Mong chị thanh thản trút bỏ gánh nặng trần gian về với cõi trời an lạc. Xin chia sẻ nỗi buồn không gì bù đắp nổi với anh Hoàng Phủ Ngọc Tường, hai cháu Líp và Lim (Dạ Thi, Dạ Thư) cùng đại gia đình”. Nhà thơ Trần Chấn Uy từ Nha Trang, Khánh Hòa chia sẻ. “Thiếu chị, bỗng thấy nhân gian trở nên trống vắng hơn chị ạ. Ở nơi xa, em chỉ biết gửi tới miền xa thẳm, nơi chị dần khuất về phía chân trời một nén hương lòng. A Di Đà Phật”.
Dòng nước đầu nguồn ủ rượu quê hương// Men lá rừng ướp hương tình của núi/ Trên bản Thượng rượu cần mừng lúa mới// Lễ cúng thần linh không thiếu giọt ngọc trời/ Khắp buôn làng thưởng thức vị quê hương/ Hồn dân tộc ngấm trong từng nhịp thở!
“Nếu biết trước tình yêu là cay đắng/ Vẫn nguyện lòng uống cạn những buồn vui/ Chỉ một giây đủ hạnh phúc trọn đời/ Ai biết trước ngày mai còn được thức”.
Cánh diều của tuổi thơ em/ Liệng chao vọng tiếng sáo vào không trung/ Ước mơ em, ước mơ chung/ Trời xanh thăm thẳm của cùng tuổi thơ/ Cô Tiên liệng cánh nghiêng chờ/ Nâng em lên những bến bờ khát khao/ Em vui hạnh phúc tuôn trào/ Tuổi thơ bốn biển nhà nào cũng vui!
Cánh diều của tuổi thơ em/ Liệng chao vọng tiếng sáo vào không trung/ Ước mơ em, ước mơ chung/ Trời xanh thăm thẳm của cùng tuổi thơ/ Cô Tiên liệng cánh nghiêng chờ/ Nâng em lên những bến bờ khát khao/ Em vui hạnh phúc tuôn trào/ Tuổi thơ bốn biển nhà nào cũng vui!
Sự mặc định nghìn trùng gió cát hoang vu// Lầm lỗi hồn nhiên, cơn khôn dại nhạt nhoà nước mắt/ Những bậc thánh đôi khi không định được phận mình// Thảo nguyên mênh mông loanh quanh cuộc sinh tồn tàn khốc/ Sinh sôi và cái chết lặng lẽ vòng xoay sinh diệt tuần hoàn/ Hưng vong và thiện ác cũng tuần hoàn mặc định nhân gian.
Năm học đã kết thúc/ Sách vở lại reo vang/ Em tung tăng đường làng/ Nhởn nhơ đi bắt nắng// Bắt một nắng trong tay/ Cất trong ngăn hộp bút/ Bắt hai nắng trong tay/ Nhìn trời xanh cao vút.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.