Em đã để quên nụ hôn ở đầu ngọn gió/ Anh ơi nhặt gió dùm em/ Đem nụ hôn về cất trong túi áo/ Lâu lâu mở túi ra xem/ Nụ hôn cười ngất ngưỡng/ Tình nghiêng!
Cây rừng đã che phủ hết các cao điểm xưa/ Nhưng linh khí người xưa còn mãi/ Gió sớm thổi mát từng ngôi mộ/ Giặc tan cao nguyên lại thanh bình// Sự thanh bình đời anh không đến được/ Nhưng thanh bình đến với Tổ Quốc anh/ Tuổi xuân anh không trọn/ Nhưng quê nhà trọn vẹn mùa xuân// Đá đứng đá ngồi/ Đá ấm bên anh/ Sống bám đá chết anh thành đá/ Đá cho anh tiếp tục cuộc đời.
Nhà thơ Vi Thuỳ Linh sinh ngày 4.4.1980 tại Hà Nội trong gia đình trí thức nghệ sĩ. Đăng đàn khi 15 tuổi, qua 28 năm sáng tác, chị đã khẳng định thương hiệu, giữ bền niềm tin yêu của độc giả về lao động tận hiến cho tiếng Việt và thi ca hiện đại Việt Nam.
Vanvn trân trọng giới thiệu chùm thơ Vi Thuỳ Linh đến bạn đọc.
Tôi đã không thể quên được vẻ đẹp của Hà Nội với những chiếc xe máy tấp nập qua lại vào lúc tan tầm khi trời dần sẩm tối. Âm thanh náo nhiệt của những chiếc xe máy nhất loạt xuất phát khi có tín hiệu giao thông dường như đã lấy đi thần vía của tôi. Tôi cũng đã muốn trở thành một thành viên trong số những con người đang đeo khẩu trang kín mặt kia. Đó là dáng vẻ của những con người đang trở về nhà sau một ngày dài”.
Rồi bà dặn tôi đánh Mỹ xong rồi thì về tìm chùm chìa khóa dưới mái che bể nước mưa phía sân sau ngôi nhà lớn của gia tộc, ở đường Mã Khái. Chùm chìa khóa có mười hai chìa tất cả…
Chúng mình ngồi đống cửa chùa/ Tiểu nâng tay lẫy, sư cười lặng thinh// Cái hôn đẫm cõi nhân sinh/ Mái cong ngói đọng nghìn nghìn máu tươi// Chúng mình gọi Phật tổ ơi/ Ba pho Tam thế nghe rồi cũng im
“Thơ Tế Hanh thuyết phục người Quảng Ngãi chính bởi hồn thơ ông vô cùng thuần phác. Đó là tâm hồn của một người dân Quảng Ngãi. Vì những lý do lịch sử, địa lý và những gì khác nữa, mà tâm hồn người Quảng Ngãi đặc biệt thuần phác. Tâm hồn ấy có thể mãnh liệt, có thể cực đoan và đôi khi có thể tinh tế, nhưng cái nổi bật nhất của nó là sự thuần phác, ngây thơ, nghiêng hẳn về nội cảm”.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.