• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
NGUYỄN THÁI SƠN - CHẬP CHỜN VĂN CHƯƠNG

NGUYỄN THÁI SƠN - CHẬP CHỜN VĂN CHƯƠNG



 

 

KHÔNG ĐỀ    

 Gửi một số nhà thơ nhà văn

 

Giành bằng được

mấy chục phân vuông trên báo,

vài trang tạp chí…

đăng dồn dập, in tới tấp

nhận nhuận bút báo tuần trước

vội đưa bài in báo tuần sau

 

báo văn chương - mảnh chăn hẹp

người này ấm kẻ kia lạnh

- thà rét mướt

không co kéo chăn!(*)

 

mỗi khi in lắm, đăng nhiều

tôi cười đắc chí,

có năm bạn “rải bài” đăng chục tờ báo tết

bóng bay mỏng tang

bọt xà phòng vàng xanh đỏ tía

nhẹ bẫng những ngôn từ đưa nhau lên mây

mấy tháng trời

hình như anh ngượng chẳng muốn gặp ai

chợt thấy thương thương

 - Bạn còn có khả năng xấu hổ!

 

những tác giả “quen tên”

hội hè nào cũng lụa đỏ gấm xanh

chương trình nào cũng ngâm thơ đọc phú

phải in “thơ chùm” mới sang

đóng khung riêng mới thú

tranh giành hội thảo

đua chen bàn dẹt bàn tròn

văn phải thế nọ thơ cần thế kia!...

 

người bán vé số 

không đủ tiền không đủ thời gian mua sách, đọc báo

vẫn quen mặt thuộc tên

mấy bác mấy anh thường lên tivi

đọc thơ giảng chữ…

 

             *

Có đêm tôi mơ

được gặp Xuân Quỳnh, Hoàng Hữu

Trần Vũ Mai, Nguyễn Lương Ngọc…

ảnh chân dung đóng khung chữ nhật

không phải trên trang báo

- trên Bia xám Đá đen

 

các Chị các Anh vẫn làm Thơ

nhường nhau

in vào Đất

lên Mây

cậy nhờ

Im lặng - Thời gian

Xuất bản…

 

__________

(*) Mượn ý của nhà văn Nam Cao

 

 

GỐI “LÊN SÚNG MŨ” ĐỢI…

(Có sử dụng ý, chữ, câu của nhiều nhà thơ, nhà văn)

 

Gối bông lún

gối gỗ đau

đêm đêm chập chờn thức ngủ…

mộng mị dẫn ta lang thang

cuối Đất đầu Trời…

 

gối lên “Ngói mới”

dãi nắng dầm mưa - ngói đã cũ rồi,

“lạc giữa Tràng giang”

vàng tâm cẩm lai mục chìm đáy biển

gối lên “Nửa vầng trăng” héo úa sương đêm

lạnh như lưỡi kiếm

tì lên đàn tì bà “Bốn dây nhỏ máu… ngón tay”

 

“Chim sâm cầm chết” nghẹn giữa trời

“Cánh buồm xanh trong phố” đứt dây

“Thơm nếp xôi…”

“Mồ viễn xứ” hoang lạnh “Chiều quan tái”

“Tây tiến” rồi… Nam tiến

còn phương Bắc phương Đông?...

 

Ta gối lên “Lá trúc che ngang…”

“Vườn xanh như ngọc - cuộc chơi dở dang”

“Gậm căm hờn trong cũi sắt”

chúa sơn lâm chịu xích quấn, gông mang

cam phận một đời “Nai vàng ngơ ngác”…

 

“Mái buồn nghe sấu rụng”

                     - buồn đến tận bao giờ ?

gối đầu lên “Cơi trầu - lá trầu héo” khô

ta cùng lúc “Sắm mấy vai chèo”

chẳng vai nào thật!

 

“Vịn vào tay trúc” thôi

                 - cổ thụ làm gì còn nữa

gối lên tro tàn “… Lò gạch cũ”    

“Sông Lấp” trăm năm lỡ…

vẳng nghe tiếng ếch”

- Đò ơi !...”

 

Gối cỏ thì lệch

gối lông ngậm hơi

lâu quá rồi không cánh tay trần nào cho ta tựa đầu

cơm nguội

            nhát gừng

                          thức ngủ

 

ta đã từng “Gục lên súng mũ”

“Nằm kề bên nhau đợi”… “Phá vây”

để lại lọt vào những vòng vây vô hình khác

 

“Trong gió trong mưa… Ngọn đèn đứng gác”

soi cho ta đi”

tắt… đợi ta về!...

dầu cạn bấc tàn “Lửa đèn” phụt tắt

khói đen theo gió

“Vòng trắng” hóa kim cô…

 

gối bông lún

gối gỗ thô

cánh tay Người Đẹp lâu rồi không cho tựa nữa

ta tựa đầu úp mặt

sách cũ bìa long giấy ố

 

lác đác văn chương chữ nghĩa một thời

còn bao thơ đích thực là Thơ

bao trang Văn tâm huyết

bị ghẻ lạnh dập vùi

 

dăm bảy thập niên

vài trăm năm nữa

“Rũ bùn đứng dậy sáng” ngời…

 

Nhà thơ Nguyễn Thái Sơn

 

 

HAI LẦN BỎ PHIẾU

 

Chỉ thêm phiếu nữa 

anh trúng cử vào “ban chấp hành…”

thiếu một phiếu

cơ hội cuối cùng đời anh trôi tuột

- trong lá phiếu của mình tôi đã gạch tên anh

 

bệnh ung thư

thường tìm đến những người ít ngủ

người hay thở dài,

người có nỗi đau không biết ngỏ cùng ai

dù có dãi bày cũng mấy ai chia sẻ!

 

đắng cay ngậm nuốt

thành khối u kết trong gan ruột

làm tổ trong tim

cái ngưỡng bảy mươi

bao nhà văn nhà thơ không sao vượt nổi!

 

anh nằm dán xuống giường

thày thuốc kín đáo lắc đầu

bệnh viện đã “chê” con bệnh

đàn muỗi đói bay qua giường anh

tìm thịt da người khác

 

nếu có thể “bầu cử lại” để anh khỏi bệnh

tôi xin vào ban kiểm phiếu

làm mọi cách để kết quả “hai trăm phần trăm”

(cuộc bầu cử gian lận tưởng tượng khiến tôi đỏ mặt)

anh phì cười

                  từng giọt nước mắt lăn…

 

dù kết quả “bỏ phiếu” ấy thế nào

anh vẫn rời bỏ Thế Gian này

không cách gì giữ anh ở lại !...        

                   

Đại Lải, 13.10.2007

 

NGUYỄN THÁI SƠN



Tin tức khác

· TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG
· THẦY HIẾN GIẢNG VÀ DỊCH THƠ MAI A
· NHỮNG NHÀ VĂN NỔI TIẾNG BỊ 'ĐÁNH CẮP' GIẢI NOBEL
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· THƠ LÊ CHÍ VÀ NHỮNG NIỀM KHẮC KHOẢI NHÂN SINH - Tiểu luận TRẦN HOÀI ANH
· VỊ VUA NHÀ LÝ LẬP NHIỀU KỶ LỤC NHẤT TRONG LỊCH SỬ CHẾ ĐỘ PHONG KIẾN VIỆT NAM
· TRỊNH CÔNG SƠN - “RU ĐỜI ĐI NHÉ” - Tiểu luận MAI BÁ ẤN
· XUÂN QUỲNH - ĐÃ YÊN NGÀY THÁC LŨ - Tiểu luận NGUYỄN ĐỨC TÙNG
· SƠN NAM VỚI ĐÔI MẮT NHÀ VĂN - Tiểu luận NGÔ KHẮC TÀI
· BỐN CHỮ 'NHẬT NAM THẾ TỘ' VÀ TÀI NGOẠI GIAO CỦA PHẠM KHIÊM ÍCH
· Ý THỨC SINH THÁI VÀ CẢM QUAN SINH THÁI TRONG THƠ BÙI VIỆT MỸ
· 'MƯA ĐỎ' - MỸ CẢM CỦA SỰ HI SINH
· SỰ THẬT VỀ CÂU CHUYỆN 'VĂN CAO TỨC GIẬN, ĐUỔI PHẠM DUY ĐI'
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· SỬ GIA PHÁP: CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CÓ TẦM NHÌN XA VÀ NẮM BẮT THỜI CƠ LỊCH SỬ
· NHÀ THƠ PHẠM SỸ SÁU - NHỮNG NGƯỜI LÍNH BIẾT LỚN LÊN CÙNG DÂN TỘC
· MỘT GƯƠNG MẶT TIÊU BIỂU CỦA THƠ CA VIỆT NAM ĐƯƠNG ĐẠI
· NGƯỜI NGHỆ SĨ MANG TÊN MỘT DÒNG SÔNG

Tin tức mới
♦ TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG (13/09/2025)
♦ THẦY HIẾN GIẢNG VÀ DỊCH THƠ MAI A (13/09/2025)
♦ NHỮNG NHÀ VĂN NỔI TIẾNG BỊ 'ĐÁNH CẮP' GIẢI NOBEL (13/09/2025)
♦ MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á (13/09/2025)
♦ MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á (13/09/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1747679
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 56567
Truc tuyen Trực tuyến: 4

...

...

Designed by VietNetNam