Đến triển lãm, du khách được chiêm ngưỡng những bản vẽ, tranh sơn dầu hay màu nước mà vua Hàm Nghi sáng tác theo trường phái ấn tượng, những bức tượng điêu khắc bằng chất liệu đồng, gỗ, thạch cao, những kỷ vật, hình ảnh gắn bó với cuộc đời lưu đày của ông, chiếc áo ông từng mặc và cả tấm hộ chiếu, giấy chứng nhận kết hôn, cũng như các bức thư do các cựu hoàng Khải Định và Bảo Đại gửi in, cùng nhiều tài liệu khác mà vua Hàm Nghi luôn lưu giữ bên mình lúc sinh thời…
Chợt tiếng chuông ré lên, Xoan nhào vào buồng vơ lấy điện thoại. Hu hu cô ơi bố con... mâ... ất rồi, con Trâm nức nở. Xoan gào lên, sao lại thế, hôm cưới cái Hường nhà bác Huệ, bố con khỏe thế cơ mà! Hư..ức hư..ức, bố con đột tử cô ạ! Bình tĩnh con nhá, để cô điện báo các nơi.
Mẹ mất sớm, gia đình không một tấc đất cắm dùi, Cù Chính Lơn phải đi ở cho địa chủ từ năm lên 7 tuổi. Năm 1946, lúc này đã 16 tuổi Cù Chính Lơn gia nhập một đơn vị bộ đội và làm giao liên.
Sử chép bề tôi 3 lần dâng biểu thì Hồ Quý Ly mới nhận lời lên ngôi nhưng có lẽ là các sử quan ngày xưa ghi có điều gì không được đầy đủ lắm về chi tiết này. Đơn giản là vì các bề tôi không đủ tư cách để dâng biểu 3 lần đòi Hồ Quý Ly lên ngôi trong bối cảnh vua Trần khi đó vẫn còn ngồi đó (dù chỉ là hư vị).
Lâu lâu, đọc lại một số truyện mình viết trong quá khứ lại thấy thổn thức. Có những truyện chỉ đọc một đoạn đầu rồi dừng lại vì câu chuyện tự dưng hiện về đầy đủ dù ngổn ngang và thiếu trình tự. Có truyện, mình chỉ đọc lại mỗi cái kết thúc. Đọc xong thì ngẫm nghĩ và tự hỏi. Nếu mình viết truyện này ở thời điểm này, liệu mình có để truyện kết thúc như thế này không? Hỏi vậy thôi chứ chưa khi nào mình làm lại cả. Truyện ngắn và nhân vật truyện ngắn có số phận như người. Làm sao mà thay đổi được khi mọi thứ đã định đoạt. Giả như mình cố để làm lại, thì tự mình cũng nhận ra sự khôn khéo không thể bù lấp cho những tinh khôi ban sơ. Kinh nghiệm không thể tranh chấp với cảm xúc.
Năm 65 tuổi, Đàm Viết Kính về trí sĩ nhưng là người có danh vọng và uy tín trong triều nên ông lại được khởi phục ra làm quan, đây là trường hợp hi hữu chỉ dành cho những người thực sự tài năng, được vua Lê – chúa Trịnh trọng vọng.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.