Con đường mới mở ven hồ Tây - được coi là con đường đẹp, lãng mạn nhất Thủ đô sẽ mang tên cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn. "Vì đường phố dài, một đường phố dài. Đường phố này một chiều tôi tới. Đi lang thang, tôi vẫy chào mọi người...". Xin mượn câu hát trong ca khúc "Có những con đường" của cố nhạc sĩ Trịnh Công Sơn làm lời giải thích đầu tiên cho tiêu đề bài viết.
Dơi 'quỷ', nhái bay ma cà rồng và rắn mắt ngọc của Việt Nam có tên trong danh sách những loài động vật kỳ lạ nhất mới được phát hiện năm 2011 do Tạp chí National Geographic vừa công bố.
Trước khi cây Trôi ngàn tuổi ở xã Hợp Thịnh bị chết vì quy luật thời gian, nó được “gán” vào mình những truyền thuyết ly kỳ, trong đó có câu chuyện “cây thiêng giết người” hàng loạt.
Nhắm khước từ việc trao trả, vua Càn Long cố gắng dựng lên vở kịch đổi trắng thay đen, trong đó các thư từ nhân danh các Tổng đốc, Tuần phủ nơi biên giới gửi sang nước ta, đều được Càn Long sai Quân cơ đại thần soạn sẵn. Nội dung vở kịch lớn, do triều đình nhà Thanh dàn dựng sẵn từng chi tiết, nhắm biện minh những điều sau đây:
Ngày nay, nói đến chuyện kể bác Ba Phi hầu như người dân cả nước đều biết đó là những câu chuyện cười sảng khoái có một không hai về thiên nhiên rừng U Minh hoang dã. Nhưng ít người biết bác Ba Phi có một cuộc đời phiêu bạc.
Ông là "Nam quốc kỳ nhân", thuộc thế hệ vàng "một đi không trở lại" trong lịch sử Việt Nam chạy dài thế kỷ 20. GS Văn học Nguyễn Đình Chú, nay tóc đã bạc, da đã chớm mồi- không khỏi xúc động khi nói về Phạm Huy Thông với những lời trân trọng như vậy.
Không vương miện, không từng tham gia một cuộc thi về sắc đẹp nhưng vẻ đẹp của cô Phượng đủ khiến bao văn nhân tài tử đắm say. Tiếc thay, cuộc đời của mỹ nhân vang danh “bậc nhất” Hà thành lại quá nhiều buồn thảm.
Đọc bài “Ngoại cảm trong đời sống người Việt” của nhà nhân học Markus Schlecker từ Viện nhân học xã hội Max Pl , Đức trên BBC Vietnamese- thứ sáu, 4 tháng 11, 2011, tôi xin có mấy ý kiến sau:
Làng đúc đồng Phước Kiều - Quảng Nam hình thành từ thời chúa Nguyễn, vốn có nguồn gốc từ Thanh Hóa, do Dương Tiền Hiền di cư vào đây xây dựng và truyền dạy đã trải qua nhiều biến cố thăng trầm của lịch sử, xã hội và đặc biệt là cơ chế thị trường từ cuối những năm tám mươi đến nay.
Bài này là phần 2 trong loạt bài "Tản mạn về từ Hán Việt"1. Một số từ Hán Việt/HV có khả năng đến từ phương Nam (Việt cổ), do đó người viết đề nghị danh từ Việt-Hán-Hán-Việt/VHHV như đã ghi nhận trong phần 1 của loạt bài này; tuy phần 1 chỉ chú trọng vào loại chữ Hán-Nhật-Nhật-Việt/HNNV. Các khai triển chi tiết từ góc độ văn hóa học như truyền thuyết, ca dao (như về voi, cóc, hùm …) không nằm trong phạm vi bài viết này; các dạng chữ Nôm dùng để so sánh nhưng cũng không đi vào chi tiết về quá trình hình thành của chúng (yếu tố thời gian và không gian).
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.