Lang Gia 琅邪 là “Làng Cha” tức làng gốc, làng chủ của một quần thể dân cư Việt nào đó ? Mô thức kết cấu tên này khá giống với tên Cổ Loa hay Khả Lũ, kinh đô cổ của nước Âu Lạc mà Giáo sư Trần Trí Dõi giải là “Kẻ Chủ”, kẻ cũng là từ chỉ địa danh như làng.

Khả năng chữ Gia 爺 nghĩa là cha vốn không phải là từ gốc của Hán tộc, vì Kinh Thi không có, sách Thuyết Văn cũng không ghi nhận. Chữ này có lẽ chỉ mới xuất hiện trong Hán ngữ sau đời Tần, khi Hán tộc đã chiếm được vùng Nam Trường Giang của nhóm Bách Việt. Có khả năng từ “cha” của người Việt hiện nay và từ “gia 爺” của nhóm Bách Việt vùng Trường Giang vốn ngày xưa cùng một gốc, vì quan hệ giữa phụ âm gi- và ch- là khá gần chẳng hạn chữ Nôm dùng chữ triều “朝” ghi âm “chào”, “chầu”, đồng thời cũng là biểu âm của chữ “giàu".

Nguồn: vanhoanghean,

  • Thứ ba, 19 Tháng 6 2018 16:40
  •  


Tin tức khác

· ĐẢNG ỦY XÃ TAM MỸ TỔ CHỨC VÒNG CHUNG KHẢO HỘI THI KỂ CHUYỆN TẤM GƯƠNG ĐẠO ĐỨC HỒ CHÍ MINH
· NHÂN CHỨNG VỤ KHÔNG TẶC 1978: 'TÔI ĐÃ BA LẦN CHỜ CHẾT"
· THƯ VIỆN KHU LƯU NIỆM BÍCH KHÊ: ĐIỂM SÁNG VĂN HÓA VỚI GẦN 4000 ĐẦU SÁCH, LAN TỎA TRI THỨC ĐẾN CỘNG ĐỒNG
· CUỘC ĐẤU TRÍ VÁCH MẶT TÊN GIÁN ĐIỆP ĐỘI LỐT NHÀ BÁO
· THƯ VIỆN NHỎ TRONG LÒNG NHÀ LƯU NIỆM BÍCH KHÊ
· 12 THÀNH PHẦN CHÍNH CỦA DI SẢN VĂN HÓA THẾ GIỚI THỨ 9 CỦA VIỆT NAM
· ĐỘI TƯỢNG BINH CÓ SỨC MẠNH KHỦNG KHIẾP NHẤT SỬ VIỆT KHIẾN PHƯƠNG BẮC KHIẾP VÍA
· 'THẦN ĐỒNG NGOẠI NGỮ' DANH TIẾNG NHẤT NHÌ LỊCH SỬ PHONG KIẾN
· CÓ PHẢI DO TÂM LINH MÀ MIẾU TRUNG LIỆT Ở GÒ ĐỐNG ĐA BỊ PHÁ DỠ?
· BÍ ẨN VỎ LÚA HUYỀN THOẠI THỜI THƯỢNG CỔ Ở AN GIANG
· NGUYỄN PHAN QUẾ MAI GIÀNH HAI GIẢI THƯỞNG VĂN HỌC PHÁP
· LỊCH SỬ PHẬT GIÁO - HÀNH TRÌNH TRUYỀN THỪA VÀ CHUYỂN GIAO QUA 25 THẾ KỶ
· 'CON HOANG' - TÁC PHẨM ĐƯA FAULKNER ĐẾN GIẢI NOBEL CÓ GÌ ĐẶC BIỆT?
· KIẾN TRÚC SƯ TRƯỞNG CỦA PHONG TRÀO DUY TÂN VÀ ĐÔNG DU LÀ AI?
· NGƯỜI VỆT ĐÃ TỪNG CHIẾN THẮNG QUÂN CỦA TẦN THỦY HOÀNG Ở THỜI ĐẠI NÀO?
· NGƯỜI VIỆT DUY NHẤT LÀM ĐẾN CHỨC TỂ TƯỚNG THỜI NHÀ ĐƯỜNG TRUNG HOA
· TÌNH YÊU LỚN VỚI BÁC SĨ A. YERSIN
· ĐA ĐOAN, ĐỘC ĐÁO HỒ NGUYÊN TRỪNG
· HÀNH TRÌNH ĐẾN VỚI GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG CỦA LOUISE GLUCK
· NỮ THI SĨ MỸ LOUISE GLUCK VÀ CHUYỆN VỀ GIẢI NOBEL VĂN CHƯƠNG

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH (14/10/2025)
♦ CẤU TRÚC 'ĐÁM MÂY' TRONG THƠ ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN (14/10/2025)
♦ ĐẦU NÃO CỦA KẺ ĐỊCH CHỨNG KIẾN NƯỚC VIỆT NAM ĐỘC LẬP RA ĐỜI (14/10/2025)
♦ NHÀ THƠ TÂN QUẢNG - MƯỢN THƠ LỤC BÁT LÀM THUYỀN (14/10/2025)
♦ ĐẠI THI HÀO NGA PUSHKIN - MỘT THỜI ĐỂ YÊU, MỘT THỜI ĐỂ CHẾT (14/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1772973
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 59700
Truc tuyen Trực tuyến: 6

...

...

Designed by VietNetNam