Ôm Trường Sơn thừa ra một tay/ ôm chiến trường về cho ai đây/ anh đã thấy mình ngây thơ quá đỗi/ mặt đất này không chấp nhận trời xanh/ Hai đường thẳng song song/ mơ mộng thế anh tin rằng sẽ gặp/ tình yêu lớn không gợn mây ngờ vực/ mặt trăng còn phía trước đợi chờ anh.
Yêu ngược đường đau khổ biết bao nhiêu// Anh không nói với em cuối ngày mặt trời sẽ lặn/ Anh không nói với em khi nao nỗi nhớ sẽ phai nhòa// Anh cũng không nói với em yêu ngược đường đau khổ/ Anh để mặc em hão huyền dấn chân vào lầm lỡ/ Em biết phải về đâu để tìm lại chính mình?
Mùi đất nung quyện trong làn khói chiều bảng lảng là thứ mùi duy nhất tồn tại ở làng Mỹ Thiện, như hơi thở ngàn đời của những linh hồn đất. Nhưng chiều nay, cái mùi quen thuộc ấy bỗng trở nên nặng trĩu, thấm đẫm hơi ẩm từ bầu trời đang vần vũ, cuộn lấy tâm trí Hùng như một lời thì thầm của quá khứ, một điềm báo chẳng lành.
Tay con cầm đuốc lá dừa/ Rọi vào giây phút tiễn đưa nghẹn lòng/ Phiêu diêu cánh hạc trên không / Lối thu mờ giữa chiều đông dặm dài…/ Ngày xưa đuốc mẹ cầm tay/ Hai sương một nắng mỗi ngày nuôi con/ Bao năm giấc ngủ không tròn/ Chợ đời nặng gánh áo cơm tảo tần…
Với chùm thơ ba bài Cuối đông, Gửi cha, Lời nhắn một con cá nhỏ, Trang Thanh vừa đoạt đồng Giải nhất Cuộc thi “Thơ ca & nguồn cội” lần thứ 3 của Làng Chùa, Hà Nội. Xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
Quan niệm về thơ, nhà thơ Tô Hoàn viết rằng: “Người làm thơ nghĩa là tư duy bằng những hình tượng thơ chứ không phải líu lo như chim hót, tự tìm kiếm và tạo cho mình một giọng thơ riêng. Người thơ cần có tri âm, tri kỉ để sẻ chia, giãi bày, nhưng thơ lại không hợp với sự ồn ào, chiêng trống. Theo tôi nghĩ, thời nào cũng vậy, với thơ, chỉ cần một từ hay là đủ”.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.