Có câu chuyện thế này: Đầu xuân ba học trò xuống núi làm quan quay lại am xưa trên đỉnh Ly Sơn thăm lại thầy Quỉ cốc tử với ba món quà: Trò thứ nhất ôm một con gà, trò thứ hai ôm chai rượu, trò thứ ba đi tay không. Qủi cốc tử hỏi trò thứ nhất, xuống núi con làm đến chức gì? Trò thưa, dạ chức cũng vừa vừa, gọi là có của ăn của để, đủ sống ạ. Trò thứ hai thưa, chức con không to, nhưng cũng đủ kẻ ra luồn vào cúi, xin thày nhận chai rượu này mừng cho con đã thành đạt ạ. Thày hỏi trò thứ ba: Còn anh, đường công danh thế nào? Lúc này trò mới lách tay vào túi ngực đưa ra một phong bì to, dày cộp, dạ thưa thày, con mang biếu thày món quà trên núi thày không kiếm đâu ra, toàn là tờ xanh thôi ạ.
Sau khi giếng Mắt Rồng (đường Thụy Khuê, phường Bưởi, quận Tây Hồ) bị lấp, nhiều sự kiện lạ đã xảy ra khiến người địa phương liên tưởng đến câu chuyện lưu truyền từ nhiều thế hệ trước...
Trong phút giây này, tôi không biết nói gì hơn với bà Nonna Xtankevits, với các bạn, tôi chỉ biết rằng sự ra đi của Thầy là một mất mát rất lớn đối với gia đình, là sự đau xót của cộng đồng người Việt tại nước Nga, là sự tổn thất rất lớn của ngành Ngôn ngữ học Việt Nam.
Thành công của Quỹ “Vì những trái tim bé bỏng” chính là sức lay động, chinh phục bởi tấm lòng thơ, bởi nhân cách người thơ của nhà thơ Thanh Thảo. Nhà thơ với những cách tân, bức phá, táo bạo trong quá trình hiện đại hóa thơ ca Việt Nam hiện đại ấy đã đem chính tấm lòng thơ mình quy tụ mọi người đến với những hành động thiết thực để nâng niu “những trái tim bé bỏng”.
Đây có thể được gọi là một gia đình “vĩ đại” nhất thế giới trong đó có một ông bố chung sống với 39 bà vợ hợp pháp, 94 người con và 33 đứa cháu dưới một mái nhà.
Nổi cộm nhất phải kể hiện tượng pha phách tiếng Anh vào các thông tin cập nhật. Đọc báo mãi rồi cũng hiểu là những từ mới như show diễn như world cup có nghĩa gì, nhưng nhiều người chỉ tự hỏi, chẳng lẽ từ nay trở đi cứ phải chấp nhận chúng mãi coi chúng như tiếng Việt?
Bộ sưu tập bình vôi cổ độc đáo của ông Dương Phú Hiến có tới trên 300 chiếc, có chiếc nặng cả chục cân nhưng có chiếc chỉ nhỉnh hơn quả cau. Đặc biệt, có những chiếc còn có hình nam nữ giao hoan, hình linga. Vì sao?
Tổng thư ký Hội sử học Việt Nam, ông Dương Trung Quốc lý giải vì sao "thế hệ vàng" của GS Vũ Đình Hòe và những trí thức lớn đương thời là một hiện tượng lịch sử khó quên, thừa hưởng những tố chất mà những thế hệ trước và sau nó không thể có. Trao đổi với phóng viên VietNamNet sau khi cụ Vũ Đình Hòe từ trần, ông Dương Trung Quốc cho biết, ông đặt tên "thế hệ vàng" bởi họ đã tiếp thu những tinh túy của nền Quốc học và văn hóa, văn minh phương Tây một cách xuất sắc.
Xin nói ngay, đây không phải “cà kho”, “cà khổ” hay thậm chí là “cá khô”. Đây là “cá kho”, tươi roi rói nóng hôi hổi mới bắc từ trong bếp ra, để cho nguội là…xuất khẩu. Cá kho gì mà hay vậy ? Và sao lại có tên miền cakho.com ?
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.