• Trang chủ
  • Bích Khê
  • Tác phẩm
  • Thi hữu
  • Diễn đàn lý luận
  • Thơ phổ nhạc
  • Tư liệu
  • Tin văn
  • Bạn đọc
  • Liên kết website
  • Thi tập
  • Tự truyện
MENU
  • Thi tập
  • Tự truyện
Hỗ trợ - Tư vấn
Thông tin cần biết
TỲ BÀ
.......
Tôi qua tim nàng vay du dương 
Tôi mang lên lầu lên cung Thương 
Tôi không bao giờ thôi yêu nàng 
Tình tang tôi nghe như tình lang 

Yêu nàng bao nhiêu trong lòng tôi 
Yêu nàng bao nhiêu trên đôi môi 
Đâu tìm Đào Nguyên cho xa xôi 
Đào Nguyên trong lòng nàng đây thôi 

Thu ôm muôn hồn chơi phiêu diêu 
Sao tôi không màng kêu: em yêu 
Trăng nay không nàng như trăng thiu 
Đêm nay không nàng như đêm hiu 

Buồn lưu cây đào tìm hơi xuân 
Buồn sang cây tùng thăm đông quân 
Ô! Hay buồn vương cây ngô đồng 
Vàng rơi! vàng rơi: Thu mênh mông. 
 
Thi hữu
 
CHÙM THƠ LÊ TIẾN VƯỢNG - BAO GIỜ RŨ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU DẠI - KHÔN

CHÙM THƠ LÊ TIẾN VƯỢNG - BAO GIỜ RŨ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU DẠI - KHÔN



NGUỒN: Vanvn- Cập nhật ngày: 10 Tháng mười một, 2025 lúc 08:40

 

Nhà thơ Lê Tiến Vượng còn có bút danh Vương Tiến Lê, sinh năm 1961, đã xuất bản các tập thơ: Khách muộn mùa thu (2002); Lục bát bên đời (2014); Lục bát khóc cười (2016); Lục bát phố (2018); Lục bát đùa chơi (2021); Lục bát thế thời (2021) và một số tác phẩm in chung.

Nhà thơ Lê Tiến Vượng ở Hà Nội

PHỐ PHƯỜNG

 

Bao năm lăn lóc phố phường

Gót chân mòn mấy con đường rong rêu

 

Cây bàng cuối phố cô liêu

Mùa đông lá rụng mãi chiều bâng khuâng

 

Phố phường tầng mãi cao dần

Người quê ra cứ phân vân tìm nhà

 

Lách mình qua mấy sân ga

Thương người vất vả quê xa không về

 

Phố phường chen chúc người quê

Miếng cơm, manh áo dãi dễ tấm thân

 

Trẻ già, trai gái phong trần

Bán đi cái có, để cần… cái không

 

Phố phường ngày tháng thêm đông

Làng quê hoang hoải cánh đồng gió mưa

 

Vầng trăng vẫn nửa đợi chờ

Sau ô cửa hẹp giấc mơ đêm dài.

 

NGỘ RA…

 

Ngộ ra nỗi nhớ bỗng gầy

Lời thương thì mỏng, đắng cay lại nhiều

Đường trường, vẹo vọ, rong rêu

Bao giờ rũ được những điều dại – khôn

 

Ngộ ra mới biết hoàng hôn

Dấu bao nhiêu những nỗi buồn vào đêm

Ngộ ra mới biết mình hèn

Ngợi ca mấy cái bóng đen bạc tình

 

Ngộ ra mới biết quanh mình

Bao nhiêu tượng gỗ hư vinh trong chùa

Can qua, máu đô, ngai vua

Ngộ ra mới tỏ mình chưa làm người

 

Về làng cùng gió hát chơi

Trăng sao mở hội tạ ngồi ru nhau

Ngộ ra một nắm cỏ khâu

Mấp mô nắm đất, xanh màu… hư vô.

Tranh của họa sĩ Lê Tiến Vượng

HÌNH NHƯ

 

Hình như nắng cũng giá vờ

Hình như gió cũng giả ngờ ngật say

 

Em hình như giả thơ ngây

Ta giờ mới biết “giả cày” cũng ngon

 

Hình như em vẫn còn son

Khổ bao con mắt héo hon “giá đò”

 

Hình như có kẻ ngẫn ngơ

Làm thơ giả chú nai tơ… khóc – cười

 

Cái giả giờ đã lên ngôi

Để bao cô gái xăm môi, gọt căm

 

Lạ đời cái giá hung hăng

Để nhiều quan chức nói năng như đùa

 

Giả ông bụt, giả ông vua

Giả “Tôn Hành Giả” dối lừa nhân gian

 

Bão về rồi bảo sẽ tan

Hình như đồ giả quanh làng… chửa đi.

 

VỀ QUÊ

 

Ta ngồi vẽ gió vẽ mây

Nhớ con diều biếc đứt dây thuở nào

Ta ngồi vẽ chiếc cầu ao

Bóng ai giặt áo xôn xao đến giờ

 

Ta ngồi vẽ những cơn mưa

Chuồn chuồn bay thấp nấp chưa hay còn

Ta ngồi vẽ chiếc thuyền con

Bên sông một thuở vẫn còn, đò ơi

 

Vẽ cha, cha đã về trời

Ta về vẽ mẹ dáng ngồi nhớ cha

Ta về vẽ những ngày xa

Ngày em tóc bím, còn ta tóc xù

 

Bây giờ ngồi vẽ mùa thu

Nắng như cũng nhạt, lời ru cũng buồn

Bức tranh quê ấy mỏi mòn

Đồng xanh, nước biếc lòng son phai nhiều

 

Cả đời vẽ đến bao nhiêu

Làm sao vẽ đủ những chiều nhớ quê

Tranh của họa sĩ Lê Tiến Vượng

HỒN QUÊ

 

Hồn quê ai biết nơi nào?

Hỏi trăng thì khuyết, hỏi sao thì mờ

Em ngồi như một câu thơ

Xe bao nhiêu sợi vàng tơ cả chiều…

 

Lắng mình nghe tiếng thông reo

Con đường đất đỏ vòng vèo quanh co

Hỏi bà nấu chõ xôi vò

Ông ngồi đan thúng, đan bồ thóc chiêm.

 

Hỏi hàng tre rủ bên thềm

Cây rơm đụn rạ, chiếc liềm cong cong

Bầy trẻ ríu rít đánh vòng

Hỏi sông thao thiết đôi dòng đi đâu?

 

Dàn trầu cần mấy mươi cau

Hỏi câu quan họ trên cầu làm duyên

Hỏi em đôi lúm đồng tiền

Nụ cười sóng sánh đến tiên cũng chìm.

 

Lạ chưa ai cũng lặng im

Chỉ nghe được tiếng tim mình xôn xao

Ngụp mình tắm khúc ca dao

Ngoi lên bỗng thấy nơi nào cũng quê

 

Hồn như dẫn lối ta về…

 

CHỢ CÓC

 

Nói là cái chợ cho sang

Chị thì mớ tép tôi mang con gà

Bên kia kẹo lạc, nước trà

Thế là thành chợ, gọi là “cóc” thôi

 

Đầu làng dăm bảy người ngồi

Khi dăm nải chuối, khi nồi ngô non

Bán xong đứng dậy cười giòn

Xắn quần móng lợn, lon ton ra đồng

 

Bốn mùa xuân hạ thu đông

Làng tôi chợ cóc bán rông bán dài

Chẳng cò kè một hay hai

Có khi bán chịu nay mai trả dần

 

Chợ phiên ngóng đợi cả tuần

Sao bằng chợ cóc, vừa gần, vừa xa…

 

LÊ TIẾN VƯỢNG



Tin tức khác

· CHÙM THƠ LÊ TIẾN VƯỢNG - BAO GIỜ RŨ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU DẠI - KHÔN
· CHÙM THƠ MÙA BÃO LỤT CỦA NGÔ MẬU TÌNH
· CHÙM THƠ LÊ HƯNG TIẾN - CUỘC ĐỜI CÓ LÚC ĐƯỢC LÚC KHÔNG
· CHÙM THƠ THẢO VI - VỀ LẠI RỪNG TA CỨ NGỠ CHIÊM BAO
· VỀ PHƯƠNG NAM LẮNG NGHE...
· CHÙM THƠ TRẦN THANH DUNG - VÌ THU TRONG LÒNG 'ĐÂU HẲN BỞI MÙA THU?"
· THƠ HOA NÍP - BAO GIỜ ĐẾN ĐƯỢC CÁNH ĐỒNG (PHẦN 1)
· CHÙM THƠ NGUYỄN KHẮC THẠCH
· CHÙM THƠ 1-2-3 TỪ BIỂN ĐẢO CÔ TÔ CỦA TRẦN THANH DŨNG
· CHÙM THƠ HUỲNH MAI LIÊN - GIEO HẠT MẦM MÙA XANH
· CHÙM THƠ LÊ ĐỖ LAN ANH - KHI HOÀI THAI BÓNG MÌNH
· CHÙM THƠ ĐÔNG HOA - CHIỀU CHỢT LẠNH, CHIỀU LOANG VÀO THƯƠNG NHỚ
· CHÙM THƠ THIẾU NHI TRUNG THU CỦA NGUYỄN HỮU THÔNG
· CHÙM THƠ THIẾU NHI CỦA MAI BÁ ẤN
· MAI THẮM BÊN HIÊN CHÙA - Truyện ngắn MAI BÁ ẤN
· NỤ CƯỜI VÕ THỊ THẮNG Ở SÂN BAY LỘC NINH - THANH THẢO
· ƯỚC NGUYỆN ĐI TỚI NGÀY THỐNG NHẤT - THANH THẢO
· CHÙM THƠ VƯƠNG CƯỜNG - TÌNH YÊU LỚN KHÔNG GỢN MÂY NGỜ VỰC
· HAI NGƯỜI BẠN - Truyện ngắn của KHÁI HƯNG
· CHÙM THƠ PHẠM TUYẾT HẠNH - EM BIẾT PHẢI VỀ ĐÂU ĐỂ TÌM LẠI CHÍNH MÌNH?

Tin tức mới
♦ CHÙM THƠ LÊ TIẾN VƯỢNG - BAO GIỜ RŨ ĐƯỢC NHỮNG ĐIỀU DẠI - KHÔN (10/11/2025)
♦ 'THI TƯỚNG' HUỲNH VĂN NGHỆ LÀ AI? (10/11/2025)
♦ VỀ TIỂU THUYẾT LỊCH SỬ VIỆT NAM SAU 1975 - DIỆN MẠO VÀ KHUYNH HƯỚNG (10/11/2025)
♦ VỀ TIỂU THUYẾT LỊCH SỬ VIỆT NAM ĐẦU THẾ KỶ XX (10/11/2025)
♦ CHÙM THƠ MÙA BÃO LỤT CỦA NGÔ MẬU TÌNH (08/11/2025)
Bạn đọc
Quảng cáo
 

Bích Khê tên thật là Lê Quang Lương

Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)

Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.

Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.

Tong truy cap Tổng truy cập: 1795748
Trong thang Trong tháng: 172474
Trong tuan Trong tuần: 81
Trong ngay Trong ngày: 63913
Truc tuyen Trực tuyến: 5

...

...

Designed by VietNetNam