Với Lưu Quang Vũ, Thơ là nơi khởi hành cuộc đi tìm lớn nhất, mang sâu sắc nhất ý nghĩa triết học của một người làm thơ - cuộc đi tìm cái tôi thi sĩ qua những nghiệm sinh phải trải trên đường đời thăm thẳm và cũng là nơi hành hương trở về lớn nhất – trở về bản thể thi sĩ của chính mình.
Theo đánh giá của gia đình nhà văn Vũ Trọng Phụng, việc một số tổ chức quốc tế chuẩn bị trả tiền bản quyền cho các nhà văn có thể là nguyên nhân để ông Vũ Trọng Khanh lên tiếng nhận “cha”. Tuy nhiên các bằng chứng là không có cơ sở... (Giadinh.net)
Dĩ nhiên, môi trường sáng tác rất quan trọng đối với người cầm bút, nhất là đối với các người cầm bút trẻ. Ở các tỉnh lẻ của “Khu Năm dằng dặc khúc ruột miền Trung”, TPVH của các cây bút thuộc thế hệ 7X, 8X... gần như bị khu biệt trong một phạm vi hẹp. Số lượng mỗi TPVH in ra không quá 500 bản. Và tác giả tỉnh nào chỉ phát hành TPVH của mình ở tỉnh nấy, không “lấn” ra được các tỉnh phụ cận. Số phận của các TPVH đó, sau khi được một tờ báo, một tạp chí, hoặc một bản tin địa phương giới thiệu theo kiểu điểm sách, khen một tí, chê một tí, rồi nhanh chóng rơi vào im lặng! Cho dù, trong số đó có nhiều tác phẩm hay, thấm đẫm chất nhân văn, có sức lan tỏa...
Là một Kỹ thuật viên suốt đời gắn bó với nghề Địa chất, Nguyễn Tất Dũng (1949 - Văn Lâm, Hưng Yên) lầm lũi thăm dò lòng đất, thăm dò thơ, để những lúc muốn trần tình, thơ nói hộ những lời của đất. Cảm tấm lòng thơ ấy, Bichkhe.org xin giới thiệu vài cảm nghĩ của anh về thơ và một chùm thơ anh viết (TS Mai Bá Ấn)
Nguyễn Du từng hồ nghi: “Bất tri tam bách...”, “Mua vui cũng được một vài trống canh”, Hàn Mặc Tử từng hồ nghi: “Chẳng có một nàng tiên mô đến khóc”, cả Bích Khê cũng vậy: “Trên mồ con quạ đứng im hơi”... Hưng có hồ nghi cũng là một lẽ thường:“Mấy vần ướt ráo thơ tôi/ Vài thu nữa - có ai ngồi nghe mưa?” (Nghe mưa).
Trời đất còn thì nắng mưa còn, đời còn thì thơ còn, đời còn đau thì thơ còn hay, huống chi vài thu nữa... Hưng ơi! Hồ nghi là bản lĩnh của người thơ mà
Lần đầu tiên, một đoàn văn nghệ sĩ gồm hầu hết là những nghệ sĩ dân gian người dân tộc thiểu số Quảng Ngãi tới thăm, giao lưu và trình diễn nghệ thuật dân tộc ở nước ngoài. Lần này tới thăm JeJu đoàn mang đến với các bạn Hàn Quốc những tiết mục độc đáo nhất của dân tộc mình. Và đây cũng là dịp để giới thiệu văn học Quảng Ngãi-một tỉnh thuộc miền Trung Việt Nam có truyền thống chống giặc ngoại xâm-một nền văn học luôn lấy nhân dân làm gốc, và lấy tình yêu đất nước làm trọng...
Ai gặp bác San nhất định sẽ thấy con người ấy, gương mặt ấy, nụ cười ấy trong "Đi trước mùa xuân". Mà giả dụ... ai chưa gặp bác San, chỉ mới đọc "Đi trước mùa xuân" cũng sẽ nhận ra ngay con người ấy, gương mặt ấy, nụ cưới ấy... Có thể xem bác "San mập" là minh chứng hùng hồn nhất cho sự thống nhất giữa người và văn (MBA)
Đến 2009, khi mà trường ca Metro ra đời, Thanh Thảo thực sự đã trở thành nhà thơ viết Trường ca nhiều nhất Việt Nam theo đúng nghĩa đen lẫn nghĩa bóng.
Không ít nhà nghiên cứu, trước đây, đã phong vương cho Thu Bồn về thể loại này, nhưng kỳ thực, do chưa phân biệt rạch ròi, còn để lẫn lộn thơ dài và trường ca nên người ta tưởng là như thế.
Giờ đây Metro đã khởi hành, đã có riêng tập trường ca Metro và đã có một số bài viết khá xuất sắc về trường ca này. Ngôi vương... đã chính thức được bàn giao, nhưng thôi, Thu Bồn và Thanh Thảo thì cũng chẳng ai muốn vương tướng gì đâu, chỉ là những tôn vinh của người tiếp nhận. Để khách quan hơn, nhân tuyển tập "9 trường ca" của Thanh Thảo chuẩn bị chào đời, Bichkhe.org xin giới thiệu bài viết của TS Chu Văn Sơn về tuyển tập này đến bạn đọc gần xa (Mai Bá Ấn).
Kết thúc "Chuyện cũ kể lại 1" nhân 20 năm thành lập Hội VHNT Quảng Ngãi ở số trước, Thanh Thảo có nhắc đến một câu chuyện buồn, nhưng chưa tiện nói. Giờ theo yêu cầu của bạn đọc, "Chuyện cũ kể lại 2" xin giới thiệu cái câu chuyện buồn ấy...
Sa Huỳnh - vùng địa đầu phía Nam tỉnh Quảng Ngãi, nơi ẩn chứa một nền văn minh cổ xưa vốn nổi tiếng khắp cùng thế giới mà vừa mới đây một Hội thảo khoa học mang tầm cỡ quốc tế đã được tổ chức trọng thể nhân kỷ niệm 100 năm phát hiện (1909-2009). Đây còn là quê hương của muối mà sinh thời Thu Bồn từng viết "Đừng tan muối ơi! Chất mặn Sa Huỳnh"... Bichkhe.org xin giới thiệu một Bút ký khá sắc sảo của Nguyễn Thị Thu Sương để bạn đọc cùng cảm nhận cái vị mặn muôn đời thấm vào từng cuộc đời từ một vùng "đất mặn"... (MBA)
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.