Tại Moskva, nữ nghệ sỹ Aisedora cũng đã nhiều tuổi làm quen với một chàng thanh niên còn rất trẻ, tiếng tăm đang nổi như cồn - đó là nhà thơ Nga Sergei Esenhin. Dù cả hai không hề biết ngôn ngữ của nhau, muốn trao đổi điều gì đều phải thông qua phiên dịch, ấy vậy nhưng giữa hai người đã nẩy sinh một tình yêu mãnh liệt đưa tới một cuộc hôn nhân hợp pháp - điều xẩy ra lần đầu trong cuộc đời Aisedora Duncan…
Có một thế hệ nhà thơ trên dưới 30 tuổi trở về Hà Nội sau chiến tranh thống nhất đất nước tham gia Trại sáng tác văn học quân đội trước khi bước vào Đại học Viết văn Nguyễn Du khóa 1. Lúc đó nhà thơ Hữu Thỉnh 34 tuổi, Nguyễn Đức Mậu và tôi chưa đến 30 tuổi.
Tạp chí Văn nhân Hội Văn học Nghệ thuật tỉnh Nam Định, số 106 ra tháng 3 & 4 năm 2016, chuyên mục Sáng tác trang 13, in hai bài thơ của nhà thơ Á Nam Trần Tuấn Khải: Hỡi cô gánh nước, Vịnh bà Tú Xương. Hai bài thơ Á Nam được rút từ cuốn “KIM SINH LỤY - Á NAM TRẦN TUẤN KHẢI – Tác phẩm, Nhận định và Tư liệu” do soạn giả Lan Hinh Trần Thị Lan biên soạn, Nhà xuất bản Văn hóa - Văn nghệ thành phố Hồ Chí Minh ấn hành năm 2015.
Ông chắc chắn không phải là một cá nhân “hành tín” với bất kỳ tôn giáo, tín ngưỡng nào như một tu sĩ chuyên nghiệp, song trong cách thể hiện bằng văn chương vẫn có thể thấy một thái độ “dung hòa” tam giáo và tín ngưỡng, thậm chí có những đoạn, những tác phẩm còn được sáng tác như một hình thức “đặt hàng” cho một nghi lễ tôn giáo, tín ngưỡng nào đó. Có điều, nó không hoàn toàn mạch lạc, rõ ràng mà cứ bàng bạc ẩn sau câu chữ như chính con người nhiều tâm sự u uẩn, không dễ nói thành lời mà sử sách từng ghi chép về ông.
- Trong vòng năm năm trở lại đây, những nhà phê bình tầm trên dưới bốn mươi tuổi (tôi không muốn dùng từ “trẻ”) liên tiếp cho ra mắt những công trình nghiên cứu, phê bình gây được sự chú ý của người làm nghề.
Nhà văn Bảo Ninh, tác giả Nỗi buồn chiến tranh, vừa được trao giải thưởng văn học Sim Hun của Hàn Quốc (ở hạng mục Giải thưởng lớn dành cho các nhà văn châu Á).
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.