• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Diễn đàn lý luận
 
VÀI CẢM NHẬN VỀ 'THÈM ĂN' CỦA ĐỒNG CHUÔNG TỬ

VÀI CẢM NHẬN VỀ 'THÈM ĂN' CỦA ĐỒNG CHUÔNG TỬ



                                                                                                                       Mang Viên Long
 

Trước, lướt qua mạng, tôi có đọc Đồng Chuông Tử vì thấy cái bút hiệu là lạ. Sau, vì thấy Thơ ĐCT là lạ. Sau Festival Tây Sơn – Bình Định, tôi lại nhận được tập thơ “Thèm ăn” của ĐCT gửi tặng, ghi địa chỉ gửi tại Hội VHNT Bình Định, bên cạnh có số điện thoại DĐ. Cầm tập thơ, lại nghĩ ĐCT quê ở Đồ Bàn – Bình Định sao ? Là dân tộc Chăm ? Tôi cũng vẫn gặp nhiều thân hữu hỏi “Ông là dân tộc Chăm à? “ khi biết họ của tôi là “Mang” (MVL). Đến như ông V.P (đồng hương) khi viết cuốn “Văn Học…” cũng nhờ người em về nước hỏi lại tôi có phải là dân tộc Chăm không. Cách nay hơn 10 năm, tôi được dịp tham dự một cuộc họp nội bộ tại Tòa soạn báo G.N – sau lời giới thiệu của Cư sĩ Phó TBT Tống Hồ Cầm, Hòa Thượng TBT cười hỏi: “Anh thuộc dân tộc gì?”. Tôi đáp : “… Bạch Hòa Thượng, dù là dân tộc gì, cũng đều có Phật tánh ạ!”. (Tôi tránh né câu trả lời vì chính mình cũng chưa rõ – nhưng theo lời người chú ruột đã mất cho biết – hai đời trước – gia phả lưu lại là chính họ “Mai” (chứ không phải “Mang”)- nay gia phả đã bị đốt cháy trong chiến tranh. Coi như mù mịt.

Tôi dài dòng một chút về chuyện “sắc tộc” – bởi vì, Đồng Chuông Tử đã đem lại cho tôi sự ngạc nhiên kỳ thú : Cuộc đời anh, và Thơ anh – khiến tôi cảm thấy có cái gì lạ lạ.. Vừa trầm mặc vừa thống thiết .

Vào đầu trang Thơ, ĐCT đã ghi : “Tạ ơn Mẹ và Cha. Đấng sinh thành vĩ đại nhất cuộc đời con (…) Nhưng Mẹ ơi, con biết làm gì bây giờ? Con chỉ thích Thơ thôi. Cười khóc với cuộc đời này cũng chỉ bằng thơ thôi… Con khờ dại lắm có phải không?”.

52 bài thơ ở phần “Ngồi”. ĐCT với cái nhìn sâu và góc cạnh của đôi mắt “cười khóc với cuộc đời này cũng chỉ bằng thơ” – đã ghi lại mọi tình huống của dòng sống bằng sự diễn đạt tận cùng của cảm xúc  Chân thành và hồn nhiên :

(…) “Cuộc đời tôi chỉ thiếu mỗi cái li

Cuộc đời tôi là cái bầu đựng đầy rượu đủ loại.

Tôi say trong vũ điệu và tiết tấu của chữ

Tung hứng ngẫu nhiên và điệu nghệ trầm luân”

(Bài Thơ Mở Đầu Năm Mới).

Tha thiết và buồn :

“Anh không về nơi hẹn thề nữa sao

Cây lúa vẫn xanh

ráng chiều vẫn đỏ

mây vẫn bay và

đồng bằng lộng gió

trăng vẫn tròn trăng tình yêu lung linh

…

Anh không về chiếc lá xanh xao

trăng mười sáu vàng thêm mấy độ

gió liu riu thổi

gầy nghiêng tháp cổ

chim chơ rao úp mặt lên ngày đời”.

(Bài Thơ Tình Tuổi 16)

 

Trăn trở - bộc trực :

“Đừng rủ tôi đi nữa

Cho tôi được ở nhà

Cho tôi được vui sướng

Rong đùa cùng thơ ca

 

Thời gian sống rất ngắn

Thi nhân cần khoảng lặng

Đừng rủ tôi đi miết

Kẻo đời tôi là cặn !”

(Khoảng Lặng)

 

Tâm tình bi thiết :

“(…) Tôi ăn lịch sử tổ tiên, ăn ca dao ngọt lịm của làng, ăn những tráng ca mượt mà khúc chiết, ăn những phận đời trôi lạc lênh đênh - Ở đây tôi thường ăn quê hương, nơi ấy tôi còn mẹ già  da mồi tóc bạc cô đơn (…). Tôi ăn bằng mắt rồi lọc qua tim thông lên trí não tung bỗng vào giấy trắng đợi trên bàn”.

(Thèm Ăn)

 

Lãng đãng kỷ niệm :

“Phan Thiết sớm mai

Trời thơm mây sáng

Thơm như mới từ em bước ra

Sáng như mới khoác em vào

… Phan Thiết buổi tối

Buồn như lát khói

Trong thành phố này

Trăng thành con rối”.

(Một Ngày Phan Thiết)

 

Rưng rưng thơ mộng :

1. “Mưa thả xuống đồi một tràn nước

Em quét vào anh một rừng đau

Buổi chiều sao vỡ rơi ngập phố

Tình vỡ buồn rơi ngập đời nhau

2.Cuộc đời là cuộc đời

Khúc khuỷu và hầm hố

 

Nhoẻn cười vấp lá mùa thu đổ

Ngờ đâu lòng rụng khắp đời sau”

(Hai Bài 4 câu)

 

Lướt qua phần “Nhặt” (tr.71…), ĐCT “nhặt” được 13 bài 6/8 còn lại trong cuộc đời Thi Ca của anh : Đó là những ca khúc mới thể hiện nét sáng tạo riêng, lạ trong ngôn từ và thâm thúy, bất ngờ trong diễn đạt :

“Trăng sao thắp sáng lũng đồi

Phía đêm bóng tháp tôi ngồi thắp tôi”

(Thắp)

 

“Làm người sống để yêu thương

Yêu thương để sống vô thường thế thôi

Cuối xin nhân loại con người

Đời như chiếc lá sẽ rơi một ngày (…)”

(Vô Thường)

 

1. “Lá rơi bít cả phố phường

Tôi bươi lá nhặt chút phiền muộn tôi

Muộn phiền càng nhặt càng trôi

Tôi như biển nhớ đầy vơi – muộn phiền (…)”

(Nhặt)

 

Chạm đến phần “Mộng” (từ trang 87) cuối tập – lại gặp một “sự cố” : Từ trang 87 đến 96 đều lộn ngược (!). Chín trang thơ phải đọc xoay ngược lại. Thế là cái gì nhỉ ? Tôi chắc là lỗi ở nhà in khi xếp đóng – chứ “đâu có sự đổi mới nào lộn ngược”? (chỉ có J.Prévert được xem là nhà thơ “nhào lộn” mà thôi). Cái này chỉ có ĐCT biết. Lẽ nào “kỳ quái” đến vậy? (!) Lướt qua phần “Mộng” – gồm 4 bài – có bài dài đến 8 trang (Trở lại, tr.98). Trong “Mộng” có những gì? Có nhiều thứ lắm. Trong đó có : (…)

2. “Những cánh đồng nhỏ và hẹp của miền Trung

Sinh ra những câu thơ rộng dài thánh thiện

Những câu thơ phát ra ánh sáng của nắng

Tinh khôi  và đong đầy (…)”

 

Bài “Trở Lại” nằm ở cuối tập thơ, gồm 11 đoản khúc – như những khúc tâm tình về Thơ. Có thể xem như lời “tuyên ngôn” cho chính mình. Cho Thơ mình.

(…) “ Sự trở lại có ý nghĩa lớn lao

Trên đầu là mặt trời, trong mặt trời là lửa

Lửa để đun nấu hằng ngày và lửa để sáng tạo

Đun nấu là cần và sáng tạo là đủ

Tôi trở lại chính tôi (…)”

 

Kết thúc “Thèm Ăn”. ĐCT có đôi dòng “xin lỗi” (không biết “xin lỗi”, về chuyện gì?) :

“Thật lòng xin lỗi thế gian

Tôi làm thi sĩ không màng lợi danh

Chỉ mong thiên hạ thái bình

Cho chân thơ tiếp hành trình chân thơ”.

 

Xếp tập thơ lại – tôi nghĩ : “Đồng Chuông Tử “thèm ăn” những món mà người đời ít thèm ăn ! ĐCT đã cho tôi phút giây thoải mái hòa nhập cùng dòng suy tư, những uẩn khúc tình cảm, cũng như những trăn trở thao thức về phận người, về đất nước… Nhưng giá như ĐCT tỉnh giác hơn, tránh được đôi lần vì sự kích động thái quá dẫn đến không tưởng, xa rời thực tại và trở nên lập dị, hình thức – giá như anh vẫn cứ hồn nhiên, nhiệt thành vì Thơ (như anh tâm sự / giải bày) thì “Thèm Ăn” sẽ hấp dẫn hơn (…)”

 

7.8.2008

Nguồn: vanchuongviet.org



Tin tức khác

· THẦY GIÁO NGUYỄN BỈNH KHIÊM VÀ BA CÂU NÓI XOAY VẦN SỬ VIỆT
· CHUYẾN BAY 'HỤT' TỚI VIỆT NAM ĐÃ GIÚP TÁC PHẨM 'HOÀNG TỬ BÉ' RA ĐỜI
· VUA MINH MẠNG TRÁCH, VUA THIỆU TRỊ PHẪN NỘ QUAN CHẬM CỨU DÂN VÙNG LŨ
· THIÊN TÍNH NỮ VÀ CÁ TÍNH SÁNG TẠO TRONG THƠ NÔM HỒ XUÂN HƯƠNG NHÌN TỪ NGHỆ THUẬT DỤNG ĐIỂN
· ĐINH THỊ THU VÂN - MỘT CÂY BÚT TRƯỞNG THÀNH TỪ SAU CHIẾN TRANH KẾT THÚC
· 'LÀNG' HAY 'THÔN' - PHÁT HUY MỘT KHÁI NIỆM VĂN HÓA
· PHÁT HUY GIÁ TRỊ DI SẢN CỦA DANH NHÂN VĂN HÓA LÊ QUÝ ĐÔN TRONG XÃ HỘI ĐƯƠNG ĐẠI
· CUỘC 'HÀNH QUÂN' CUỐI CÙNG CỦA ĐẠI TÁ TÔN NỮ NGỌC TOẢN
· ĐÓ KỴ TÀI NĂNG CỦA TRẠNG NGUYÊN ĐÀO SƯ TÍCH, HOÀNG ĐẾ NHÀ MINH VIẾT 4 PHONG THƯ, NỘI DUNG LÀ GÌ?
· CHUYỆN TÌM MỘ NHÀ VĂN DƯƠNG THỊ XUÂN QUÝ
· KHI NHÀ VĂN NHẤT LINH BÌNH THƠ ANH THƠ
· TRẦM HƯƠNG CỦA GÓA PHỤ - Tiểu luận VƯƠNG TRỌNG
· NHỮNG 'HUYỀN THOẠI' TRONG CUỘC ĐỜI NHÀ THƠ HUY CẬN
· KHOA CỬ VÀ CÁCH TUYỂN CHỌN NHÂN TÀI PHỤC VỤ QUỐC GIA THỜI XƯA
· MAI BÁ ẤN - NGÂN DÀI ĐAN XEN 'HÁT & KHÓC'
· NHÀ VĂN PHÁP YVELINE FÉRAY VÀ BỘ TIỂU THUYẾT ĐỒ SỘ VỀ NGUYỄN TRÃI
· PHẠM CÔNG THIỆN VÀ Ý THỨC MỚI
· NGƯỜI ĐÀN BÀ MỘNG DU TRONG THƠ NGUYỄN THỊ HẰNG
· HOÀNG PHỦ NGỌC TƯỜNG - CHÚ DẾ RONG CHƠI
· 'THÊM XƯA' - CHỐN HỒNG THIÊNG CỦA THƠ LỤC BÁT NGUYỄN NHO KHIÊM

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ MÙA BÃO LỤT CỦA NGÔ MẬU TÌNH (08/11/2025)
♦ THẦY GIÁO NGUYỄN BỈNH KHIÊM VÀ BA CÂU NÓI XOAY VẦN SỬ VIỆT (08/11/2025)
♦ CHUYẾN BAY 'HỤT' TỚI VIỆT NAM ĐÃ GIÚP TÁC PHẨM 'HOÀNG TỬ BÉ' RA ĐỜI (08/11/2025)
♦ VUA MINH MẠNG TRÁCH, VUA THIỆU TRỊ PHẪN NỘ QUAN CHẬM CỨU DÂN VÙNG LŨ (08/11/2025)
♦ THIÊN TÍNH NỮ VÀ CÁ TÍNH SÁNG TẠO TRONG THƠ NÔM HỒ XUÂN HƯƠNG NHÌN TỪ NGHỆ THUẬT DỤNG ĐIỂN (08/11/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1794440
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 63913
Truc tuyen Trực tuyến: 8

...

...

Designed by VietNetNam