• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - GIAM CẦM NƠI PHÙ HOA

CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - GIAM CẦM NƠI PHÙ HOA



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 31 Tháng 8, 2025 lúc 17:56

 

Đông Hoa tên thật Đặng Thị Hoa, sinh ra vào giữa những năm Mỹ ném bom miền Bắc. Mang theo hành trang ký ức về thị xã Thái Bình êm đềm, bao bọc bởi những cánh đồng vàng bất tận, tâm hồn cô dường như được dệt nên từ những gì mộc mạc và dịu dàng như cây lúa, nhưng số phận lại đưa cô đến với hội họa khi theo học trường Sư phạm Nhạc họa Trung ương tại Hà Nội năm 16 tuổi và sau đó là Đại học Mỹ thuật Công nghiệp.

Họa sĩ – nhà thơ Đông Hoa

Cái duyên với cọ vẽ đã đưa Đông Hoa qua những năm tháng làm họa sĩ minh họa báo, làm phim hoạt hình, nhưng cái tình với thơ ca vẫn âm thầm cháy. Điều đó được thể hiện qua những vần thơ đăng trên báo Tiền Phong Chủ nhật vào thập kỷ cuối của thế kỷ XX khi cô tham gia vẽ minh họa truyện ngắn cho tờ báo. Rồi cuộc sống cuốn đi, cô xếp lại những đam mê để hoàn thành vai trò người mẹ và miệt mài làm việc trong ngành xuất bản. Dẫu vậy, cô vẫn luôn tìm về thế giới của riêng mình trong những khoảng lặng hiếm hoi, Đông Hoa lại được sống cùng con chữ – để hát, để khóc, để vui cười.

Thơ Đông Hoa là người, dịu dàng, mộc mạc và chân thành. Lối sống ấy đôi khi khiến cô gặp phải không ít khó khăn. Khi đó, cô lại tự xây cho mình một “chiếc kén” xinh xắn và ấm áp. Trong thế giới riêng ấy, cô viết, vẽ và tìm thấy những người bạn văn chương đáng quý, những tâm hồn đồng điệu có thể sẻ chia.

 

Vô đề

 

Những mối tình lau lách

Trăng một vùng sương sa.

Núi ngả mình muôn kiếp

Trắng ngàn lau mây bay.

 

Một chiều ngang núi

 

Đường núi, chiều trôi lưu luyến quá

Anh thấy không chiều đã chiều rồi!

Những dòng nắng xiên xiên ngang núi

Chạm vào đêm nỗi nhớ dâng đầy.

 

Đêm không đen, đêm sâu thăm thẳm

Chắt cho ngày những giọt trinh nguyên

Ngày không tàn, ngày dài vời vợi

Đan hoàng hôn thắp lửa tim yêu.

 

Trên dòng lấp loáng ráng chiều tan

Một con thuyền xa trôi lặng lẽ

Lữ khách lỡ độ đường lẻ bóng

Chiều phai dần tiếng gọi thuyền ơi…

 

Đông Hoa

 

Ngày tắt nắng vào đêm

Có người bỏ phố đi tìm

Sương đẫm ướt bờ môi lạnh

Mái tóc khô gẫy màu khói

Trái tim yên lắng

Bình thản đi qua bão giông.

 

Tiếng chim kêu

Khách khách

Ta nào phải khách đâu

Từ muôn vạn kiếp

Ta sinh ra từ khe núi

Ham chút lễ chín ngà

Bỏ gió ngàn sâu

Giam cầm nơi phù hoa.

 

Ta là núi, núi thẫm huyền hoặc

Ta là mây, mây chiều nắng quái

Là giọt sương mai trên đầu cỏ biếc

Là mùa

Mùa thu vàng hoa nắng

Mùa hạ chói bỏng

Mùa xuân ươm mầm

Mùa đông

Mùa đông

Cuốn mình trong kém lá

Âm thầm ấp ủ

Tìm một thứ không có

Một ngày như mọi ngày

Không thấy gì

Mùa đông ngủ

Quên

Trên vách đá

Chúm chím nụ xinh

Bông hoa cỏ

Đông Hoa.

Chân dung Đông Hoa qua nét vẽ của họa sĩ Triệu Khắc Lễ

Có ai cùng say với tôi không!

 

Đây trời xanh, đây núi thẳm, đây đồi mây

Rượu thơm đây tay ngoan tôi cất,

Lúa mùa vàng, tôi giã ủ men yêu,

Mơ tôi hái vườn xuân, sương còn ngậm.

 

Ai ơi, người say với tôi đi!

Lưng núi xa – nhà cỏ – gió hoang

Với trăm hoa, ong bướm rập rờn lơi.

 

Người uống với tôi nhé, cùng tôi say

Tay cuộn trong tay người ấm

Ta cùng yên lặng, kệ ngày trôi

Quên buồn vui những chật hẹp cuộc đời

Bỏ thế gian lừa gạt những vòng xoay

Ta cạn chén cho môi tươi thắm lại

Xóa phai tàn trên tóc pha sương!

 

Người đến nhé cùng ta hồn ngây ngất

Đừng nói gì, chỉ uống đến say thôi.

 

Miền nhớ

 

Người đi về miền nhớ

Thiên thu tan vào chiều

Có nụ hôn rất nhẹ

Vương trên bờ môi khô.

 

Người đi về miền nhớ

Để lại người bơ vơ

Ngày dài buồn bóng núi

Ái ân triền miên đêm.

 

Người đi về miền nhớ

Đóa Quỳnh Đông chớm nở

Mỏng manh tựa trăng mơ

Tan về cõi hư vô.

 

Tự hát

 

Có niềm vui rất nhẹ

Bay theo gió mùa xa

Chiều nhẹ trôi khói bếp

Đêm ngần buông trăng ngà

 

Bên bờ giậu tím biếc

Hoa như vào mùa yêu

Chờ người phơi áo mỏng

Hong chuyện tình phôi phai.

 

Bên căn nhà nhỏ của chúng mình

 

Em bây giờ không còn trẻ nữa

Có nhiều khi thẫn thờ cúi mặt

Không cách gì ngăn được những cọng tóc thôi đổi màu sương.

 

Ngôi nhà ấy đơn sơ và bé nhỏ

Chiều chiều anh về với lỉnh kỉnh những thứ em yêu

Chiều cuối đông nắng rơi rất nhẹ

Em ngước nhìn chùm quả chín

Anh bỏ lại tất bật của ngày mai Tết

Chèo hái cho em từng chùm khế ngọt lành.

 

Em như trở về cái thủa xa xôi thơ dại

Quần cộc, cởi trần trèo hái quả non xanh

Và tiếng cưới thủa xưa như vọng lại

Thủa thiếu thời mái tóc em bồng bềnh xanh

Cảm ơn, cảm ơn anh vì có anh ở đó

Cho em một ngày, một ngày về với tuổi thơ ngây.

 

Hà Nội 4.2.2019

ĐÔNG HOA



Tin tức khác

· CHÙM THƠ NGUYỄN KHẮC THẠCH
· CHÙM THƠ 1-2-3 TỪ BIỂN ĐẢO CÔ TÔ CỦA TRẦN THANH DŨNG
· CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH
· CHÙM THƠ LÊ ĐỖ LAN ANH - KHI HOÀI THAI BÓNG MÌNH
· CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - CHIỀU CHỢT LẠNH, CHIỀU LOANG VÀO THƯƠNG NHỚ
· CHÙM THƠ THIẾU NHI TRUNG THU CỦA NGUYỄN HỮU THÔNG
· CHÙM THƠ THIẾU NHI CỦA MAI BÁ ẤN
· MAI THẮM BÊN HIÊN CHÙA - Truyện ngắn MAI BÁ ẤN
· NỤ CƯỜI VÕ THỊ THẮNG Ở SÂN BAY LỘC NINH - THANH THẢO
· ƯỚC NGUYỆN ĐI TỚI NGÀY THỐNG NHẤT - THANH THẢO
· CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - TÌNH YÊU LỚN KHÔNG GỢN MÂY NGỜ VỰC
· HAI NGƯỜI BẠN - Truyện ngắn của KHÁI HƯNG
· CHÙM THƠ PHẠM TUYẾT HẠNH - EM BIẾT PHẢI VỀ ĐÂU ĐỂ TÌM LẠI CHÍNH MÌNH?
· LỜI NGUYỀN TRÀ BỒNG - Truyện ngắn LƯƠNG ĐÌNH KHOA
· CHÙM THƠ KIM CHI - LỐI THU MỜ GIỮA CHIỀU ĐÔNG DẶM DÀI
· CHÙM THƠ TRANG THANH - GIẢI NHẤT CUỘC THI 'THƠ CA & NGUỒN CỘI' LẦN THỨ 3
· CHÙM THƠ ĐẠT GIẢI NHẤT CUỘC THI 'THƠ CA VÀ NGUỒN CỘI' LẦN THỨ III CỦA LÝ HỮU LƯƠNG
· THƠ PHẠM CÔNG TRỨ - LÀNG VÀ PHỐ
· CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - GIAM CẦM NƠI PHÙ HOA
· CHÙM THƠ TÔ HOÀN - CẠN ĐÈN TA THẮP TRĂNG SUÔNG

Tin tức mới
♦ NHÀ VĂN ĐỖ KIM CUÔNG - 'TRANG TRAI HOA HỒNG' HAY BI KỊCH CHIẾN TRANH (24/10/2025)
♦ VỀ MỘT CHI TIẾT BỊ NGHI NGỜ TRONG LỄ TRAO ẤN, KIẾM CỦA VUA BẢO ĐẠI (24/10/2025)
♦ HAI THỂ THƠ MỚI: NAMKAU VÀ 1-2-3 TRONG LỊCH SỬ PHÁT TRIỂN CÁC THỂ THƠ MỚI CỦA DÂN TỘC (24/10/2025)
♦ LÂM HUY NHUẬN - BẠN ĐẾN CÙNG TÔI CHIA BÓNG TÔI - Tiểu luận ĐỖ ANH VŨ (24/10/2025)
♦ BI KỊCH CỦA TẢ QUÂN LÊ VĂN DUYỆT (22/10/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1781490
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 61539
Truc tuyen Trực tuyến: 14

...

...

Designed by VietNetNam