Năm năm đã qua kể từ khi Hội nghị Viết văn trẻ toàn quốc lần thứ VIII diễn ra ở Tuyên Quang.Mời độc giả báođiện tửTổ Quốccùng nhìn lại xem các Đại biểu năm ấy bây giờ như thế nào.
Phạm Ngọc Cảnh sinh năm Tuất (1934) ngay bên bờ con sông Cụt, giữa những ngày mưa lụt chưa từng thấy trước đó. Mang mệnh hỏa, lọt lòng mẹ cạnh dòng sông giữa mùa thủy cường, ông trời khéo chọn một trường hợp để thử thách ý chí của con người chăng?
Ở đây, tôi chỉ giới hạn trong lĩnh vực của mình là văn học, và giới hạn hơn nữa là từ cuốn tiểu thuyết Nỗi buồn chiến tranh (NBCT) của nhà văn Việt Nam Bảo Ninh soi chiếu dưới sự tiếp nhận và giảng dạy ở Mỹ.
Đối diện với di chứng của cơn tai biến, nhà thơ Hoàng Trần Cương bị liệt nửa người và phải vật lý trị liệu để mong cơ thể được bình thường trở lại nhưng ông vẫn minh mẫn nhận ra bạn bè, người thân, vẫn lẩm nhẩm đọc những câu thơ mới trên giường bệnh.
Nhà văn trẻ Nguyễn Lam Thủy là bác sỹ, hiện đang sống tại Hungari, đã đăng một số truyện ngắn trên báo Văn nghệ, Tạp chí Sông Hương, Tạp chí Nhà văn. Trong liên hoan thơ Châu Á-Thái Bình Dương lần thứ nhất, tác giả từ Hunggary về Việt Nam tham gia với tư cách phiên dịch viên tình nguyện.
Ông cho biết tính ông hay... cười, có khi người ta nói những điều không đúng, có hại cho mình, nhưng thấy vô lý quá, ông liền phá lên cười, ngay giữa cuộc họp đòi hỏi phải hết sức nghiêm túc, thành khẩn! Thế là ông bị mắc tiếng ngông…
Trương Đăng Dung dạo vườn thơ khi mới ngoài 20 tuổi, lúc đang còn là một sinh viên du học ở nước ngoài. Năm 1978, ông đã trình làng bài thơ "Âm hưởng mùa hè" trên báo Văn nghệ. Nhưng rồi công việc nghiên cứu và dịch thuật văn học khiến ông neo thơ vào lòng, ấp ủ bấy lâu nay. Chính ông cũng đã có lần bộc bạch: Có lúc vài ba tháng, một năm hay hai năm làm một bài thơ. Vì thế, sau hơn 20 năm, thơ ông mới xuất hiện trên Tạp chí Sông Hương và gần đây là trên Tạp chí Thơ với những cảm xúc lạ, đầy tính triết lý.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.