• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - CHIỀU CHỢT LẠNH, CHIỀU LOANG VÀO THƯƠNG NHỚ

CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - CHIỀU CHỢT LẠNH, CHIỀU LOANG VÀO THƯƠNG NHỚ



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 3 Tháng 10, 2025 lúc 16:54

 

Nhà thơ Đông Hoa ở Hà Nội

Giọt cà phê loang

 

Mình gặp nhau, xin em đừng khóc,

Đừng xanh gầy hai búp tay thon,

Em sầu úa khiến tim ta vỡ

Ký ức tràn về – hấp hối – đau.

 

Em buồn thế – Mưa thưa rấm rứt,

Cà phê đen từng giọ, từng giọt rơi.

Ta rất tiếc, ta làm em nhung nhớ

Mà ta quên, quên hết, lâu rồi

Quên vòng ôm riết chặt vòng ôm

Quên thề hẹn đăm đuối trăng mơ…

Ta quên hết, cớ chi em nhớ!

 

Chiều chợt nắng, em nhẹ cười giã biệt.

Đôi thạch sung kệ nắng hoan ca,

Quán vắng lặng, ngoài ô cửa nhỏ

Đoá phượng hồng cháy từ hạ sang thu.

Chiều chợt lạnh, chiều loang vào thương nhớ…

 

Mẹ, một đời cấy trồng yêu thương

 

Con sợ!

Mùa đông về,

Mẹ lạnh.

 

Lưng ong thời con gái,

Mênh mông đồng rộng,

Nẩy những nụ xinh.

Đàn con và gánh nặng nợ đời víu chặt,

Cánh đồng mẹ khô, gầy.

Trở mùa,

Lại đau.

 

Mẹ!

Con giận mùa hạ,

Vắt kiệt dòng nước tươi mát trên cánh đồng mẹ

Mẹ hao gầy,

Mẹ đã xế chiều rồi.

 

Những nụ xinh của mẹ

Như đàn chim ri,

Tứ tán bốn phương.

Mẹ,

Lưng còng,

Tóc bạc… rời xa nơi bình yên, chốn quê nhà.

Ba lô con cóc

Vượt đèo, qua suối….

Đến với chúng con

Thắp sáng những ngọn đèn,

Nồng ấm những bữa cơm,

Bầu ngực căng tròn thủa con gái nuôi khôn lớn chúng con

Lại căng tròn như trăng rằm, tỏa sáng đời đàn cháu nội, ngoại.

Ríu rít tiếng cháu đòi bà.

 

Nắng sài gòn

Mùa này

Nắng quá thôi!

 

Mẹ,

con sợ,

Ngày mẹ đi,

Về nơi chốn Không.

Chúng con và đàn cháu thành côi cút,

Vắng những bình nguyên ríu rít, cạn dòng sữa mát lành.

Con đi qua nửa đời, thắt lòng nghĩ đến ngày mẹ trả hết nợ đời, về với Phật.

Me, cái lạnh miền Bắc – cái nóng phương Nam chẳng là gì với mẹ,

Cái lạnh mẹ đốt lửa. Cái nắng mẹ tỏa bóng ru mát đàn con, cháu.

Con sợ,

Đếm một ngày không có mẹ

Chúng con và đàn cháu biết níu vào đâu?

Mẹ,

Một đời nhọc nhằn,

Một đời thanh thuân, một đời giản đơn,

Một đời làm lụng,

Một đời cho đi không cần nhận lại,

Một đời vui sống,

Cấy trồng những thương yêu.

 

Chúng con những mầm xinh

Đã thành những cây thông nho nhỏ

Mọc thẳng kiên cường trong gió bão

Sợ cái ngày mẹ thanh thản về trời

Chúng con ngã.

 

Hà Nội, ngày 4.4.2013

Tranh của họa sĩ Phương Bình

Tìm lại

 

Tôi trở về với tôi thôi,

Cánh đồng mùa thu sậm tối

Ráng chiều quê, cò bay miết mải

Vội vã bước chân rơm rạ vấn vương.

 

Trở về thôi,

Dịu dàng đồng cỏ

Trên cánh đồng xuân sớm.

Bình nguyên của tôi ơi

Bờ ruộng sau mưa,

Vàng tơ hạt lúa mặn mòi,

Líu ríu chân chị, bình minh lên.

Nụ cười lấp lánh trên vành môi nhọ nhem em tôi.

 

Trở về thôi

Hoa mướp vàng,

Con chuồn chuồn đỏ,

Bờ ao mòn đá,

Quanh gánh oằn vai,

Những bà, những mẹ,

Lưng cong nón lá,

Sớm khuya đồng rộng, sông dài,

Cánh cò, cánh vạc.

 

Trở về thôi

Chiều đông gió lạnh

Ông già khẳng khiu áo vá,

Thay trâu,

Cong lưng kéo cầy,

Thiếu phụ khô gầy

Gió tốc lật nón mê

Đẩy cầy cùng cha.

 

Ơi linh hồn

Những đứa con của làng

Đi về đâu sau tiếng súng,

Hòang hôn sẫm

Nhuộm đỏ bóng chiều tà.

Buốt giá người ở lại.

 

Đã lặng rồi,

Tiếng súng,

Bà tôi;

Mùa tựu trường,

Đầu ngõ ngóng con,

Người trai ấy nợ mẹ, nợ cha

Ba lạy

Không về, không về bằng xương thịt,

Đêm đêm không ngủ, hiện về trong chiêm bao

Thắp lên tiếng cười trong ngôi từ đường cổ xưa.

 

Cha tôi;

Vai cong trĩu một đời thế tục

Nước mắt đục mờ,

Khóc em tuổi 20

Rưng rức

Bên nấm mộ không xương cốt

Nơi nghĩa trang Hương Bình.

Gió ào ạt thổi trên ngọn cây

Những linh hồn không siêu thoát chạm đời.

Cha tôi khóc.

 

Chị tôi, bỏ lại ấm êm

Phận gái dặm trường

Phương nam

Mở lối

Líu ríu

Những phận người nơi phồn hoa.

 

Tôi trở về với tôi,

Trở về trong tôi

Từ nỗi đau và niềm vui

Bình yên.

 

Hà Nội, 2013

 

Viết cho tháng 10 của anh

 

Tháng mười qua rồi anh còn nhớ không?

Cơn gió sẽ lạnh thổi loà xoà tàu lá chuối

ngọn đèn dầu chúng mình khêu vừa ấm

Mái gianh thơm bàn tay anh mới lợp

Tiếng đàn gà liếp chiếp gọi ngày vui

 

Anh đã xa và em cũng đã đi qua

Ngày thơ ấy mình cùng dệt mộng ước

Những bông trang se sẽ trắng suốt mùa đông giá

Trên bình nguyên hoa cỏ của đôi ta.

 

Anh đi mất rồi em ở lại còn nghĩa chi

Cõi dương thế u mờ mộng ảo

Chiều dần buông choàng ôm em màn đêm rất mỏng

Sương sa đẫm vai úa gầy đã mấy đông không anh.

 

Tự dằn lòng mình:

Thôi hết rồi! Lành yên ta ơi

Mà con tim không thôi tuôn nước mắt

Cuồn cuộn chảy vào thăm thẳm nhớ nhung.

Em thương em thương nhành hoa thạch thảo

Nở chân tình dù lòng người đã đổi thay

Cứ ngằn ngặt tím ngắt đợi mùa xuân.

 

ĐÔNG HOA



Tin tức khác

· CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH
· CHÙM THƠ LÊ ĐỖ LAN ANH - KHI HOÀI THAI BÓNG MÌNH
· CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - CHIỀU CHỢT LẠNH, CHIỀU LOANG VÀO THƯƠNG NHỚ
· CHÙM THƠ THIẾU NHI TRUNG THU CỦA NGUYỄN HỮU THÔNG
· CHÙM THƠ THIẾU NHI CỦA MAI BÁ ẤN
· MAI THẮM BÊN HIÊN CHÙA - Truyện ngắn MAI BÁ ẤN
· NỤ CƯỜI VÕ THỊ THẮNG Ở SÂN BAY LỘC NINH - THANH THẢO
· ƯỚC NGUYỆN ĐI TỚI NGÀY THỐNG NHẤT - THANH THẢO
· CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - TÌNH YÊU LỚN KHÔNG GỢN MÂY NGỜ VỰC
· HAI NGƯỜI BẠN - Truyện ngắn của KHÁI HƯNG
· CHÙM THƠ PHẠM TUYẾT HẠNH - EM BIẾT PHẢI VỀ ĐÂU ĐỂ TÌM LẠI CHÍNH MÌNH?
· LỜI NGUYỀN TRÀ BỒNG - Truyện ngắn LƯƠNG ĐÌNH KHOA
· CHÙM THƠ KIM CHI - LỐI THU MỜ GIỮA CHIỀU ĐÔNG DẶM DÀI
· CHÙM THƠ TRANG THANH - GIẢI NHẤT CUỘC THI 'THƠ CA & NGUỒN CỘI' LẦN THỨ 3
· CHÙM THƠ ĐẠT GIẢI NHẤT CUỘC THI 'THƠ CA VÀ NGUỒN CỘI' LẦN THỨ III CỦA LÝ HỮU LƯƠNG
· THƠ PHẠM CÔNG TRỨ - LÀNG VÀ PHỐ
· CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - GIAM CẦM NƠI PHÙ HOA
· CHÙM THƠ TÔ HOÀN - CẠN ĐÈN TA THẮP TRĂNG SUÔNG
· THƠ NGUYỄN MINH KHIÊM - CÓ MỘT CHỖ ĐŨA BẰNG Ở NHỮNG PHÍA KHÔNG SO
· THƠ NGUYỄN DOÃN VIỆT - NGƯỜI ĐÀN BÀ ĐI VỚT TRĂNG ĐÊM

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH (14/10/2025)
♦ CẤU TRÚC 'ĐÁM MÂY' TRONG THƠ ĐƯƠNG ĐẠI - Tiểu luận MAI VĂN PHẤN (14/10/2025)
♦ ĐẦU NÃO CỦA KẺ ĐỊCH CHỨNG KIẾN NƯỚC VIỆT NAM ĐỘC LẬP RA ĐỜI (14/10/2025)
♦ NHÀ THƠ TÂN QUẢNG - MƯỢN THƠ LỤC BÁT LÀM THUYỀN (14/10/2025)
♦ ĐẠI THI HÀO NGA PUSHKIN - MỘT THỜI ĐỂ YÊU, MỘT THỜI ĐỂ CHẾT (14/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1772917
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 59700
Truc tuyen Trực tuyến: 8

...

...

Designed by VietNetNam