TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Diễn đàn lý luận
VĨNH BIỆT NHÀ THƠ TRẺ KHÁNH VĂN TRẦN NHẬT MINH - 'CỨ ĐI NHƯ THẾ... CỨ ĐI NHƯ CHƯA TỪNG TRỞ VỀ'
VĨNH BIỆT NHÀ THƠ TRẺ KHÁNH VĂN TRẦN NHẬT MINH - 'CỨ ĐI NHƯ THẾ... CỨ ĐI NHƯ CHƯA TỪNG TRỞ VỀ'
NGUỒN: Vanvn- CẬP NHẬT NGÀY: 8 THÁNG TƯ, 2024 LÚC 17:54
“Dải ánh sáng vẽ nụ cười chiều tà/ Mùa xuân lạ lùng gương mặt lá cắt/ Cứ đi như thế… cứ đi như chưa từng trở về/ Đi như thể xa hơn xác thân này đơn độc…”. Đó là những vần thơ trong bài Ô cửa mưa của nhà thơ trẻ Trần Nhật Minh, người vừa vĩnh viễn ra đi ở tuổi 43, trong vòng tay và tiếng đàn, tiếng hát yêu thương của gia đình, bạn bè vào tối 7.4 tại Hà Nội.
Nhà báo, nhà thơ Khánh Văn Trần Nhật Minh
Trần Nhật Minh ra đi sau nhiều năm chống chọi với bệnh trọng. Anh để lại nỗi tiếc thương sâu sắc trong bạn bè làng văn, làng báo về một trái tim tự do, phóng khoáng, nồng nhiệt với cuộc đời nhưng giữ riêng mình những nỗi buồn nhân thế.
Nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên – một người thầy, người bạn vong niên của Trần Nhật Minh – cho biết nhà báo, nhà thơ Trần Nhật Minh đã ra đi thanh thản.
Chỉ ít ngày nữa là đến sinh nhật anh.
Hình ảnh xúc động được bạn bè chia sẻ ngày anh ra đi là hình ảnh bạn bè, người thân vây quanh giường bệnh, đàn hát ru anh vào cõi không cùng bằng một khúc tình ca êm dịu đã đi cùng tuổi trẻ du ca của anh và bạn bè.
Những giọt nước mắt lặn vào trong, chỉ có tiếng đàn tiếng hát tha thiết, yêu thương vang lên cho một cuộc tiễn biệt sau cuối trong tối mưa xuân đang tưới tẩm vào lòng đất những ngọt lành để hạt mầm vun lên.
Như thế trời đã chiều lòng người, sắp xếp cho cuộc “trở về” của nhà thơ trong một đêm mưa, để anh được chia tay người thân, bạn bè qua những “ô cửa mưa” (tên một bài thơ của Trần Nhật Minh).
Trần Nhật Minh sinh ngày 1.5.1981 tại huyện Ứng Hòa, Hà Nội. Anh từng làm việc tại báo Khoa Học Phổ Thông, Phụ Nữ Thủ Đô, Đài truyền hình Kỹ thuật số VTC…
Ngoài sự nghiệp làm báo, anh còn là tác giả của những câu thơ khoáng đạt, với bút danh Khánh Văn Trần Nhật Minh. Thơ anh được yêu thích bởi lối viết tự do, phóng túng và dạt dào tình cảm.
Nhà thơ Khánh Văn Trần Nhật Minh (trái) trình diễn trên Sân thơ trẻ trong Ngày thơ Việt Nam năm 2010 tại Văn Miếu Quốc Tử Giám Hà Nội
Trong bài viết giới thiệu trang thơ Khánh Văn Trần Nhật Minh trên trang web của Hội Nhà văn Việt Nam có trích lời nhà thơ Nguyễn Quang Thiều – Chủ tịch Hội Nhà văn Việt Nam – về tập thơ Khúc hát cánh đồng (NXB Hội Nhà Văn) của Trần Nhật Minh.
“Trong thơ của Trần Nhật Minh, giữa bao tầng cảm xúc, giữa lớp lớp hình ảnh và sự chìm sâu của suy tưởng, tôi thấy một con đường hiện lên. Đó là con đường của sự trở về. Và tôi vừa bị ám ảnh, vừa được gợi mở từ con đường đấy. Con đường trở về ấy là con đường để rời bỏ những phù phiếm, những cám dỗ, những hoang mang vô định và trở về một nơi chốn mà những giá trị muôn đời trú ngụ. Chỉ ở đó, nhà thơ, một con người, mới tìm thấy những gì thực sự có ý nghĩa với đời sống”.
Thương tiếc vĩnh biệt nhà thơ trẻ Khánh Văn Trần Nhật Minh, xin giới thiệu bài thơ Ô cửa mưa của anh in trong tập Khúc hát cánh đồng:
Ô cửa mưa
Những giấc ngủ chập chờn kéo tôi về ô cửa mưa
Những giấc mưa lạnh tanh rơm mới
Đêm đêm trên từng bậu cửa
Hương mưa mùa chảy lan nơi hạt thóc nảy mầm
Có vẻ đẹp nào tôn nghiêm như giờ khắc tái sinh?
Khẽ cựa mình ánh mắt giọt sương
Ngọn mây đi về hai chiều sáng tối
Ai mải mê chạy trên lối quen ruỗng nát
Ai đang lặng im đếm từng bước chân cũ kỹ của mình…?
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.