Màn độc thoại với người chị Thúy Kiều diễn ra trong một đêm tâm tưởng, có lẽ cũng giông giống như cái đêm trao duyên Cậy em em có chịu nhời ngày trước.
Aristotle sinh vào khoảng năm 384 TCN ở Stagira, Hy Lạp. Năm 17 tuổi, ông theo học ở Học viện của Plato. Năm 338 TCN, ông bắt đầu dạy học cho Alexander Đại đế. Năm 335 TCN, Aristotle thành lập trường của riêng mình, Lyceum, ở Athens, nơi ông đã dành phần lớn thời gian còn lại của cuộc đời để học tập, giảng dạy và viết.
Từng in tập thơ đầu tiên năm 2001 rồi thôi, nhưng “cơn thơ” chưa bao giờ dừng lại ở Nguyễn Vĩnh Tiến. Nhận được bản thảo của anh khá áp lực: thơ quá nhiều, phải chọn để cho tập thơ không bị quá dày. Nâng lên đặt xuống, cảm giác bỏ đi bài nào cũng tiếc, cảm giác đây là một chàng “thở ra thơ” đúng nghĩa, mênh mang, lai láng, tràn trề. Anh đặt tên cho tập thơ thứ hai của mình là Hỗn độn và khu vườn.
Đến thời hiện đại, hình ảnh “lá rụng” trong thơ Bích Khê làm nới rộng thêm về không gian: “Ô hay! buồn vương cây ngô đồng/ Vàng rơi! Vàng rơi! Thu mênh mông”. Một chút ngạc nhiên, sững sờ khi thấy “vàng rơi” tức những lá ngô đồng màu vàng cuối thu làm xao xuyến không gian, xao xuyến cả lòng người. Một âm thanh của lá rơi, của bước chân con nai vàng trong thơ Lưu Trọng Lư làm ngỡ ngàng cả một thế hệ: “Em không nghe mùa thu/ Lá khô rơi xào xạc/ Con nai vàng ngơ ngác/ Đạp lên lá vàng khô”. “Lá vàng” trong thơ Chế Lan Viên gợi nên những tiếc nuối hoài niệm buồn thánh thiện: “Ai đâu trở lại mùa thu trước/ Nhặt lấy cho tôi những lá vàng”…
Thơ Bùi Viết Anh thu hút người đọc bởi cách cảm, cách nghĩ, lối viết có nét riêng, cá tính, không lẫn vào “đám đông”. Điều này được thể hiện đậm nét qua tập thơ “Ai đó chết rồi chôn rồi hết” của Bùi Viết Anh vừa trình làng thông qua Nhà xuất bản Hội Nhà văn.
Chế Lan Viên là người mà sự nghĩ ngợi vận vào thơ như thể thơ cũng là thuốc, thơ chẩn ra được cái bệnh đau của kiếp người, và “Có vào nỗi đau mới có ích cho người”.
Từ ngôi nhà tranh vách đất, từ làng Điền Trì nghèo khó, tên tuổi Trần Đăng Khoa vượt ra ngoài biên giới đất nước, đến nỗi các nhà làm phim tài liệu của Pháp đã về tận quê Trần Đăng Khoa để làm một bộ phim giới thiệu với cả thế giới.
Ông qua đời ngày 19.2.2008 ở tuổi 86. Chương cuối cùng của đời ông đã khép lại, nhưng qua biến cố này, và từ sự tìm hiểu muộn màng, một chương mới từ những tiểu thuyết cách tân mạnh mẽ của ông lại mở ra cho một số người đọc chúng ta.
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.