• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
 
“ CÁI GỐC” CỦA NGUYỄN THÀNH LONG

“ CÁI GỐC” CỦA NGUYỄN THÀNH LONG



                                                                                                                                                                                                      thanh thảo

Trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, nhà văn Nguyễn Thành Long có đi thực tế nông thôn khu 4 và viết  được một bút ký rất hay nhan đề “Cái gốc”. Nhưng tác giả và bạn đọc ông cũng không ngờ, vì tác phẩm đó mà Nguyễn Thành Long bị “đánh” tơi bời, bị coi là “có vấn đề”.

Nhà văn Nguyễn Thành Long và hai con gai

Thực ra, “vấn đề” nếu có, chỉ ở chỗ nhà văn quê Bình Định này quá thông cảm với người nông dân không chỉ một nắng hai sương “đi cày dưới…bom” mà còn vét hết số lương thực ít ỏi mình làm ra đóng góp cho tiền tuyến. “Cái gốc” đây chính là ở cái “Dân vi bản” mà các Cụ từ ngày xưa vẫn bàn và vẫn nghĩ. Nhưng vào lúc bấy giờ, Nguyễn Thành Long cũng như nhiều nhà văn khác không được nghĩ, càng không được bàn. Vì thế mới nên nỗi! Nguyễn Thành Long sau đó rất buồn, và khi nhà văn buồn, thì có khi văn học lại được hưởng lợi! Vì vào năm 1970-1972 gì đó, nhân chuyến đi thực tế lên một vùng hồi đó là rất lặng lẽ rừng núi mà Nguyễn Thành Long viết được truyện ngắn trứ danh “Lặng lẽ Sa-Pa”. Phải bây giờ, người ta đi Sa-Pa du lịch như trẩy hội, thì nếu nhà văn tuổi trẻ tài cao nào muốn viết một truyện ngắn đẫm chất “thiền” như “Lặng lẽ Sa-Pa” chắc cũng phải…bótay.com. Vì Sa-Pa bây giờ đâu còn lặng lẽ nữa. Nhưng hồi chiến tranh với Mỹ, Sa-Pa thực sự lặng lẽ. Nguyễn Thành Long lại chọn nhân vật chính là một kỹ sư khí tượng quanh năm ở lưng chừng núi non để viết, thì cái sự lặng lẽ còn được nhân lên rất nhiều lần. Và, theo tôi, Nguyễn Thành Long thành công ở truyện ngắn này, ngoài chuyện ông là một văn tài, còn vì ông là người rất lặng lẽ. Nhất là sau khi bị đào bới “Cái gốc”, Nguyễn Thành Long càng lặng lẽ hơn.

Mãi những năm đầu thập kỷ 80 của thế kỷ trước, tôi mới được quen Nguyễn Thành Long. Tôi đặc biệt quí ông vì ông chân tình và luôn coi văn học là “Ngôi đền thiêng”. Bây giờ đang mốt “ Giải thiêng” nên cứ coi cái gì, nói cái gì “thiêng” là lập tức bị các “Derrida-ist” phản bác rất ầm ĩ. Nhưng tôi cũng học được ở Nguyễn Thành Long để luôn coi văn học, nhất là thơ ca, là “Ngôi đền thiêng” chứ không phải cái chợ để ai muốn xả rác thì xả! Những lần chuyện trò bên mâm rượu nghèo hay suất cà phê sáng, nghe Nguyễn Thành Long tâm sự, tôi càng thấy văn quả thật vận vào người. Sau giải phóng, khi có dịp về Quảng Ngãi quê tôi và ra tận đảo Lý Sơn, Nguyễn Thành Long đã viết được một truyện vừa đặc sắc “Lý Sơn mùa tỏi”. Đó là nhà văn Việt nổi tiếng đầu tiên viết về đảo Lý Sơn, và Nguyễn Thành Long xứng đáng để người ta khắc một tấm bia kỷ niệm trên hòn đảo núi lửa cũ và nổi tiếng về sản phẩm tỏi này. Nay thì tỏi Lý Sơn đã là một thương hiệu quốc gia, nhưng người có công quảng bá sản phẩm này đầu tiên, mà quảng bá cực hay, chính là nhà văn Nguyễn Thành Long. Tôi không hiểu tỉnh Quảng Ngãi có biết điều này không ? “Cái gốc” của nhà văn là các nhân vật của họ, nghĩa là những con người. Nhưng, cùng với nhân vật, nhà văn còn vinh danh được những gì mà con người tạo ra, những sản phẩm tuyệt vời của lao động con người. Tất cả đều là từ “Cái gốc”. Cái gốc đó-là Nhân Dân.   

 

Kỳ tới: Phạm Hổ... Lành  
 



Tin tức mới
♦ NHÀ THƠ NGA EVGUENI EVTUSHENKO - 'TRONG ĐỜI TÔI CHỈ UỐNG RƯỢU LÀ NHIỀU' (19/08/2025)
♦ THƠ NGUYỄN DOÃN VIỆT - NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VỚT TRĂNG ĐÊM (19/08/2025)
♦ ẤN TRỜI NIÊM GIỮ MIỀN THƯƠNG -Tản văn VÂN ĐAM (19/08/2025)
♦ 188 NGÀY ĐẦU ĐỘC LẬP VÀ QUYẾT SÁCH CỦA BỘ TRƯỞNG NỘI VỤ VÕ NGUYÊN GIÁP (19/08/2025)
♦ CHÙM THƠ VÕ VĂN HÂN - MẪU HỆ TRUYỀN THỪA ÂM ĐIỆU BU NOONG ()
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1729370
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 51630
Truc tuyen Trực tuyến: 6

...

...

Designed by VietNetNam