Tính đến nay, thơ ông có đến cả ngàn bài, trường ca đến cả chục. Ông có nhớ tác phẩm đầu tay của mình được viết như thế nào? Một số người nói thì tác phẩm đầu tay của ông đã từng gây sốc?
Sau 23 năm kể từ ngày xuất bản tập thơ Sự mất ngủ của lửa do Nhà xuất bản Lao động ấn hành (1992) và được trao Giải thưởng Hội Nhà văn vào năm 1993, nhà thơ Nguyễn Quang Thiều đã tái bản và ra mắt ấn phẩm này. Một điều đặc biệt là nhà thơ Nguyễn Quang Thiều đã tinh tế đưa thêm ngôn ngữ hội họa vào tác phẩm như là một cách thức để trở lại với chính mình trong sự làm mới.
Có nhiều lúc tôi tự đặt câu hỏi: “Là nhà văn, phải làm gì có ý nghĩa bằng ngòi bút của mình?”. Là... sáng tác. Nhiệm vụ nhà văn là... sáng tác. Nhưng viết về cái gì, viết như thế nào, thật không dễ trả lời.
Sắp tới kỷ niệm 30 năm ngày mất của cố thi sĩ Xuân Diệu (18-12-1985/18-12-2015), tôi có may mắn đến Quy Nhơn, và được nhà thơ Trần Thị Huyền Trang (Hội Văn nghệ Bình Định) đưa đến vạn Gò Bồi, xã Phước Hòa, huyện Tuy Phước, nơi Xuân Diệu chào đời. Sau này chính nhà thơ Xuân Diệu đã nhận định, Gò Bồi là “cái nôi đầu tiên của văn học dân gian đã ru tôi ngủ và đánh thức tôi dậy với những thương mến bao la của quê hương thứ nhất: Quê má đẻ ra mình”...
Sinh ngày 24.3.1916 (tức ngày 21.2. năm Bính Thìn)
Tại quê ngoại ở xã Phước Lộc, nay là xã Tịnh Sơn, huyện Sơn Tịnh.
Ông lớn lên và sống chủ yếu tại quê nội ở thị trấn Thu Xà, thuộc xã Nghĩa Hòa, huyện Tư Nghĩa, tỉnh Quảng Ngãi. Đó là một thị trấn cổ, có nhiều Hoa kiều đến sinh cơ lập nghiệp. Nhờ giao thông thuận tiện, có sông lớn, gần cửa biển, nên Thu Xà đã từng có thời kỳ rất sầm uất, buôn bán thịnh vượng, nhưng đã dần sa sút từ khi chiến tranh thế giới lần thứ hai nổ ra.