• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
THƠ NGUYỄN HỒNG

THƠ NGUYỄN HỒNG



 

Tên đầy đủ là Nguyễn Thị Hồng, sinh quán ở Cửa Lò - Nghệ An, Cử nhân Luật, hiện công tác trong ngành Tài nguyên & Môi trường ở tỉnh nhà. Đã xuất bản: Vết nhớ (tập truyện ngắn, NXB Hà Nội, 2014), Ví dụ anh (tập thơ, NXB Hội nhà văn, 2016), Em đàn bà vậy thôi (tập thơ, NXB Hội nhà văn, 2018) và in chung trong nhiều ấn phẩm khác.

Thơ Nguyễn Hồng nhẹ nhàng, đằm thắm rất... truyền thống, đôi khi hơi lỏng về cấu tứ, đôi khi chữ và nghĩa đuổi bắt nhau mông lung... Nhưng đó chính là thế mạnh của thơ Nguyễn Hồng, bởi ấy là khi những xao xuyến nội tâm, những góc khuất tâm hồn của người thơ 8x này được bộc lộ chân thành nhất.

                    (Nhà thơ MAI NAM THẮNG chọn và giới thiệu)

NGÀY GIỖ CHA

Cha về trời tròn ba năm cách biệt
Nước mắt mẹ chưa khô
Bốn đứa con gió quật bốn góc đời

Cha hóa vầng mây dõi theo con muôn nơi
Nhớ cha con thôi khóc
Nhớ cha con làm việc
Cha bên con xuôi ngược những hành trình

Nhẫn nại với mình con nói bằng lặng im
Thấy được cuối con đường vui là nước mắt
Cha xa rồi 
Con tự dỗ con nguôi!

 

Hôm nay hoa nắng đầy vườn
Bướm gọi linh hồn cha vui vầy con cháu
Trên di ảnh nụ cười cha ấm áp
Con khói hương đau đáu tạ ơn Người...

 

TRUNG THU

Con đợi gì trong đêm Trung thu
Đèn lồng bảy sắc màu quay cuồng gió
Bão ngạo nghễ phía hiên nhà gầm rú
Ngại ngùng tan sau nụ cười con...

 

Trung thu
Trăng ngoắc vội hững hờ cành liễu
Đêm tàn về phía sương
Đèn kéo quân con chưa kịp sáng
Vụng tay con đánh vật với chống chèo...

 

Trung thu
Mẹ gỡ bớt nỗi niềm thân phận
Hứa buông rồi còn buôn buốt tim
Thôi gạn được chút gì thì gạn
Xanh trong này mẹ cất cho con.

 

DỖ ĐÊM

Đêm trăn trở gì mà đêm không trôi
Con thạch sùng tặc lưỡi
Ý nghĩ len vào chật chội
Tiếng thở ngập ngừng xé đêm mênh mông

Những giấc mơ cũ mèm trốn suốt mùa đông
Co ro ý nghĩ
Chập chờn mộng mị
Đêm giăng bẫy đa đoan sấp ngửa mặt người.

Xòe tay đong buồn vui sau những khóc cười
Đôi bàn tay trơ khấc
Nghẹn một tiếng nấc
Rơi âm thầm đêm

Dỗ dành những ý nghĩ không tên
Đàn cừu đã ngủ ngoan hương cỏ
À ơi cái ngủ
À ơi đêm rơi...

 

BẬN (!)

Thi thoảng nhận được từ face đôi ba tin nhắn
Muốn trả lời ngay mà lỡ bận mất rồi
Bận đôi lúc không là trạng thái
Biết nói gì đây giữa quãng lặng như tờ
Tin nhắn rơi vào thinh không mấy ngày sau mới gặp
Chẳng nhẽ lại nhắn rằng tôi bận?
Chữ nhấp nháy muốn chạy đi còn tôi sợ bạn buồn

Cứ như là vết lõm của khước từ
Chữ “bận” bao dung lấp đầy hết thảy
Sự ngụy biện trốn chạy
Tôi biết thay chữ “bận” bằng gì?

Cho tôi xin qua tất cả so bì
Lại rổn rảng buồn vui như chưa bao giờ biết bận!

 

DỐC GIÓ

Rượu ngô ngọt như nước suối
Ướt mắt môi mời chạm ly
Ta chuếnh choáng tỉnh say, say tỉnh
Dốc gió quanh co thềm chiều co ro...

 

Muốn gói mây về xuôi bầu bạn
Nắng chẳng nói gì mặc ta bung biêng
Gió khua lúc lắc như hờn dỗi
Dốc đời quành vội ngược ta, ngược người...

 

Thôi đành nương nhờ cửa gió
Áo mây tuột chỉ mất rồi
Tỉnh men rượu nồng hương núi
Ta gánh tương tư về xuôi...

 

TỰ THÚ

Chẳng biết vì sao ta chơi trò chơi của chữ
Ngoài kia hoa lá xôn xao
Ngoài kia sương mờ trăng mỏng
Ngoài kia phố xá yên lành

Ngoài kia đời vui lắm lắm
Trong này ta đau làm chi?
 

Một mớ chữ róc từ xương tủy
Gánh gồng bao đắng đót chốn người

Ta bất lực nhìn bạn ta khóc
Chữ xô bạn ta chấp chới giữa dòng
Lòng ngơ ngác giữa bao khôn dại
Biết chọn yên bình hay bước phía chông chênh?

 

Ta kiếp cỏ cứ dịu dàng kiếp cỏ
Đón bão giông như đã đón phận mình
Xin quỳ gối trước linh hồn của chữ
Nói một lời thao thiết với trăm năm...

 

RƠI TỰ DO

Bản năng cầm bút
Bản năng yêu
Anh và đôi ba lần khờ dại
Những bản năng vực em lớn lên!

Thì cứ uống đến kiệt cùng cơn khát
Cho đã đời men say
Bản ngã xô ngược xô xuôi... rồi đứng dậy
Bài học đầu tiên chú lật đật níu tay bày!

Đôi ba lúc yếu mềm em làm thơ
Lúc bén chữ là lúc không bản năng được nữa
Câu thơ níu lòng trượt gió tự do rơi...

 

NGƯỜI LẠ ƠI!

Tôi muốn nói lời cảm ơn
Người đã nhặt nụ cười tôi bằng mắt
Trên con đường mùa đông
Tôi lỡ đánh rơi bên hiên gió ngập ngừng...

Tôi quên nỗi buồn bằng cốc cà phê

                                             có người ngăn tôi uống
Thôi mà lòng đang đau
Cơn quấy quả từ dạ dày xốc lên xương tủy
Thuốc giảm đau đang pha loãng tôi

Tôi chối bỏ một vài rủ rê bợt bạt
Một vài réo rắt đãi bôi
Một vài tin nhắn người dưng đi lạc

Tôi buộc tôi vào đôi ba phiếm định ngoại biên...

Cốc cà phê tôi uống bằng tưởng tượng
Giữa râm ran no đủ bạn bè
Người lạ trốn đâu mà chằng chuộc
Tôi vướng tơ rồi thôi gỡ tôi ra...

 Nguồn: vanvn.net



Tin tức khác

· NHÀ THƠ HỮU THỈNH - 'CỐ LÁCH QUA CẶN LẮNG ĐỜI MÌNH'
· HÌNH TƯỢNG NGƯỜI LÍNH TRONG TRƯỜNG CA THANH THẢO
· KÝ ỨC VIỆT NAM TRONG THƠ DOÃN LINH
· TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG
· THẦY HIẾN GIẢNG VÀ DỊCH THƠ MAI A
· NHỮNG NHÀ VĂN NỔI TIẾNG BỊ 'ĐÁNH CẮP' GIẢI NOBEL
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· MỘT VÀI PHÁC HỌA DIỆN MẠO VĂN HỌC KHU VỰC ĐÔNG NAM Á
· THƠ LÊ CHÍ VÀ NHỮNG NIỀM KHẮC KHOẢI NHÂN SINH - Tiểu luận TRẦN HOÀI ANH
· VỊ VUA NHÀ LÝ LẬP NHIỀU KỶ LỤC NHẤT TRONG LỊCH SỬ CHẾ ĐỘ PHONG KIẾN VIỆT NAM
· TRỊNH CÔNG SƠN - “RU ĐỜI ĐI NHÉ” - Tiểu luận MAI BÁ ẤN
· XUÂN QUỲNH - ĐÃ YÊN NGÀY THÁC LŨ - Tiểu luận NGUYỄN ĐỨC TÙNG
· SƠN NAM VỚI ĐÔI MẮT NHÀ VĂN - Tiểu luận NGÔ KHẮC TÀI
· BỐN CHỮ 'NHẬT NAM THẾ TỘ' VÀ TÀI NGOẠI GIAO CỦA PHẠM KHIÊM ÍCH
· Ý THỨC SINH THÁI VÀ CẢM QUAN SINH THÁI TRONG THƠ BÙI VIỆT MỸ
· 'MƯA ĐỎ' - MỸ CẢM CỦA SỰ HI SINH
· SỰ THẬT VỀ CÂU CHUYỆN 'VĂN CAO TỨC GIẬN, ĐUỔI PHẠM DUY ĐI'
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· MỘT TRONG NHỮNG 'TỨ KIỆT' ĐƯỢC CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH MỜI THAM GIA CHÍNH PHỦ
· SỬ GIA PHÁP: CHỦ TỊCH HỒ CHÍ MINH CÓ TẦM NHÌN XA VÀ NẮM BẮT THỜI CƠ LỊCH SỬ

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ TRANG THANH - GIẢI NHẤT CUỘC THI 'THƠ CA & NGUỒN CỘI' LẦN THỨ 3 (16/09/2025)
♦ NHÀ THƠ HỮU THỈNH - 'CỐ LÁCH QUA CẶN LẮNG ĐỜI MÌNH' (16/09/2025)
♦ HÌNH TƯỢNG NGƯỜI LÍNH TRONG TRƯỜNG CA THANH THẢO ()
♦ KÝ ỨC VIỆT NAM TRONG THƠ DOÃN LINH ()
♦ TRẦN DẦN - MỘT CÂY BÚT CÁCH TÂN SỐNG ĐỘNG (13/09/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1748208
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 56567
Truc tuyen Trực tuyến: 6

...

...

Designed by VietNetNam