TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương
Tôi mang lên lầu lên cung Thương
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng
Tình tang tôi nghe như tình lang
Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi
Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu
Sao tôi không màng kêu: em yêu
Trăng nay không nàng như trăng thiu
Đêm nay không nàng như đêm hiu
Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân
Buồn sang cây tùng thăm đông quân
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông.
Thi hữu
THƠ LƯU PHONG - TA BIẾT TA NỢ EM MỘT VÒNG TAY GIỮA MÙ SƯƠNG
THƠ LƯU PHONG - TA BIẾT TA NỢ EM MỘT VÒNG TAY GIỮA MÙ SƯƠNG
vhntquangngai, 07/04/2023 07:49:22 PM
Từ Vanvn- CẬP NHẬT NGÀY: 7 THÁNG TƯ, 2023 LÚC 13:52
Tác giả Lưu Phong hay Nguyên Lưu tên thật Nguyễn Thế Phong sinh năm 1971, quê ở Phú Yên, từng là phóng viên các báo Phú Yên, Lao Động; hiện là Trưởng phòng Thông tin – Báo chí – Xuất bản Sở Thông tin và Truyền thông tỉnh Phú Yên.
Nhà báo – nhà thơ Lưu Phong
Từng dọc ngang làm báo, xuất bản 2 tập phóng sự, bút ký nhưng Lưu Phong cũng say mê làm thơ viết văn đăng trên các báo trong nước. Sinh ra ở vùng đất giàu truyền thống thi ca, thơ với Lưu Phong như người bạn tri âm chia sẻ những nỗi niềm vui buồn sâu lắng và cả những khoảnh khắc thăng hoa khao khát vượt thoát sự trần tục đa đoan:
“Qua rồi nửa chừng xuân dòng đời/ Ta biết ở đâu đó nỗi lòng em luôn khao khát/ Ta biết trái tim ta bao đêm nhàu nát/ Ta biết ta nợ em một vòng tay giữa mù sương!”
TÓC SƯƠNG MIỀN NHỚ
Em nhẹ nhàng kết từng giọt sương
Khẽ khàng chạm lá cỏ
Sương trong ngần đôi bàn tay nhỏ
Bay bay, bay bay theo gió
Em vươn nhẹ vai gầy phía trời xa
Ướt môi sương bao mùa thu đợi
Vòng tay anh, vòng tay anh vẫn mãi xa người ơi
Lý lơi….
Ở nơi ấy anh có còn nhớ
Đêm mãi mê khúc ca vô thường
Tóc sương
Tựa vai nhau, cho nhau ấm áp
Dù có xa, có quên câu yêu thương hẹn thề phôi pha
Cũng xin một lần vén tóc sương
ngày nhớ
Em vẫn đợi chờ
Ngô nghê
Bao mùa trăng vỡ…
EM VÀ CHUYẾN TÀU ĐÊM
Xuyên đêm
tàu vút gió sương
Nắm tay siết mấy
mà vương tơ lòng
Đường tàu
một lối song song
Đường đời chệch hướng
long đong phận người
Câu thơ
Bến cũ ru hời
Thời gian đốt cháy
một thời duyên hai
Em về
nhặt nhạnh canh dài
Nhịp đôi thổn thức
chớm mai đôi đường
Bao lần
Sa ngã muôn phương
Gặp nhau thêm chút
vấn vương xuân thì
Tàu xa
thôi đã ướt mi
Em về nơi ấy
nhớ gì… riêng chung
PHỐ BIỂN NGÀY ĐÔNG
Phố chiều mưa rưng rức
Phù du trôi bên đường
Ta nhạt nhòa ký ức
Đếm giọt nhớ giọt thương
Phố nối nhịp trùng dương
Gió đông về rồi đấy
Sóng tình em vấn vương
Bờ cát vơi lại đầy
Phố trầm đan tóc mây
Dệt mộng tuổi trăng tròn
Người đi có trở lại
Ta niềm nhớ đa đoan
Phố cong ngọt môi son
Ngực căng tròn, nhịp biển
Bến đợi tình nước – non
Thuyền mù khơi miên viễn…
Phố mưa… mưa triền miên
Rũ muộn phiền phù vân
Ta xênh xang lãng tử
Em dịu dàng thanh tân…
Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy
BIỂN ĐỜI
Đã thôi gập ghềnh sóng cả dặm xa
Ta níu tiếng vọng đong đưa bến cũ
Nhịp đời trôi, trôi về nơi trú ngụ
Chia thời gian nhặt câu hát đò đưa
Chiều bãi bờ tím ngát hoa muống biển
Lớp lớp sóng đong đầy nỗi trầm tư
Nhịp đời vẫn trôi, trôi đi nhiều thứ…
Ngũ uẩn* khai ngộ vô ngã, vô ưu
Ngày đông in dấu chân tròn trên cát
Tiếng mưa trong veo neo giữ tình người
Ta về sông quê giăng câu, buông lưới
Ru hời câu hò man mác gió sương
Để tiếng lòng an nhiên giữa biển đời.
________
* Sắc, Thọ, Tưởng, Hành, Thức
NÓI VỚI EM
Gió động không duyên cũng hững hờ
Ánh mắt nào trao nhau
Ta biết em ướt mi
giữa tỉ tỉ người trên trái đất này
Chớm mai
phố nhỏ nhuộm sắc thu sang
Ta hôn nhau vội vàng
Vội vàng tan chảy như giọt sương đầu cỏ
Chia xa, chia xa biển sóng mênh mang
Có những phút giây nhớ về nhau
Xin đừng gợi lại những niềm đau
Xin đừng hờ hững như xa lạ
Xin đừng hờn trách tình trôi mau
Qua rồi nửa chừng xuân dòng đời
Ta biết ở đâu đó nỗi lòng em luôn khao khát
Ta biết trái tim ta bao đêm nhàu nát
Ta biết ta nợ em một vòng tay giữa mù sương!
Dẫu nhạt nhòa mưa bụi thời gian
“Điệu Valse cuối”… ru tình
Ta hát cho em
Ngày nhớ.
CÓ CÒN CHO NHAU
Bao mùa trăng vỡ đáy sông
Bao mùa gió chướng, tình nồng phôi phai
Tại trăng tại gió tại ai
Vòng tay đan tóc một mai có còn?
Vườn hồng đang độ trăng tròn
Mà môi đắng chát héo hon tháng ngày
Niềm thương treo gió vèo bay
Niềm yêu rạn vỡ, sâu cay cuộc tình
Đảo điên hai nửa lặng thinh
Bất ư bất hoặc soi mình xốn xang!
ĐI QUA BÓNG TA
Tiềm thức hiện về
Cháy bùng bếp lửa rơm rạ quê nhà
tiếng bánh xe sắt cọt kẹt đồng xa
lũ em chen chúc trong ngôi nhà vách đất
chất chứa nắng mưa
và ta thấy bóng ta in trong mắt tuổi thơ bần hàn
Đường đời ngơ ngác
trôi theo dòng thác lũ ra biển lớn
có vững tay chèo chống thuyền đậu bến duyên
hay buông lơi cho đời trôi vô định?
Chia xa những yêu thương che chở bên mình
riết róng cuộc tình non nớt tuổi học trò
chạm lấy muộn phiền
mồ hôi thẩm sâu giấc ngủ
mãi miết đi tìm giấc mơ con
Đi về phía mặt trời in hình nước non
Nghe huyền sử rưng rức án oan Lệ Chi Viên
hân hoan bốn trăm năm mở cõi đất Phú
thức cùng sao khuya rèn giũa con chữ
viết nên những câu chuyện thời cuộc réo rắt lòng người
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.