• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
CHỞ BA DẠO PHỐ

CHỞ BA DẠO PHỐ



Bùi Thanh Xuân

 
 

 

Tại sao không nghĩ ra chuyện này nhỉ, mùa hè thật tuyệt, sao không một lần chở người đi dạo phố

Khá lâu rồi, vài năm hay vài chục năm hay chưa một lần làm cái việc dìu Ba lên chiếc xe máy, nghe hơi ấm phụ tử phía sau lưng

Hồi nhỏ, trong ba anh em trai, có lẽ tôi là đứa con được Ba chở đi trên chiếc Mobylette màu xanh nhạt nhiều nhất. Ông bận rộn với công việc ở xa, thỉnh thoảng mới về. Mỗi kỳ nghỉ của Ba, tôi được đi khắp nơi, được ung dung kéo chiếc ghế cao hơn người trong một quán phở bắc, được vùi trong cát biển, lặn ngụp sặc nước chỉ cao tới mắt cá. Không có quê để về, ông lại chở tôi đến vùng ven, ruộng lúa vàng ươm, cò trắng bay lượn và lần đầu tiên ngỡ ngàng nhìn thấy con trâu khổng lồ kéo theo chiếc bừa trên bãi ruộng khô

Ba tôi tuốt nắm lúa vàng trên tay, xòe ra cho tôi thấy và giải thích hạt cơm ăn hằng ngày từ đâu mà có, sự khổ nhọc của người nông dân làm ra hạt gạo cho chúng ta ăn. Ông dặn dò khi ăn đừng để rơi vãi hoặc cơm còn sót lại trong chén

Không dễ thực hiện lời Ba dặn nhưng tôi không quên

Mười lăm tuổi tôi đã ra đi, đi miết, rời xa ngôi nhà của mình. Khi trở về thì Ba đã già yếu, không còn cơ hội đi đây đó nữa

Bận rộn với công việc của mình rồi chuyện gia đình vợ con, cơm áo gạo tiền, mãi mê kiếm thật nhiều tiền, tôi quên mất chuyện ngày cũ còn thơ, quên cậu ru của Mẹ, lời dặn dò của Ba, không để tâm chuyện khi người ta già đi là lúc trẻ lại, thèm nghe câu âu yếm, cử chỉ vuốt ve. Thèm được có người thân yêu bên cạnh để không phải sợ hãi, cô đơn. Thèm được những món quà tặng, những món ăn dù ăn không nhiều. Người già khát khao đủ thứ, họ ngày càng lui về tuổi thơ mà, những khát khao tình cảm được chìu chuộng, quan tâm, được lẫy hờn than thở

Phụng dưỡng Cha Mẹ bằng đồng tiên nhưng lại không quan tâm đến chuyện ngồi thật gần bên Ba, không hiểu rằng người già không cần nhiều tiền

Tại sao không thử một lần dìu người lên chiếc xe Mobylette màu xanh nhạt, nghe hơi ấm từ vòng tay ôm chặt mình. Như lúc nhỏ sung sướng nhìn hàng cây bên đường chạy lùi về phía sau. Nhất định vậy, hôm nay sẽ về chở Ba đi ra phố

À, cũng chỉ là mơ thôi, chỉ là ray rứt, tiếc và hối hận

Cơ hội không còn, tháng nữa là giổ lần 42, chỉ có những món chay. Mẹ dặn phải cúng như vậy

Khi người ta già, người ta thấy mình trẻ lại và người ta nhớ nhiều chuyện

Khi người ta già người ta hay trách mấy đứa con vô tâm nhưng người ta lại ân hận về những chuyện chưa hoặc không làm được

Hãy thử một lần chở Ba ra phố, tại sao không ?

Mơ thôi, chiều nhớ về với mẹ, thủ thỉ chuyện đông, tây, viết tiếp truyện ngắn dỡ

 

Bùi Thanh Xuân
Nguồn: vanchuongviet.org, 14/6/2017


Tin tức khác

· TRƯỜNG CA ĐẦU TIÊN CỦA TÔI - Tiểu luận THANH THẢO
· CÔ LÁI ĐÒ BÍ ẨN NGUYỆN CHẾT THAY NGUYỄN BÍNH 58 NĂM TRƯỚC
· NHỮNG CHUYỆN TÌNH ÉO LE TRONG SỬ VIỆT - Tiểu luận LÊ HỒNG KHÁNH
· VÌ SAO BA ANH EM NHÀ TÂY SƠN 'NỒI DA XÁO THỊT"?
· NHỚ NHÀ VĂN ĐOÀN GIỎI - Tiểu luận THANH THẢO
· J. ROUSSEAU - ĐA TÀI, ĐA NẠN, ĐA ĐOAN
· NGƯỜI NƯỚC NGOÀI KINH NGẠC VỀ MỘT SÀI GÒN NHÔN NHỊP TỪ HƠN 100 NĂM TRƯỚC
· 50 NĂM THƠ VIỆT - NHÌN TỪ THÀNH PHỐ HỒ CHÍ MINH - Tiểu luận PHAN HOÀNG
· TRẦN HÙNG VÀ NHỮNG GIẤC MƠ THƠ TINH KHIẾT - Tiểu luận LÊ HOÀI LƯƠNG
· 'MƯA ĐỎ' - MỘT SỰ TRI ÂN SÂU SẮC
· 6 TIỂU THUYẾT VĂN HỌC KINH ĐIỂN ĐƯỢC CHUYỂN THỂ THÀNH PHIM
· THƠ KHÁNG CHIẾN - TỪ THỜI SỰ ĐẾN KẾT TINH -Tiểu luận HỮU THỈNH
· NỬA THẾ KỶ 'BÀI THÁNH CA BUỒN"
· GIAO LƯU VÀ TIẾP BIẾN VĂN HÓA TRONG VĂN HỌC VIỆT NAM TỪ 1975 ĐẾN NAY - MỘT VÀI ĐẶC ĐIỂM NỔI BẬT - Tiểu luận TRẦN LÊ HOA TRANH
· THÀNH TỰU CỦA NỀN VĂN HỌC NƯỚC N HÀ TỪ 1975 ĐẾN NAY - Tiểu luận TRẦN HOÀI ANH
· MỸ HỌC TỐC ĐỘ TRONG THƠ CA ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN
· NHỮNG DẤU ẤN VĂN XUÔI TỰ SỰ TRONG VĂN HỌC VIỆT NAM 80 NĂM SAU CÁCH MẠNG THÁNG TÁM (1945 - 2025)
· ĐỂ QUẢNG TRƯỜNG ĐÔNG KINH NGHĨA THỤC XỨNG ĐÁNG VỜI TÊN GỌI CỦA NÓ
· NHÀ THƠ HỮU THỈNH - 'CỐ LÁCH QUA CẶN LẮNG ĐỜI MÌNH'
· HÌNH TƯỢNG NGƯỜI LÍNH TRONG TRƯỜNG CA THANH THẢO

Tin tức mới
♦ TRƯỜNG CA ĐẦU TIÊN CỦA TÔI - Tiểu luận THANH THẢO (01/10/2025)
♦ CÔ LÁI ĐÒ BÍ ẨN NGUYỆN CHẾT THAY NGUYỄN BÍNH 58 NĂM TRƯỚC (01/10/2025)
♦ NHỮNG CHUYỆN TÌNH ÉO LE TRONG SỬ VIỆT - Tiểu luận LÊ HỒNG KHÁNH (01/10/2025)
♦ VÌ SAO BA ANH EM NHÀ TÂY SƠN 'NỒI DA XÁO THỊT"? (01/10/2025)
♦ THƯ VIỆN KHU LƯU NIỆM BÍCH KHÊ: ĐIỂM SÁNG VĂN HÓA VỚI GẦN 4000 ĐẦU SÁCH, LAN TỎA TRI THỨC ĐẾN CỘNG ĐỒNG ()
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1762888
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 58937
Truc tuyen Trực tuyến: 7

...

...

Designed by VietNetNam