• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
THƠ BÙI THÚY - VỜ NGÂY THƠ TRƯỚC THĂM THẲM TRĂNG VÀNG

THƠ BÙI THÚY - VỜ NGÂY THƠ TRƯỚC THĂM THẲM TRĂNG VÀNG



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 20 Tháng 12, 2025 lúc 15:57

 

Nhà thơ Bùi Thúy

NGỌN ĐÈN NHỎ

 

Len lén sáng trầm

sau liếp gió

giữa tiếng va đập của phố

bức tường đen bí ẩn của đêm

 

Bản hòa tấu ri rỉ

tiếng vỗ cánh bay

loài bướm lao xao vào khoảng lặng

đàn muỗi ngửa ván bài chia giọt canh thâu

con thạch sùng phơi lưng trên bức tường lạnh trắng

vẳng giọng cười bội bạc giấc mơ

 

Em lách tách rạc mình trong bóng tối

quay ngược nhìn mình

khuôn mặt quen bỗng đan xen

vùng tối, sáng

thổi tràn sáng tối thiên di

 

Ánh sáng nhỏ hắt lên

bàn tay không cầm được gió

không cầm được lời

cầm nỗi lòng mình cong thành chiếc bóng

lọc sáng trong đêm…

 

LỚP LỚP SÓNG XÔ NHAU

 

Vẽ hình hài em bằng nước mắt

giọt lanh canh xuống thăm thẳm hồn em

giọt muộn phiền đất trời rơi rụng

giọt xanh xao được mất cuối mùa

giọt ửng hồng nở bừng trong giấc

giọt đa đoan thời cuộc xô nghiêng

 

Cải ngồng mơn mởn đi ngang chợ

ngọn gió vờn cánh chuồn đỏ chênh vênh

câu thơ nở tầm xuân hây hây ngày thiếu nữ

duyên nợ phân vân em sợ lỡ mất mùa

 

Mùa thơm hương nắng

sợi tơ vàng trên áo em bay

ngọn gió mốc lượn quanh con chó mốc

tím thẫm nghiêng chiều

se se đông chạm ngõ

trước rẻo sân bầy chim ri thả rớt trái sầu đâu

dòng sông chảy dài nước mắt

 

Những giọt màu trầm lặng dưới phồn hoa

những mảnh đời liu tiu trong màn đêm kiếm sống

giọt khẽ lăn từ hốc mắt sâu

giãi bày tâm tư chờ thoát kiếp

 

Mỗi chớp mắt hoa tàn hoa nở

giọt nước mắt hóa linh hồn xứ sở

em hái những hạt sương giăng mắc

tâm hồn dâng lớp lớp sóng xô nhau…

Tranh của họa sĩ Quỳnh Thơm

MÙA NĂM ẤY

 

Mùa năm ấy…

chị xâu hạt dẻ

đổ nâu tà áo

hái trái mơ vàng

chua chua mười bảy

 

Vai mười bảy gùi mây

vai mười bảy nghiêng núi

hương say cây rừng

hoa cài tóc búi

 

Anh mải miết đi tìm

cây rừng che kín lối

sương bung mờ khe suối

gió thổi từ nơi trăng mọc

lá khô dấu kín vết chân nai

sương khuya đại ngàn mơ hồ rơi bóng

tiếng hú vọng về từ rừng thiêng thăm thẳm ngàn năm

 

Anh khắc lời không quên

chị khảm dầy thương nhớ

đường mòn quanh co

tầng tầng đá dựng

lửa thức phiêu bồng

chớp sáng hừng đông…

 

GỬI CÂY CỔ THỤ Ở ĐẠI NGÀN

 

Người tạc bóng mình vào cổ thụ xum xuê lá

rễ cắm sâu đại ngàn

hồn tích tụ khí của trời, hương của đất

bao nhiêu mùa qua lại

ngọc ngà nở ra nhan sắc ngự đầy cành

 

Em ở trước mặt người lại chẳng phải là em

mây phủ xuống hay tầng tầng sương phủ

có sự thật nằm co ro sau sự thật

dưới đất bằng vẫn cứ nở li ti

 

Cây đã đứng cả thiên thu trầm mặc

người quyện hồn người trong tán vươn xa

khoác áo gió thả những hạt mầm sao đêm rì rào nứt nẩy

mở ngàn trang xanh biếc phía hừng đông

 

Em khe khẽ cựa mình trong vỏ mỏng

có muôn hạt rơi sẵn lòng đậu xuống

qua ngàn rét buốt thổi buốt đông sang

ngày mở hội em ửng hồng len lén

 

Dòng chảy hồng hào trong thân cành rót xuống thời gian

khúc trầm bổng ngân dài không gian lặng

vạt mềm mại gốc sần sùi bức tranh ngàn năm cổ thụ

dưới tán rộng dài em được làm liễu yếu đào tơ

 

Lá vàng xanh tìm kiếm nông sâu

đi hết tận hồn mới gặp mình ở trong sự thật

người thanh thản cao lên cùng trời đất

em liu chiu lớn dậy với đất trời…

 

MÙA THU

 

Em đi ngược lá vàng tìm đến mùa thu

nơi lòng trời tĩnh lặng

gối đầu lên mây trắng

những cánh phù du rơi rụng xuống đất bằng

 

Tiếng thu xào xạc

nắng cài lên áo thiên thanh

lòng mở rộng đất dưới chân mềm mại

ngàn lá bay thay áo mới cánh đồng

 

Em sợ những lọc lừa làm xước mùa thu

vờ không lạnh để khoác thêm làn sương mỏng

vờ dửng dưng để vàng thêm muôn ngàn sắc lá

vờ ngây thơ trước thăm thẳm trăng vàng

 

Nắng phồn hoa bâng khuâng nơi bậu cửa

cành sân hận trẫm mình dưới lớp bùn nâu

em đợi gió âm vang lời minh biện

đợi nụ cười rũ bụi mọc lên

đợi giọt nước ở bên trời thất lạc

quay trở về rơi trong mắt mùa thu….

 

BÙI THÚY



Tin tức khác

· THƠ BÙI THÚY - VỜ NGÂY THƠ TRƯỚC THĂM THẲM TRĂNG VÀNG
· THƠ HÀ PHI PHƯỢNG - BAO MIỀN XA ĐỢI DẤU CHÂN NGƯỜI
· THƠ NGUYỄN BÌNH PHƯƠNG - Tiểu luận của THIÊN SƠN
· CHÙM THƠ PHẠM PHƯƠNG LAN - TRỘN NHỚ VÀO ĐÊM ĐỢI CHỜ
· CHÙM THƠ THIẾU NHI CỦA THÈN HƯƠNG
· NHÀ THƠ NGUYỄN VÂN THIÊN ĐỘT NGỘT LÌA BỎ TRẦN GIAN
· CHÙM THƠ LÊ TIẾN VƯỢNG - BAO GIỜ RŨ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU DẠI - KHÔN
· CÓ HẸN VỚI CẨM GIÀNG - Bút ký PHONG ĐIỆP
· CHÙM THƠ PHAN THANH ĐẠT - QUẢ ĐỊA CẦU PHẢN CHIẾU CẢ THẾ GIỚI TRÊN VÀNH LÁ
· CHÙM THƠ PHẠM PHƯƠNG LAN - HỐT HOẢNG GIẬT MÌNH NGÀY RƠI QUA VAI...
· BỘI PHẢN - Truyện ngắn của BẢO NINH
· THƠ PHẠM PHƯƠNG LAN - QUÁ NỬA CUỘC ĐỜI ĐI NHẶT HOÀNG HÔN RƠI
· CHÙM THƠ VÕ VĂN HÂN - BẢN HỢP XƯỚNG THẢO NGUYÊN CUNG TRƯỞNG M' NÔNG
· CHÙM THƠ LÊ LỆ THỦY - TÊN NÀNG LÀ ẨN SỐ CỦA RIÊNG CHÀNG LÃNG TỬ NGỌC LINH
· CHÙM THƠ CỦA MAI BÁ ẤN - MỪNG NGÀY NHÀ GIÁO VIỆT NAM 20/11
· CHÙM THƠ HUỆ THI - SẮC HƯƠNG CHỢT HÉO, MẶN NỒNG CŨNG TAN
· THƠ TRẺ VÀ QUAN NIỆM VỀ THƠ: LÊ TUYẾT LAN
· LANG THANG TRÊN SÔNG SÀI GÒN - Tản văn THANH THẢO
· CHÙM THƠ LỤC KHÚC TÂM TÌNH CỦA ĐỖ QUYÊN
· CHÙM THƠ TRẦN QUANG KHẢI - PHÙNG VĂN KHAI biên soạn và dịch

Tin tức mới
♦ THÁI ÚY TÔ HIẾN THÀNH - NHỮNG BÀI HỌC KHÔNG BAO GIỜ CŨ  (24/12/2025)
♦ THƠ BÙI THÚY - VỜ NGÂY THƠ TRƯỚC THĂM THẲM TRĂNG VÀNG (24/12/2025)
♦ 'KIẾN TRÚC SƯ' ĐẦU TIÊN CỦA ĐƯỜNG HỒ CHÍ MINH LÀ AI? (24/12/2025)
♦ LÂM THỊ MỸ DẠ VÀ NHỮNG BÀI THƠ ĐI CÙNG NĂM THÁNG (24/12/2025)
♦ TRUYỆN NGẮN HỒ LOAN - THỦ PHÁP TRỘN GIỌNG GIỮA NGƯỜI KỂ VÀ NHÂN VẬT - Tiểu luận MAI BÁ ẤN ()
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1834790
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 73028
Truc tuyen Trực tuyến: 17

...

...

Designed by VietNetNam